Chương 24: Sân trường xxoo chuyện (5)

Ô ô ~ làm sao có thể như vậy !

Làm gì có loại học sinh nào mà trơ mắt khoanh tay đứng nhìn lão sư của mình té lăn trên mặt đất mà không chịu tới giúp !

! Thật sự là rất vô lý mà!

La Thành nằm trên mặt đất, bộ dáng trần trụi giống như trẻ sơ sinh. Y mang theo ánh mắt chờ mong, hi vọng Lăng Lạc Dạ có thể kéo mình đứng lên. Bởi vì y bị ngã lăn nằm trên mặt đất, hai tay lại gắt gao chắn tiểu huyệt. Nên căn bản không có cách nào có thể đứng dậy được, nhưng mà đối phương chỉ tỏ ra bộ dáng xem kịch vui nhìn y, cơ bản là không có ý định đi tới dìu y đứng lên .

Thật quá đáng !

Hai phiến mông của La Thành ở trên mặt đất cọ cọ rồi lại cọ cọ. Không biết có phải là do ma sát với sàn nhà hay không mà xung quanh kẽ mông có một vệt tím đỏ. Như ẩn như hiện lộ ra tiểu cúc huyêt bị ngâm trong tao thủy càng thêm phấn nộn mềm mại, giống như vô cùng đói khát mà các nếp nhăn hoàn toàn mở ra. Huyệt khẩu khép mở cực kỳ giống như cái miệng nhỏ nhắn tham ăn.

Đến kéo thầy ! Mau tới kéo thầy dậy !

La Thành xẹp cái miệng nhỏ nhắn, dùng ánh mắt ám chỉ đối phương.

Lúc này, cuối cùng thì Lăng Lạc Dạ cũng có điểm động tĩnh. Hắn đi đến trước mặt La Thành, cúi thấp thân thể xuống , học bộ dáng chớp mắt của La Thành: “Lão sư, mắt thầy không thoải mái sao?”

“Đau ~ té đau ~ ”

“Mông?” Lăng Lạc Dạ nhíu mày, trên trán hiện một tầng đắc ý chi tình.

La Thành sắc mặt đỏ bừng đáp lại đối phương một tiếng “Ừm”, ánh mắt mất tự nhiên hướng đi nơi khác, tận lực bỏ qua khuôn mặt mê hoặc lòng người đang ở trước mắt .

Trời a~ thật gần ~ Chóp mũi phẳng phiu kiên nghị kia sắp đυ.ng tới hai má của mình rồi ~

Uhm a ~ nóng quá ~ Nhiệt khí của đối phương đều phả vào mặt y, dương như muốn đem y làm bỏng luôn ~

La Thành chớp chớp lông mi, trong lòng một trận kêu rên !

Ô ô ~ làm sao đây? Bên trong tao huyệt giống như lại chảy ra một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ nữa rồi~ a ~ làm sao đây? Tại sao vào thời điểm này mà mình lạo bắt đầu phát xuân rồi? (mỗi lần phát xuân thì ẻm luôn tự hỏi chính mình như vậy) chỉ có nhìn khuôn mặt anh tuấn tà mị của nam nhân thôi mà chính mình sẽ cầm trụ không được mà chảy tao thủy ! Nếu như bị đại nhục bổng của nam nhân cắm vào bên trong tiểu huyệt thì chắc tao huyệt huyệt của mình chảy dâʍ ŧᏂủy̠ lênh láng giống như sông hoàng hà mất !

Ô ô ~ không muốn như vậy ~ không muốn chảy nhiều như sông hoàng hà~(muốn nhiều như đại dương )

Càng nghĩ thì tròng mắt của La Thành kia càng dần chuyển đến phần thân dưới của Lăng Lạc Dạ, chỗ đó có lớn không ? Cách lớp quần kaki căn bản là nhìn không rõ quang cảnh ở bên trong. Căn cứ vào tỉ lệ của thân thể chắc chắn thước tấc của chỗ đó cũng không phải dạng vừa đi ! Chắc cũng phải giống như mấy thằng con của y, gân xanh bạo mãn, mỗi lần cắm vào đều đem tiểu tao huyệt của y sáp đến tràn đầy.

Trong đầu toàn hình ảnh đồi truỵ, bất giác bên trong tao huyệt lại chảy thêm vài cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ nữa. Dâʍ ɖị©ɧ dính dính chảy ra từ bên trong tao huyệt thẩm thấu qua lớp vải dệt vải dệt rồi xuôi theo kẽ mông chảy đến tiểu cúc huyệt. Cúc huyệt đói khát liên tục nhấm nháp da^ʍ thuỷ , những giọt còn thừa thì tiếp tục chảy xuống nền.

Bàn tay đang che chắn tao huyệt dần dần buông lỏng run run rẩy rẩy hướng tới chỗ giữa hai chân của Lăng Lạc Dạ mà sờ. Trong khoảnh khắc sắp chạm vào được thì lại bị Lăng Lạc Dạ tóm lấy !

Hừ hừ ! Hàng này quả thật cực tao ! Lăng Lạc Dạ ở trong lòng khinh thường mắng một tiếng, nhưng trên khuôn mặt vẫn bất động thanh sắc hỏi: “Lão sư, thầy muốn làm gì thế?”

Chuyện tốt bỗng dưng bị phá hỏng nên tâm tình của La Thành tự nhiên không tốt, cực lực muốn thoát khỏi bàn tay đang kiềm chế y của Lăng Lạc Dạ. Y đang muốn chạm vào thần vật có thể làm cho y dục tiên dục tử tại sao lại không cho.

“Đừng ~ đừng nhúc nhích ~ để cho thầy sờ một chút thôi ~” La Thành nôn nóng vặn vẹo thân mình, trong thanh âm mang theo ý nồng đậm khóc nức nở, bộ dạng chỉ chút nữa thôi là có thể oà khóc.

“Lão sư, thầy muốn sờ cái gì !” Lăng Lạc Dạ buông lỏng y ra, thanh âm trở nên trầm xuống.

Nghe được những lời này của Lăng Lạc Dạ, suy nghĩ đầu tiên trong đầu của La Thành chính là: Đứa nhỏ thật sự không đáng yêu mà ! Không nên ép người ta nói những lời thẹn thùng như thế ,đang định trả lời đối phương là người ta muốn sờ đại nhục bổng thì trong đầu xuất hiện suy nghĩ thứ hai: Ta chết chắc rồi !