Chương 14: Ta luyến tiếc ngươi chịu thiệt

Trước đại hôn nửa tháng, Triệu Kiểu bị Triệu Anh Tề đầu cơ trục lợi lừa có thai, trong cơn tức giận mang theo hai đứa bé chạy.

Trong bụng mang một đứa, trong ngực ôm một đứa, không quay đầu lại bỏ chạy lên xe ngựa.

Triệu Anh Tề xách hành lý truy theo phía sau xe ngựa gọi, "Nhất định phải hôm nay đi sao? Không cùng ta bái đường thành thân nữa?"

Triệu Kiểu ôm cái bụng hơi nhô lên, trong lòng tự bảo không được nóng giận, dặn dò phu xe tức khắc khởi hành, bỏ lại một câu "Một mình ngươi thành thân đi". Tiểu Nam Dương còn chưa tròn một tuổi, sữa chưa dứt, trái lại bây giờ, hắn sủy cái càng nhỏ hơn(?). Triệu Anh Tề cả ngày chỉ biết thành thân thành thân, còn thành cái gì thân nữa, chờ bụng hắn to thêm chút, mấy bộ hỉ phục chuẩn bị trước đều không mặc vừa được.

Cuối cùng Triệu Kiểu vẫn không ra khỏi cửa cung. Triệu Anh Tề truyền lệnh thị vệ khóa cửa cung lại, chặn Triệu Kiểu trước, hắn leo lên xe ngựa, vén rèm chui vào ôm đùi Triệu Kiểu nhất quyết không buông tay, "Tổ tông, hai ta ngủ chung trên một cái giường nhiều năm như vậy, bây giờ ngay cả danh phận ngươi cũng không chịu cho ta sao?"

"Ngươi gạt ta." Triệu Kiểu ôm hài tử, trên người buộc vào đấu bồng* Triệu Anh Tề mới làm cho hắn, giống cái trước kia như đúc, vũ trứu mặt trúc màu xanh(?), lý tử(?) là da cáo trắng. Hắn hoài cổ, không thích thay đổi đồ vật. Triệu Anh Tề tuy rằng luôn bắt nạt hắn, nhưng tốt xấu ở cùng hắn mười năm, là lão già của một mình hắn, không đổi.

*đấu bồngQua Cầu Rút Ván - Chương 14: Ta luyến tiếc ngươi chịu thiệtTriệu Kiểu trên chân đạp ủng da dê bấm kim, đạp lung tung lên cùi chỏ Triệu Anh Tề, muốn đạp hắn xuống xe, "Lúc trước ngươi đã đáp ứng ta chỉ cần một đứa là Nam Dương, sau không sinh tiếp nữa."

"Chuyện này cũng không thể đổ lỗi hết cho ta mà, ta làm sao biết được ——" Triệu Anh Tề vừa định cãi lại, một câu còn chưa nói xong, liền bị tiếng khóc nức nở của Triệu Kiểu đánh gãy, "Vậy bây giờ ngươi muốn khen ta lợi hại có phải không, ta không muốn nghe chuyện hoang đường của ngươi! Ngươi làm lớn bụng ta, ta không muốn thấy ngươi, ta phải về nhà."

"Về đâu? Hoàng cung không phải nhà của ngươi sao?" Triệu Anh Tề nhận lấy hài tử ôm vào trong ngực, dành ra một tay cầm khăn tay lau nước mắt giúp Triệu Kiểu, "Kiều Kiều, cách đại hôn chỉ còn nửa tháng, cha ngươi cùng ca ca ngươi đã bắt đầu đi tới kinh thành rồi. Ngươi bây giờ quay lại Nam Dương, ngồi xe ngựa lắc lư một đường còn buồn nôn hơn, kết quả về đến nhà vừa nhìn, trong nhà không còn ai, vậy ngươi phải làm sao đây."

Trong miệng Triệu Anh Tề đầy lời ngụy biện, Triệu Kiểu giận hờn quay mặt chỗ khác không nhìn hắn, "Ta nguyện ý chịu thiệt."

Hắn thật sự quá nóng giận, Triệu Anh Tề lừa hắn sinh con, thời điểm hắn hoài thai tiểu Nam Dương mỗi ngày lời ngon tiếng ngọt, tất cả đều là chuyện ma quỷ lừa người.

Nói cẩn thận chờ vật nhỏ sinh ra, ngay lập tức sẽ cùng hắn hồi Nam Dương, kết quả vật nhỏ sinh ra rồi, dính hắn dính vô cùng, hắn còn phải vội vàng cho bú sữa xem hài tử, căn bản không thể phân thân, chỗ nào cũng không đi được.

Nói cẩn thận chỉ muốn một hài tử, nếu còn mang thai sẽ đau lòng muốn chết, kết quả hiện tại lại làm hắn lớn bụng.

Triệu Anh Tề ưỡn nét mặt già nua lại gần, cách y phục nhu nhu bụng hắn, "Ta luyến tiếc ngươi chịu thiệt."

"Không chịu thiệt nhưng thế nào cũng phải ăn cơm đi, ngươi có đói bụng hay không?" Triệu Anh Tề lừa lọc đưa đẩy một trận, thành công lừa được cái bụng đang kêu ục ục của Triệu Kiểu hồi tẩm điện đi ăn cơm. Triệu Kiểu ôm hài tử, Triệu Anh Tề ôm Triệu Kiểu, đắc ý quay về tẩm điện.

Hỉ phục đã sớm thay đổi, vòng eo nới ra thêm một chút, bảo đảm Triệu Kiểu có thể mặc vừa. Triệu Kiểu chân trần, ngồi xổm trên thảm trải sàn trắng như tuyết, thử đeo phát quan* đại hôn. Tua rua vàng rực bùm bùm đánh lên trên đầu, Triệu Kiểu sợ nó rơi xuống, vội vàng dùng tay vịn lại, "Quá nặng, Triệu Anh Tề, đổi cái nhỏ hơn một chút."

*phát quanQua Cầu Rút Ván - Chương 14: Ta luyến tiếc ngươi chịu thiệt"Còn muốn đổi cái nhỏ hơn?" Triệu Anh Tề phát sầu, đổi lại ba lần, mỗi lần đều muốn đổi nhỏ hơn, còn đổi nữa không biết nhỏ tới mức nào.

Triệu Kiểu lấy phát quan xuống, kéo cánh tay Triệu Anh Tề đội lên đầu hắn, "Tự ngươi thử xem nặng hay không nặng."

Phát quan dùng vàng ròng thiết kế, đầu Triệu Anh Tề nặng xuống, luống cuống tay chân đỡ lấy, lầu bầu: "Đúng là nặng thật."

Vì vậy Triệu Anh Tề mang phát quan trở về sửa đổi thêm lần nữa, thay đổi đơn sơ đến mức mấy lão cổ hủ Lễ bộ này đó suýt chút nữa dâng thư "Không hợp lễ chế, tổn hại bộ mặt hoàng gia ", lúc này Triệu Kiểu mới hơi hơi có điểm hài lòng, ít nhất có thể đeo lên đầu.

Hỉ phục của Triệu Kiểu là kiểu dùng cho nữ nhân. Thời điểm Triệu Anh Tề mang tới cho Triệu Kiểu xem tâm tình rất thấp thỏm, hắn sợ Triệu Kiểu không cao hứng, Triệu Kiểu không cao hứng lại không muốn thành thân cùng hắn. Nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, hắn không có cách nào giải thích cho người ngoài về thân thể dị dạng của Triệu Kiểu, người kia phương diện này quá mức mẫn cảm, thêm nữa Triệu Anh Tề không muốn nghe thế nhân đồn thổi hay mang theo hiếu kỳ ác ý đối với Kiều Kiều.

May mà lúc Triệu Kiểu nhìn thấy hỉ phục cũng không có phản ứng quá lớn. Hắn mới uy sữa cho hài tử, miệng nhỏ Triệu Nam Dương đã mọc đủ ba cái răng sữa nho nhỏ sáng lấp lánh, thời điểm uống sữa có lúc dùng sức quá mức, không cẩn thận cắn trúng đầu ngực Triệu Kiểu. Triệu Anh Tề ý muốn để vυ" em chăm hài tử mấy ngày, Triệu Kiểu tuy rằng ngực rất đau, nhưng vẫn còn chút do dự, hài tử từ nhỏ đã khó chịu, chỉ uống sữa của một mình hắn. Triệu Kiểu thấy Triệu Anh Tề phiền muộn, hắn lại không nghĩ tới, Triệu Anh Tề lão lưu manh này, đầy đầu đều đang nghĩ, đầu ngực Kiều Kiều rách da, buổi tối không thể ngậm ngủ.

Triệu Kiểu mặc yếm mới dám mặc thử hỉ phục, sữa hắn quá nhiều, động chút là tràn, hắn sợ sữa dính vào hỉ phục, để lại một luồng mùi sữa, mặc vào ngu xuẩn hề hề.

Đại hôn ngày đó, Triệu Anh Tề cùng Triệu Kiểu mơi hừng đông đã bị gọi dậy mặc hỉ phục.

Hài tử vẫn còn đang ngủ say. Triệu Anh Tề vuốt mắt lại gần, ngậm đầu ngực nhuyễn hồng, thay hài tử vào nghề uống sữa, đỡ phải chốc nữa làm lễ sữa tràn ra làm y phục ướt sũng. Triệu Anh Tề cũng không biết tại sao Triệu Kiểu lại có nhiều sữa như vậy, hắn ợ một tiếng no nê, ôm Triệu Kiểu còn ngái ngủ xuống giường tẩy rửa thay y phục. Thời gian mang thai Triệu Kiểu đặc biệt buồn ngủ, không mở mắt nổi, miệng nhỏ mở ra vô ý thức quét qua bờ vai Triệu Anh Tề, lưu lại hai hàng dấu rang nhỏ chỉnh tề. Hắn vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nói chuyện mang theo giọng mũi nghèn nghẹn, "Triệu Anh Tề, hôm nay đừng thành hôn, để ta ngủ thêm một lát nữa."

* * * * * *

Tác giả có lời muốn nói:

Hạ chương kết thúc!

================

editor: t đang cố edit xong sớm nhất có thể.