Chương 36: Thân phận của Ryan

CHƯƠNG 36

Mia chậm chạp mở mắt, theo phản xạ quan sát xung quanh, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng hoàn toàn xa lạ, hai tay bị trói bởi hai sợi xích ma thuật, khiến cô hoàn toàn không thể sử dụng pháp thuật.

Mia không biết tại sao mình lại ở đây, cô chỉ nhớ đêm qua sau khi rời khỏi nhà Henry, Mia đang đi bộ trên đường thì bị một người đàn ông đυ.ng phải, sau đó... sau đó anh ta bất ngờ nắm lấy cổ tay Mia, lập tức có một dòng điện phát ra từ tay người đàn ông đó, trực tiếp khiến cô ngất đi.

Mia hoảng loạn tìm kiếm chút manh mối xung quanh, nhưng nơi này giống như phòng ngủ của một căn biệt thự bình thường, hoàn toàn không có chút dấu vết gì.

Ngay khi Mia đang tràn ngập thắc mắc thì người đàn ông với mái tóc đỏ sẫm ung dung bước vào, đôi mắt đỏ như máu, gương mặt đẹp trai vô cùng quen thuộc.

- Ryan?

- Cậu còn nhớ đến tôi sao, Mia yêu dấu?

- Sao cậu lại ở đây? Mắt... mắt của cậu...

- À... Cậu không nhận ra cũng phải, trước đây tôi đều dùng kính áp tròng. Bây giờ mới thật sự là tôi.

Ryan đột nhiên bước đến gần Mia, thô bạo nâng cằm cô lên, ánh mắt dường như chất đầy thù hận cùng căm ghét.

- Nhiệm vụ của tôi là gϊếŧ chết cậu, đề phòng hậu họa về sau. Nhưng ngay từ lần đầu tiên gặp cậu, tôi đã biết mình không thể làm được. Vậy nên tôi luôn bên cạnh giám sát cậu, ngăn không cho cậu gặp lũ Sorcerer khốn kiếp đó. Nhưng cậu thì sao? Cậu hợp tác với lũ khốn đó, tàn sát ma cà rồng.

- Sorcerer? – Mia nhất thời vẫn chưa hiểu những gì Ryan đang nói.

- Thằng khốn Henry Lewis đó, nó là hậu duệ của lũ Sorcerer cổ xưa, không phải cậu là người rõ nhất sao, Mia yêu dấu?

- Hóa ra là cậu Ryan, bảo sao từ ngày cậu xuất hiện, ma cà rồng năm lần bảy lượt xuất hiện xung quanh tôi. Nếu không có Henry, tôi sớm đã chết dưới tay đồng loại của cậu rồi.

Ryan nghe đến tên Henry dường như càng trở nên tức giận hơn, tay vô thức bóp chặt cổ Mia, phẫn nộ gằn từng tiếng:

- Henry? Cậu nghĩ thằng khốn đó giúp cậu sao? Thứ nó cần là tim của cậu, nó mới là người muốn gϊếŧ cậu nhất.

Cổ bị bóp chặt khiến hô hấp ngày càng khó khăn, ngay khi Mia sắp không thở nổi nữa, Ryan mới miễn cưỡng thả tay ra.

Hắn ta đột nhiên cười điên dại, giống như bọn họ vừa nói một câu chuyện vô cùng hài hước.

- Cậu biết không Mia, tất cả ma cà rồng sát thủ đều được phái đi truy lùng và lấy mạng cậu, nhưng tôi lại điên rồ bảo vệ cậu, che giấu cậu. Kết quả thì sao? Cậu yêu tên khốn lợi dụng cậu, lại còn cùng hắn tàn sát tộc ma cà rồng.

- Ryan, cậu đừng nói như thể bản thân vô tội. Ma cà rồng cổ xưa tàn sát tộc nhân, gây ra chiến tranh giữa các hệ tộc, cậu là hậu duệ của bọn họ, đáng lẽ biết sai thì nên sửa, kết quả lại học theo bọn họ, một lần nữa tàn sát con người.

- Ma cà rồng chúng tôi độc ác, tàn nhẫn, vậy cậu nghĩ lũ Sorcerer đó tốt đẹp lắm sao? Cậu có từng thắc mắc cha cậu năm đó vì sao lại chết, gia tộc Lawrence thịnh vượng phồn vinh vì sao lại sụp đổ trong một tích tắc không?

- Ý... ý cậu là sao?

- Khoảng 200 năm trước, Phù Thủy Đen Narcissus đã tiên tri rằng chỉ có trái tim của một Phù thủy Chữa lành thuần khiết nhất mới có thể phá bỏ Lời Nguyền Quỷ Máu. Đó cũng là lúc cậu được sinh ra. Vì để che giấu cậu, Darius Lawrence chưa một lần công khai mình có con gái, cho đến ngày hôm đó, tin tức bị lộ ra. Phu nhân Lawrence phải đưa con gái nhỏ chạy trốn, tránh khỏi sự truy đuổi gắt gao của gia tộc Lewis lẫn ma cà rồng, còn Darius Lawrence thì không may mắn như vậy, ông ta vốn muốn đến đàm phán cùng Alexander Lewis, hi vọng Alex có thể nể tình giao hảo giữa hai gia tộc mà tha cho con gái ông, kết quả lại bị Alexander Lewis thẳng tay gϊếŧ chết.

- Cậu... cậu nói dối. Không thể nào... không thể nào...

Mia bàng hoàng nhìn Ryan, không dám tin đây chính là toàn bộ sự thật.

- Cậu không tin tôi cũng không sao. Nhưng mẹ cậu nói chẳng lẽ cậu cũng không tin?

- Mẹ tôi?

Không đợi Mia kịp phản ứng, hai tên ma cà rồng bên ngoài lập tức dẫn bà Lawrence vào phòng. Nhìn những vết thương trên người mẹ, Mia ngay lập tức cảm thấy phẫn nộ, cô lớn tiếng chất vấn Ryan:

- Người cậu muốn là tôi, tôi đã ở đây rồi, thả mẹ tôi ra!

Ryan nheo mắt nhìn Mia, ngữ khí có chút cợt nhả:

- Diệt cỏ tận gốc, cậu không biết câu này sao?

Mia bị dáng vẻ điên loạn của Ryan làm cho thật sự sợ hãi, nhưng cô bây giờ không có thời gian để nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần mẹ được bình an, bất cứ điều gì cô cũng có thể làm.

Mia quỳ xuống trước mặt Ryan, hai tay run rẩy xoa vào nhau, đôi mắt xanh trong suốt phút chốc đã phủ đầy nước, cô hoảng loạn cầu xin hắn ta:

- Ryan, xin cậu... tha cho mẹ tôi. Cậu muốn gì tôi đều sẽ làm... cậu muốn tôi chết... tôi sẽ lập tức chết.

Nhìn bộ dạng đáng thương của Mia, Ryan dường như càng cảm thấy phấn khích hơn, thanh âm không nhịn được có chút trào phúng:

- Vậy sao? Nhưng tôi không muốn cậu chết. Cậu bảo tôi nói dối, vậy sao không thử hỏi mẹ cậu xem tôi có nói dối không?

Bà Lawrence lúc này dù đã bị tra tấn đến nửa tỉnh nửa mê vẫn dịu dàng nhìn Mia, tựa như nhìn cả thế giới. Bà không sợ cái chết, bà đã sống quá lâu rồi, cũng quá mệt mỏi với cuộc sống này rồi, bà chỉ sợ sau khi bà ra đi sẽ không còn ai chăm sóc Mia.

Đoạn, bà thều thào mở miệng:

- Mia, mẹ xin lỗi vì đã giấu con lâu như vậy...

- Mẹ... con không quan tâm sự thật là gì nữa... con chỉ cần mẹ...

Mia nghẹn ngào nấc lên từng tiếng, tất cả là tại cô, đều tại cô mọi chuyện mới ra nông nỗi này. Giá như cô nghe lời mẹ chuyển trường, giá như cô đừng tò mò chuyện quá khứ, giá như cô không thỏa thuận với Alexander... Nhưng cuộc đời làm gì có “giá như”, chuyện đã xảy ra vĩnh viễn không thể thay đổi được.

- Mia, thật ra năm đó đúng là cha con dẫn người đến tìm Alexander đàm phán, nhưng khi mẹ đến đó, cha con... hức... ông ấy... đã trở thành một xác chết lạnh lẽo. Mẹ không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra... mẹ... bao năm qua mẹ vẫn luôn tìm kiếm thủ phạm thực sự... nhưng hoàn toàn không có chút manh mối nào.

Ryan nghe đến đây lập tức phẫn nộ, hắn tùy tiện vung tay ra, một luồng điện tức khắc đánh vào người bà Lawrence, khiến bà kêu lên đau đớn.

Mia vì bị sợi xích ma thuật áp chế nên không thể thi triển pháp thuật bảo vệ mẹ, cũng không thể chạy đến đỡ cho mẹ, cô chỉ biết khóc lóc cầu xin Ryan, xin hắn hãy nhắm vào cô, xin hắn tha cho mẹ.

Bà Lawrence biết hôm nay bất luận thế nào Ryan cũng sẽ không tha cho bà, vậy nên trước khi chết, bà muốn thành thật mọi thứ với Mia.

- Mẹ... mẹ không sao. Mia ngoan... đừng khóc. Henry... Henry thực ra là một đứa trẻ ngoan. Từ ngày con đến nhà Henry, cậu nhóc đó vẫn luôn âm thầm cử một... một nhóm pháp sư đến bảo vệ mẹ. Chỉ tiếc là ma cà rồng quá đông, bọn họ... bọn họ đều vì bảo vệ mẹ mà hi sinh.

- Mụ già kia, đến giờ phút này mà bà còn nói đỡ cho lũ Sorcerer đó nữa sao?

Ryan lần này thực sự bị chọc giận, hắn ta trong lúc nóng giận liền giật lấy thanh kiếm của thuộc hạ, sau đó không chút do dự đâm thẳng vào tim bà Lawrence.

Máu tươi không ngừng chảy ra, nhuộm đỏ cả mặt đất, bà Lawrence cũng theo đó ngã khuỵu xuống, cơ thể dần trở nên lạnh ngắt, mặt tái nhợt không chút huyết sắc, không còn chút dấu hiệu của sự sống.

Mia sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt, mọi thứ xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức cô không biết nên phản ứng như thế nào.

Khoảnh khắc nhìn thấy mẹ ngã xuống, Mia gần như phát điên lên, nguồn năng lượng bạo phát khiến sợi xích ma thuật vỡ vụn ra từng mảnh, tạo nên những tiếng leng keng chói tai.

Mia lao đến trước mặt Ryan, ánh sáng xanh dương đậm phát ra từ tay cô siết chặt lấy cổ hắn ta, pháp thuật của cô dần dần thâm nhập vào cơ thể hắn, khiến lục phủ ngũ tạng nóng như đang bị thiêu đốt bởi lửa địa ngục.

Những tên thuộc hạ định tấn công Mia cũng bị sức mạnh của cô hất văng ra xa, ánh sáng xanh dương đậm từ tay cô như ngọn lửa ma thuật quét sạch toàn bộ cơ thể chúng, khiến chúng đau đớn quằn quại trên mặt đất.

Nhưng Ryan cũng không phải dạng vừa, hắn nén đau tạo ra một dòng điện công suất lớn trói chặt lấy Mia, điện tích xâm nhập vào cơ thể khiến cô vô cùng đau đớn, nhất thời không thể sử dụng pháp thuật, sau đó hắn không chút do dự nhấc bổng Mia lên, ném cô về phía cửa sổ. Toàn bộ kính cửa sổ trong phút chốc vỡ vụn, Mia theo quán tính văng ra bên ngoài.

Những mảnh thủy tinh vỡ vụn hòa lẫn sắc đỏ của máu rơi đầy trên đất, Ryan lúc này mới nhận ra mình vừa tự tay gϊếŧ chết cô gái mình yêu.