Chương 29: Tìm Việc

Kiều Việt Tây vung tay hô to, đột nhiên “cạch” một tiếng, đầu từ trên cổ rơi xuống.

Ánh mắt Úc Lý nhìn cậu không tốt.

Kiều Việt Tây chậm rãi nhặt đầu lên, nhỏ giọng nói: “Tối qua bị sái cổ...”

*

Cơm nước xong xuôi, Kiều Việt Tây bắt đầu tích cực quét dọn vệ sinh, Úc Lý thì mở cái máy tính xách tay cũ kỹ kia ra, xem trang web tuyển dụng.

Tuy rằng cô có nhổ được một chút tiền từ Kiều Việt Tây, nhưng với số tiền tiết kiệm hiện tại của cô, cũng chỉ đủ năm nghìn, chút tiền ấy đừng nói là sống qua ngày, có thể trụ được hai tháng hay không mới là vấn đề.

Ở điểm này, Úc Lý rất có thể hiểu được sự lol lắng của nguyên thân.

Nguyên thân thất nghiệp trong ba tháng, có thể nói là một ngày cũng không nhàn rỗi, mỗi ngày xem qua các trang web tuyển dụng lớn với cường độ cao, sơ yếu lý lịch xin việc lại càng nộp nhiều vô số kể.

Nhưng không tìm được việc làm.

Một nguyên nhân là áp lực việc làm, một nguyên nhân khác là bằng cấp nguyên thân tương đối bình thường, công ty nhỏ lúc trước làm việc lại không có danh tiếng, hoàn toàn không thể thêm điểm cho sơ yếu lý lịch của cô, trực tiếp sàng lọc cô ra khỏi một đám người xin việc.

Thỉnh thoảng có một hai công ty nguyện ý tuyển dụng cô, hoặc là thời gian làm việc quá phản nhân loại, hoặc là đa cấp lừa đảo bán thực phẩm chăm sóc sức khỏe cho người già.

Loại tình huống này, đặt ở trên người người bình thường đều sẽ lo âu, càng miễn bàn người có điều kiện gia đình giống như nguyên thân này.

Úc Lý đem mấy trang web tuyển dụng đều lật qua lật lại, từng tài khoản đăng nhập cẩn thận xem xét, sửng sốt không nhận được một email hồi âm.

“Thế nào, có công việc không?” Kiều Việt Tây hỏi.

“Không có.” Úc Lý bất đắc dĩ thở dài: “Thời buổi này tìm việc thật khó.”

Kiều Việt Tây: “Có muốn thử ra ngoài tìm không?”

“Đi ra ngoài tìm?” Úc Lý nghiêng đầu nhìn cậu: “Đi đâu?”

“Chính là loại cửa hàng trong trung tâm thương mại tuyển nhân viên gì đó...” Kiều Việt Tây sờ sờ mũi: “Nhưng mấy kiểu công việc này tiền lương chắc chắn sẽ không quá cao, tôi cũng tùy tiện nói, cô coi như không nghe thấy đi...”

Cậu sợ Úc Lý ghét bỏ cậu đưa ra chủ ý thối tha, nhưng Úc Lý lại nghiêm túc suy nghĩ đề nghị này.

Quả thật, loại công việc này so với các công việc trên trang web tuyển dụng mà nguyên thân chọn trúng tiền lương không đủ cao, phúc lợi cũng không đủ tốt, một ngày trôi qua còn mệt chết mệt sống, nhưng cô hiện tại đều chuẩn bị uống gió tây bắc rồi, làm sao còn lo lắng những thứ này.

Úc Lý suy nghĩ một chút, trực tiếp đóng laptop lại, từ trên sô pha đứng lên.

“Cậu nói đúng,” Cô nói: “Tôi sẽ ra ngoài tìm ngay bây giờ.”

Kiều Việt Tây kinh ngạc nói: “Cô xác định?”

“Đương nhiên.”

Úc Lý cầm lấy điện thoại di động và chìa khóa liền đi ra ngoài, Kiều Việt Tây thấy thế, cũng vội vàng buông chổi xuống, nhấc chân đuổi theo.

Úc Lý kỳ quái nói: “Cậu đi theo tôi làm gì?”

Kiều Việt Tây vẻ mặt nghiêm túc: “Để tôi xem có công trường nào tuyển người không.”

Úc Lý: “...”