Chương 6

Điền Nhiên Đại ngẩn người, ngốc mao trên đầu lắc lắc.

“Suy nghĩ thế nào?”, Văn Hựu Cung ôn nhu cười nói.

“Nhưng…nhưng mà…”, Điền Nhiên Đại rối rắm đưa tay xoa trên đầu ngốc mao, lắp bắp nói, “Chúng ta không phải…mới vừa gặp mặt nhau sao…Anh như thế nào sẽ…thích em…”.

Nói xong câu cuối cùng, thanh âm Điền Nhiên Đại đã nhỏ đến khó có thể nghe rõ, mặt cậu đỏ hồng, lỗ tai nóng nóng.

Tuy rằng đã cùng Văn Hựu Cung trao đổi trên internet được một năm… Nhưng đó cũng chỉ là nói chuyện trên internet mà thôi. Mới đây thôi, bọn họ ngay cả mặt mũi tên tuổi đối phương đều không biết, chẳng lẽ Văn Hựu Cung lại có thể thích cậu khi chỉ mới gặp qua một lần hay sao?

“…Em không thích anh sao?”, ngữ khí Văn Hựu Cung có chút thất vọng.

“Thích…”, Điền Nhiên Đại thốt ra theo bản năng, đợi đến thời điểm cậu ý thức được bản thân đã nói gì, mặt cậu lập tức liền bừng cháy, vội vàng lắp bắp bổ sung: “…Cũng không phải, tóm lại, chúng ta mới gặp nhau một lần không phải sao, em căn bản không biết anh là người như thế nào, anh cũng không biết em là người ra sao nha.”

Cho dù ở cùng Văn Hựu Cung trên internet thật vui vẻ, nhưng cũng có thế thôi…Ở trong hiện thực, bọn họ hoàn toàn là hai người xa lạ, nếu không phải lần này ngẫu nhiên gặp nhau…có lẽ bọn họ vĩnh viễn chỉ là những người xa lạ dù gặp nhau trên đường cái cũng chẳng thể nhận ra nhau mà thôi.

“…”, Văn Hựu Cung nhẹ giọng cười cười.

“…Chúng ta căn bản không biết người kia…Nè, ngoại trừ tên của anh, em cũng chẳng biết chút gì khác…”, Điền Nhiên Đại nhỏ giọng nói.

“Hử, em không biết anh sao…Em không phải đã từng nói em là fan não tàn của anh à?”, Văn Hựu Cung cười nhẹ nói.

“…Hở?”

Điền Nhiên Đại triệt để ngây ngẩn.

Từ từ…

Chẳng lẽ…

Chẳng lẽ…

“Anh là…Quân Tử Ngọc sama?”, Điền Nhiên Đại sửng sốt ba giây.

“…”, Văn Hựu Cung cười khẽ.

Điền Nhiên Đại cầm di động ngây dại.

Khiêm Khiêm = Văn Hựu Cung = Quân Tử Ngọc sama?

A a a a a a a a…

Cậu quả nhiên là tên ngốc!

Rõ ràng nghe thanh âm Văn Hựu Cung quen thuộc như vậy, lại chưa từng nghĩ đến… Văn Hựu Cung sẽ là Quân Tử Ngọc sama!

“Quân Tử Ngọc sama?”, Điền Nhiên Đại cầm di động, ngốc ngốc hỏi.

“Ừ”, Văn Hựu Cung ôn nhu đáp lại, “Fan não tàn một đời của anh… Chào em.”

Mặt Điền Nhiên Đại đỏ lên, lỗ tai nóng lên, theo bản năng cầm điện thoại ném đi.

A a a a đúng là Quân Tử Ngọc sama!

Cậu thật ngu ngốc!

Cậu quả nhiên là tên đại ngốc!

Ngay cả thanh âm của sama cũng không nhận ra!

Hơn nữa, nhạc chuông di động của Văn Hựu Cung chính là ED của “Tui mới không phải là thiên nhiên ngốc đâu” mà! Chi tiết rõ ràng như vậy thế mà cậu không nghĩ tới, còn ngốc ngốc cho rằng Văn Hựu Cung cũng chỉ là fan não tàn của Quân Tử Ngọc mà thôi…

Cậu quả nhiên là tên đại ngốc.

Điền Nhiên Đại lại ngốc một phút đồng hồ, rốt cục cũng phản ứng lại, cậu vội vàng nhào lên giường nhặt lên di động vừa bị quăng qua một bên, “Sa…Sama, xin lỗi, vừa rồi không cẩn thận làm rơi điện thoại…Rất kích động xin lỗi xin lỗi…”

“Không phải đã bảo không cần nói xin lỗi sao, em vĩnh viễn cũng không cần nói xin lỗi với anh”, Văn Hựu Cung ôn nhu cười khẽ, “…Phản ứng của em quả nhiên rất ngốc a.”

“Phải không…Không phải, kì thật bình thường em không ngốc như vậy…”, Điền Nhiên Đại uỷ khuất bĩu môi, làm sao mà một người hai người đều nói cậu ngốc… Kì thật cậu cũng không ngốc như vậy đi…Chỉ ngẫu nhiên thôi…

Hơn nữa, lần này là do kích động khi nhìn thấy sama mà…

Đây chính là Quân Tử Ngọc sama đó…

“Ừ, anh tin em”, Văn Hựu Cung cười nói, ” Vậy hiện tại em suy xét ra sao?”

“Suy xét cái gì?”, Điền Nhiên Đại ngốc ngốc hỏi.

“Suy xét muốn được anh nuôi dưỡng hay không nha.”

Điền Nhiên Đại cầm di động, mặt nong nóng.

Quân Tử Ngọc sama đang cùng cậu nói…muốn nuôi dưỡng cậu nha…

Đầu Điền Nhiên Đại “bùm” một tiếng liền nổ, còn có từng cụm từng cụm khói hồng phấn bay lên.

Ngốc mao trên đầu cậu run lên hai cái, sau đó hi sinh.

“Được…”

Toàn thân Điền Nhiên Đại được bao bọc trong trạng thái lơ lửng.

“Haizz, thực thương tâm nha”, Văn Hựu Cung cười nói, ” Với Văn Hựu Cung thì nói muốn suy nghĩ một chút, còn Quân Tử Ngọc liền trực tiếp đáp ứng luôn…Cho nên em thật là thích Quân Tử Ngọc hơn là Văn Hựu Cung à?”

“Không, không phải”, Điền Nhiên Đại đỏ mặt nói, “Văn Hựu Cung cũng thích, thích…

Nhưng mà Quân Tử Ngọc sama…Em là fan não tàn của Quân Tử Ngọc mà?”

Kêu gào xác nhận mình là fan não tàn của người nào đó trên internet chung quy vẫn rất khác biệt với việc chính miệng thừa nhận với người đó ngoài đời thực… Điền Nhiên Đại nói xong câu cuối, mặt đều hồng hết cả.

“Ừ, fan não tàn của anh, chào em…Hiện tại coi như anh nuôi dưỡng thành công sao?”

“…Ừa”, Điền Nhiên Đại cúi đầu, nói nhỏ đến không thể nghe, lỗ tai hồng hồng.

“Nhưng mà…”, Điền Nhiên Đại bỗng nhiên nhớ tới điều gì, “Vậy Nhị Miêu thì sao…Hai người không phải, không phải là cp sao? Hai người không ở cùng nhau sao?”. Nhớ tới điều này, ngữ khí Điền Nhiên Đại bỗng nhiên suy sụp.

Tiếng nói Văn Hựu Cung ở đầu kia mang theo ý cười: “Anh ở cùng cậu ta? Sao anh cũng không biết…”

“Nhưng mà…Mọi người đều nói như vậy mà…”, Điền Nhiên Đại đưa tay gãi gãi ngốc mao.

Văn Hựu Cung thở dài một hơi: “Mọi người đều nói như vậy thì sẽ thành sự thật sao?

Không phải người ta hay thông báo trên weibo ai đó đã chết sao, mọi người đều nói như vậy nha, nhưng mà cuối cùng người kia vẫn hoàn hảo mà sống đấy…”

Điền Nhiên Đại gãi gãi ngốc mao: “Nói nhiều như thế…Hai người không yêu nhau?”

“Anh tương đối thích thiên nhiên ngốc hơn.”, Văn Hựu Cung cười khẽ.

Điền Nhiên Đại lại ngẩn ngơ, ba giây sau, cậu mới phản ứng lại.

Đồng âm của thiên nhiên ngốc chính là Điền Nhiên Đại.

Điền Nhiên Đại hiểu ra, mặt lại đỏ.

“Trễ rồi, mau ngủ đi.”, Văn Hựu Cung ôn nhu nhắc nhở.

Điền Nhiên Đại mặt đỏ hồng “ừ” một tiếng, nhỏ giọng đáp lại một câu: “Anh cũng…ngủ ngon.”

“Ngủ ngon, ngày mai gặp.”

“Ngày mai gặp…”

Mãi đến khi Điền Nhiên Đại tắt di động, mặt cậu vẫn cứ hồng hồng.

Chẳng qua là gọi một cuộc điện thoại, cậu liền có một bạn trai.

Mà, cậu cũng thành công được…nuôi dưỡng.

Thiệt, thiệt thẹn thùng.

Điền Nhiên Đại đem mặt vùi vào gối đầu, sau đó dùng chăn cuốn chính mình, lăn vài vòng trên giường.

Sau khi đứng lên, ngốc mao của Điền Nhiên Đại lại lộn xộn, nhưng mà một chút buồn ngủ cũng không có.

Cuối cùng Điền Nhiên Đại nhịn không được lấy điện thoại lên mạng lướt weibo, vừa đúng lúc nhìn thấy weibo Quân Tử Ngọc vừa đăng.

CV Quân Tử Ngọc: #phương pháp chính xác nuôi dưỡng thiên nhiên ngốc# thành công nuôi dưỡng được một bé thiên nhiên ngốc, phương pháp chính là ôn nhu chữa trị ngay lúc em suy sụp, thường thường giúp em vuốt lông…cùng với dùng đồ ngọt, món ngon đi dụ dỗ. ^__^

HOÀN