Quyển 2 - Chương 3

“Ca, chúng ta đi đâu vậy? Tại sao chúng ta không ở chổ của Tần ca?”

Thầm Việt Văn bị Thẩm Việt Qua lôi kéo nhanh chóng đi qua đám người, trong lời nói đã coi Tần Kế Khai là đại ca, có ý ỷ lại hắn. Thẩm Việt Qua đối với em trai ngây thơ này thật bất đắc dĩ, cậu nhìn Thẩm Việt Văn thật sâu, ngoại hình cậu nhóc xuất sắc không giống người thường xuyên phơi nắng mà làn da chuyển sang màu lúa mì cơ bắp nhàn nhạt như cậu, da thịt thiếu niên trắng nõn, đôi mắt mèo vừa tròn vừa trong sáng hơn nữa tính cách ngây thơ hồn nhiên rất hấp dẫn đàn ông có địa vị, ở bên ngoài không giống trong nhà có một số việc nên dạy cho cậu.

“Tần đại ca? hắn là thành chủ lại có dị năng. Hai người bình thường chúng ta không có chút tác dụng gì với hắn ta, vô công bất thụ lộc, em nghĩ lại xem vì sao hắn ta phải đối tốt với chúng ta.”

Thẩm Việt Văn chưa từng nghĩ tới chuyện này, y chỉ cảm thấy Tần Kế Khai cứu anh trai còn chữa thương cho anh ấy hẳn là người tốt. Thẩm Việt Qua thấy cậu không lên tiếng liền biết y còn không hiểu những thứ này, trên mặt cậu lộ ra khó xử, trầm tư trong chốc lát mới nói:

“Lúc trước khi anh gϊếŧ tang thi bên ngoài thấy không ít đàn ông…..Họ thích thiếu niên xinh đẹp như em, họ sẽ làm một số……chuyện không tốt, tóm lại là, em đừng đến gần thành chủ.”

Thẩm Việt Văn mở mịt chớp chớp mắt, y cảm thấy hình như anh trai có chút hiểu lầm, rõ ràng lúc ba người ở cùng một chổ Tần đại ca cũng không thèm cho cậu một ánh mắt, chỉ nói chuyện với ca ca. Anh trai như thế nào lại cảm thấy Tần đại ca thích mình chứ?

Nhưng nhìn sắc mặt lo lắng của ca ca y vẫn không phản bác, chỉ ngoan ngoãn gật gật đầu, bị anh trai kéo tay vào nơi ở dành cho người thường, hoàn cảnh chổ này không tốt lắm. nhưng dù sao Thẩm Việt Qua cũng là một thanh niên có năng lực chiến đấu, căn cứ vẫn phân phối cho bọn họ một gian phòng nhỏ, có hai giường đơn, tuy rằng không rộng lớn nhưng cũng coi như có không gian riêng. Lấy thiết lập của Thẩm Việt Qua đương nhiên cũng không kén chọn hoàn cảnh, Thẩm Việt Văn lại nghe lời ca ca chỉ cần được ở cùng anh trai y ở đâu cũng được,

Hai người cứ như vậy ở lại, tuy rằng sắc trời đã khuya Thẩm Việt Qua vẫn ra ngoài con sông nhỏ trong căn cứ múc ít nước trở về cùng Thẩm Việt Văn lau thân thể qua loa một chút, làm xong liền lên giường ngủ, trước khi ngủ Thẩm Việt Qua còn suy nghĩ, ngày mai mình nhất định phải ra ngoài gϊếŧ tang thi đổi thức ăn và thuốc chữa bệnh tim. Cậu cùng Thẩm Việt Văn nhất định phải sống sót thật tốt….nghĩ tới nghĩ lui bất tri bất giác liền rơi vào giấc ngủ.

Nhưng người nào đó lại không ngủ được, dị năng hệ mộc giúp hắn có thể giao cảm với kỹ năng của mình hay nói cách khác chỉ cần hắn nghĩ hắn có thể nhìn thấy những thứ thực vật có thể nhìn thấy, nghe thấy thứ thực vật có thể nghe thấy, hắn giấu tơ bồ công anh trong tóc Thẩm Việt Qua mục đích chính là lo lắng cho an toàn của cậu, muốn biết Thẩm Việt Qua ở đâu.

Tần Kế Khai cho rằng muốn nuôi dưỡng một chú mèo hoang ngay từ lúc đầu không thể buộc chặt. Cộng thêm mặt nạ ôn hoà lừa gạt niềm tin của cậu, để mèo hoang nhỏ biến thành mèo nuôi trong nhà cuối cùng biến thành mèo cái của hắn, nhưng hắn nghe được cái gì?

Mèo hoang nhỏ cho rằng hắn thích cái gánh nặng kia? Tần thành chủ cực kỳ uỷ khuất lại có chút tức giận, tức đến không ngủ được chỉ có thể lặng lẽ điều khiền một chùm dây leo mang theo sự cuồng nhiệt của hắn ta lẻn vào nơi ở của mèo nhỏ.

Trong màng đêm đen một chùm dây leo xanh đậm lặng lẽ chui vào phòng Thẩm Việt Qua, một bông hoa nhỏ màu vàng nhạt nở bung phóng ra một mùi hương ngọt ngào, Thẩm Việt Qua đang ngủ như chết ngửi thấy mùi vị này, giấc ngủ không yên khẽ nhíu mày, cậu cảm giác mình rơi vào một tấm lưới mềm mại, vừa định cựa quậy nhưng vì mùi hương ngọt ngào này mà hoàn toàn thả lòng, chìm sâu vào bóng tối.

Dây leo màu xanh đậm uốn dọc theo chân giường, nó mang theo ý muốn của chủ nhân mỗi một chiếc lá đều hôn lên người đang mê muội trên giường, dây leo đi tới đâu lưu lại vết nước trong suốt tới đấy, dây leo nhỏ quấn lấy ngón chân, áp vào lòng bàn chân.

Thẩm Việt Qua tuy rằng ý thức đã không rõ ràng nhưng thân thể vẫn có cảm giác. Trong bóng tối vô biên cậu cảm thấy cơ thể mình như bị con rắn lạnh băng bò qua, thân nó còn có chất nhầy trơn trượt. Bắt đầu từ mũi chân một đường quấn chặt lên trên, từ quần đùi của cậu quấn đi vào cho đến khi đυ.ng đến gốc đùi mẫn cảm, Thẩm Việt Qua mới như ý thức được ra sức giãy giụa, cậu liều mạng muốn đuổi con rắn này đi kết quả càng bị quấn chặt hơn.

Ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ rách chiếu vào người trên giường đang nhắm nghiền hai mắt, run rẫy cuộn mình né tránh, dậy leo thô ráp men theo hai chân chui vào quần đùi thanh niên, đùa giỡn nơi nhảy cảm đó.

Khi dây leo chui vào qυầи ɭóŧ Thẩm Việt Qua, thanh niên trong mộng sắp phát điên, cậu cảm thấy có rắn chui vào đũng quần mình, mang theo lạnh lẽo liếʍ tinh hoàn cậu lưu lại một chất dịch nhầy trơn trượt, từ thân to của nó lại giống như có vô số con rắn nhỏ từng vòng từng vòng quấn chặt hai túi tinh, con rắn to nhất đang nuốt vào dươиɠ ѵậŧ cậu. Thẩm Việt Qua muốn gọi hệ thống nhưng cậu không mở mắt được cũng không thể phát ra âm thanh.

Chất nhầy trên da thịt dần dần bắt đầu phát huy tác dụng của nó, Thẩm Việt Qua cảm thấy nơi mình bị rắn trượt qua bắt đầu dần dần nóng lên kèm theo đó là du͙© vọиɠ không thể ngăn chặn. Hai chân cậu bắt đầu mất tự chủ cọ xát vào nhau, vòng eo cong lên, bàn chân ma sát ga trải giường, cổ chân căng cứng càng lộ ra vẻ gầy yếu lại bị dây leo quấn lấy đem hai chân banh rộng ra hai bên.

Dây leo thô to nuốt vào dươиɠ ѵậŧ cậu, vách trong bắt đầu co rút mạnh mẽ, dây leo bọc hai tinh hoàn hồng hào cũng bất đầu động, di chuyển cực nhanh giống như một máy ép tinh.

Thẩm Việt Qua cảm thấy hai tinh hoàn của mình giống như bi hút hư, dươиɠ ѵậŧ cũng bị xoa nắn, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt liền ấp đến, thắt lưng thanh niên lập tức mềm nhũn, dươиɠ ѵậŧ lại đứng thẳng, mã mắt bị mυ"ŧ mạnh, thân gậy bị vô số cái miệng nhỏ mυ"ŧ, siết chặt, dươиɠ ѵậŧ liền hưng phấn run rẫy, lỗ sáo run rẫy mở rộng đang chuẩn bị phun ra một con rắn lạnh lẽo liền xông vào mã mắt, cao trào bị cưỡng ép cắt đứt. Thẩm Việt Qua cực kỳ khó chịu, khoé mắt trào ra nước mắt, bất lực khóc rên.

Tần Kế Khai tất nhiên không để cậu sung sướиɠ nhanh như vậy, hắn nữa dựa vào giường trong miệng ngậm điếu thuốc, áo choàng tắm tuỳ tiện mở rộng, giữa hai đùi rắn chắc dựng lên một cây gậy thô to, hắn chậm rãi phun khói, tay phải nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình chậm rãi chuyển động lên xuống trong đầu nghĩ đến cảnh tượng mèo con phát tình, mắt khép hờ, khuôn mặt lanh tanh trong làn khói nhuộm một chút đỏ ửng điên cuồng.

Trên trán hắn mồ hôi nhễ nhải chảy xuống, Tần Kế Khai hô hấp nặng nề, khống chế dây leo gian da^ʍ Thẩm Việt Qua, dây leo mang theo du͙© vọиɠ sâu nặng của chủ nhân càng thêm trêu đùa người trên giường.

Thẩm Việt Qua cảm thấy đầu óc mình không còn dùng được, bị cưỡng chế cắt đứt cao trào bức cậu phát điên, con rắn nhỏ chui vào mã mắt kia còn không ngừng động đậy. Cậu đã không còn cảm giác sợ hãi nữa, ham muốn mạnh mẽ làm cậu chỉ muốn nhổ bỏ con ‘rắn’ kia ra khỏi người nhưng vô luận cậu giãy giụa như thế nào trong mùi hương ngào ngào nồng đậm đôi mắt vẫn không mở ra nổi, toàn thân nóng bừng, hạ thể trống rỗng khó nhịn.

Sắc mặt thanh niên ửng hồng, lắc lư vòng eo muốn thoát khỏi dây leo đang cắm vào dươиɠ ѵậŧ cậu, mông ma xát giường bị mài cho ửng hồng.

Tần Kế Khai nhìn bộ dạng phát tình của mèo con, dươиɠ ѵậŧ sưng đau, tốc độ tay nhanh hơn vài phần, điểu khiển dây leo trói ngược hai tay Thẩm Việt Qua, đem cậu chỉnh thành tư thế quỳ trên mặt đất, siết chặt eo mông khiến cho chúng chắt chồng lên nhau, từ xa nhìn lại giống như một cái mông nhỏ dâʍ đãиɠ bị trói trơ trẽn vểnh cao chở sự yêu thương của chủ nhân.

Thẩm Việt Qua cảm giác dây leo trong niệu đạo mãnh mẽ xoay một vòng, tinh hoàn vẫn bị siết đến trướng đau, du͙© vọиɠ muốn xuất tinh càng mãnh liệt sườn mặt cậu bị ép vào thành giường, nước bọt không khống chế được theo khoé miệng chảy xuống ga giường, cậu thấp giọng rêи ɾỉ, chân tay bị quấn chặt.

Đừng nói bây giờ cậu không tỉnh lại được, cho dù có tỉnh cũng không thoát khỏi kìm kẹp như vậy, cái cậu có thể làm được cũng chính là cuộn ngón chân. Mông hơi run rẫy, một dây leo to lớn liền bò từ đùi hướng đến miệng huyệt hồng hào của con mồi, đỉnh dây leo tiết ra chất nhầy có tác dụng kí©ɧ ŧìиɧ sau đó nó thong thả đâm vào hậu huyệt Thẩm Việt Qua.

Bởi vì có dịch nhầy vừa bôi trơn vừa kí©ɧ ŧìиɧ, toàn thân Thẩm Việt Qua thả lỏng, huyệt khẩu nhiệt tình dâʍ đãиɠ hơi mở ra dây leo dễ dàng tiến vào, nhục động ngoan ngoan nuốt dị vật xâm nhập.

Thâm nhập từ từ làm cho Thẩm Việt Qua cảm nhận được một loại ôn nhu, hạ thể trống rỗng cuối cùng cũng được an ủi, cảm giác căng trướng làm dịu đi cơn khó chịu vì phía trước không được phóng thích, cậu ngoan ngoãn quỳ gối trên giường giống như du͙© vọиɠ tạm thời được thoả mãn.

Nhưng mà ôn nhu chỉ là giả dối, dây leo ở hậu huyệt dần dần đâm sâu đến đáng sợ Thẩm Việt Qua cảm thấy mình sắp bị chơi hỏng, cậu mơ mơ màng màng muốn bò về phía trước thoát khỏi tình cảnh này nhưng cậu bị dây leo quấn gắt gao cố định tại chổ.

Cái bụng nhỏ dần hiện lên hình dạng của dây leo kia, mí mắt cậu lay động kịch liệt giống như bị kí©h thí©ɧ đến tỉnh táo. Rất nhiều dây leo bò dọc theo sống lưng đến đỉnh đầu cậu đem đôi mắt che kín, một dây khác chui vào miệng cậu phun ra một dòng chất lỏng thúc tình, cả người Thẩm Việt Qua bị kéo vào du͙© vọиɠ đen tối.

Khi xác định con mồi đã không còn cách tỉnh táo được nữa, dây leo xâm nhập trong khoang miệng và hậu huyệt mới nhanh chống cắm vào rút ra, dây leo quấn quanh dươиɠ ѵậŧ co lại ép chặt tϊиɧ ɖϊ©h͙. Thẩm Việt Qua sung sướиɠ đến quên hết mọi thứ, ý thức mơ hồ cả người giống như một con mèo cái nhỏ chỉ biết động dục, miệng bị chặn lại chỉ có thể phát ra tiếng khóc ô ô, nơi kết hợp với dây leo tiết ra một dòng chất lỏng trong suốt, cả người bị đỉnh đến run rẫy, bàn tay nắm lấy giây leo đang giam cầm cậu dùng sức đến đầu ngón tay đều đỏ lên, chiếc giường đơn chịu sự va chạm mãnh liệt phát ra âm thanh ‘két két’.

Theo lý mà nói động tĩnh lớn như vậy Thẩm Việt Văn ở cách đó không xa chắc chắn sẽ nghe thấy nhưng bởi vì mùi hương của dây leo mà ngủ say xưa không hề biết cách đó không xa anh trai của mình bị người ta trói lại gian da^ʍ.

Tần Kế Khải thích thú nhìn cảnh tượng sắc diễm như vậy, mèo con bị hắn trói mấy trăm vòng bởi vì tác dụng của hương hoa vẫn chưa tỉnh lại, lúc mới gặp cậu tràn ngập đề phòng giờ phút này bởi vì tìиɧ ɖu͙© mà mày nhíu, trên mặt ửng hồng, trên da thịt màu lúa mì khỏe mạnh bởi vì mồ hôi mà dinh dính đặc biệt bóng loáng mê người, miệng bị dây leo mở rộng, nước bọt không khống chế được chảy xuống ga giường.

Mái tóc bởi vì chủ nhân bị đâm thúc mà lắc lư trước sau, tiểu huyệt căng trướng đến đỏ bừng, dươиɠ ѵậŧ nhỏ xinh thật lâu không được phóng thích, tinh hoàn bị siết đến hơi tím tái, Tần Kế Khai tự nhận mình là chủ nhân ân cần, hắn niệm tình mèo con của mình lần đầu thừa hoan khống chế dây leo gia tốc chạy nước rút, dây leo nhỏ rút khỏi dươиɠ ѵậŧ Thẩm Việt Qua nhưng cậu đã không thể xuất tinh, dươиɠ ѵậŧ đáng thương kia giống như bị hỏng rồi. Rõ ràng còn hưng phấn dựng thẳng nhưng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại từng chút từng chút rỉ ra nhỏ giọt trên ga giường, Thẩm Việt Qua cảm giác tất cả kɧoáı ©ảʍ của mình đều tập trung ở hậu huyệt ngay cả dươиɠ ѵậŧ được thả ra cũng không phát hiện.

Tần Kế Khai dùng bàn tay nhanh chóng loát dươиɠ ѵậŧ mình, dây leo kết nối với hắn nên hắn có thể cảm nhận sự chặt chẽ nóng ấm của tiểu huyệt, Tần Kế Khai vừa cảm thụ vừa gia tăng tốc độ tay, qυყ đầυ to như quả trứng gà bắn ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm. Sau đó hắn khống chế dây leo phun vào hậu huyệt Thẩm Việt Qua một dòng chất lỏng có tác dụng chữa trị.

Tần Kế Khai có chút đáng tiếc nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên tay mình, nó nên được bắn vào nơi cần được bắn. Hắn nửa nằm trên giường, dươиɠ ѵậŧ sau khi bắn tinh vẫn không chút mệt mỏi, chậm rãi hút xong điếu thuốc tâm trạng vui sướиɠ thu dây leo về.

Hắn tạm thời còn chưa muốn doạ mèo con chạy mất, hắn nghĩ nghĩ, trước khi rút về còn kéo theo tấm khăn trải giường ướt đẩm hỗn hợp chất dịch dính nhớp và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của thanh niên.