Chương 6: Cùng nhau ở túp lều
Ta đi ~, hệ thống mặc định, nàng đoán đúng.
"Nương, người sao thế?" Xem lão nương một bộ sắp khóc, Bạch An Diễm ôm chén nước, mặt tái mét vì sợ hãi.
"Cha cử nhân mất rồi, nhà cũng không còn, chỉ còn lại nương, cầu trời phù hộ, tuyệt đối nương đừng xảy ra chuyện gì."
Bạch Vân Khê nhìn hắn, nghe được tiếng lòng của lão nhị, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của hắn, cuối cùng cũng cảm thấy an ủi một chút, ít nhất đứa thứ hai này cùng với lão đại bạch nhãn lang thì khác nhau, hắn không hy vọng nàng sẽ chết.
Đáng tiếc, người con trai thứ hai này không được nguyên chủ ưa thích, cảm thấy hắn miệng lưỡi vụng về, ngoại trừ làm ruộng thì không biết làm gì, là nỗi xấu hổ của con cháu Bạch gia.
Họ không hề để ý xem tất cả thức ăn trong nhà đều là do hai vợ chồng người con thứ hai này trồng.
"Ta không sao, ngoài cái viện này ra, ta nhớ tới đầu phía Tây thôn chúng ta có ba gian túp lều. Cái viện này dùng để trả nợ, gia đình chúng ta tạm thời chuyển đến đầu phía Tây của thôn."
"Cái gì? Cả nhà chúng ta sẽ sống trong túp lều?"
Bạch An Sâm và đại phu vừa mới đến cửa, nghe thấy lời này, đôi mắt hắn lập tức trợn tròn, hắn nhìn chằm chằm vào mẫu thân đang dựa trên giường với vẻ không thể tin được.
"Mẫu thân điên rồi phải không, loại túp lều đó có thể cho người ở sao? Nếu hắn sống ở đó còn không bị toàn thôn cười đến rụng răng?"
Bạch Vân Khê nhìn hắn, cười lạnh nói, "Ngươi là trưởng tử trong nhà, ngươi nói, tiếp theo chúng ta phải làm gì?"
Đứa con khốn kiếp, sớm muộn gì cũng sẽ phân ngươi ra chỗ khác sống.
Hệ thống cảnh báo, cảnh báo... Không được bỏ rơi bất kỳ đứa con nào của bạn.
Bạch Vân Khê nhìn màn hình điện tử, tức giận suýt chút hộc máu, một đứa con bất hiếu như vậy còn cần làm gì, làm nàng tức chết cũng không có di sản thừa kế.
Nhiệm vụ của tức chủ là cải tạo con trai con gái đoàn kết đi lên, thiết lập cho những đứa con có giá trị tốt đẹp, phần thưởng là tích phân.
Lão đại Bạch An Sâm cải tạo thành công phần thưởng năm mươi điểm tích phân.
Lão nhị Bạch An Diễm cải tạo thành công phần thưởng hai mươi điểm tích phân.
Tam nữ nhi Bạch An Tĩnh cải tạo thành công phần thưởng mười điểm tích phân.
Lão tứ Bạch An Nghị cải tạo thành công phần thưởng ba mươi điểm tích phân.
Lão ngũ Bạch An Thịnh cải tạo thành công phần thưởng bốn mươi điểm tích phân.
Ngoài ra, sẽ được thưởng một điểm tích phân khi đăng nhập hàng ngày.
Điểm có thể được đổi lấy các vật phẩm trong trung tâm mua sắm ảo.
Bạch Vân Khê vốn định phàn nàn, nhưng sau đó nàng nhìn thấy một bảng thống kê đột nhiên xuất hiện trên màn hình điện tử ảo.
Tức chủ: Bạch Vân Khê.
Nhiệm vụ: Cải tạo năm đứa trẻ
Tích phân: 1.
Vật phẩm có thể đổi lấy: 0.
Tủ đựng đồ: 0.
Nhìn từ trên xuống dưới, trong năm người, chỉ có Bạch An Sâm là khó cải tạo nhất.
Bạch Vân Khê rất hiếu kì, nếu Bạch An Sâm bị vứt bỏ thì hệ thống sẽ thế nào?
Tức chủ sẽ bị xoá bỏ.
Bạch Vân Khê: ". . ."
Mẹ kiếp, tại sao lại để cho nàng cải tạo một cái phế vật ích kỷ? Một nam nhân đi thi mười năm vẫn ở đồng sinh không đi lên được.
Bạch An Sâm bị mẫu thân nhìn chằm chằm bằng ánh mắt chán ghét, sắc mặt đỏ lên:
". . . Ý của con trai là trong thôn cũng có nhà trống, chúng ta có thể thuê tạm thời."
"Ồ ~, ngươi có tiền không?"
Tiền mời đại phu cho nương còn không có, tiền thuê nhà thì có?
Bạch An Sâm nghẹn lời, liếc nhìn vị đại phu sau lưng mình, vẻ mặt ngượng ngùng xen lẫn xấu hổ và khó chịu.
"Vừa rồi hắn phản đối thỉnh đại phu, nương chắc hẳn là khó chịu."
Đối với một đứa con trai muốn mẹ mình chết, Bạch Vân Khê thật sự không muốn cho hắn một mặt tốt.
Không chỉ khó chịu, còn rất ghét bỏ, nếu không phải hệ thống không cho phép vứt bỏ hắn thì hôm nay nàng đã đá hắn ra khỏi nhà rồi.
"Đã không có tiền thì an phận đi. Ngươi là trưởng tử, phải dẫn dắt các em cùng nhau vượt qua khó khăn."
"Vâng."
Bạch An Sâm hạ thấp đầu che giấu biểu cảm, nhẹ nhàng đáp lại.
"Nếu có thể, hắn thật sự không muốn những người anh em này, bọn họ ngoại trừ trở thành chướng ngại vật, cũng không giúp gì được cho hắn. "