Đúng lúc này, Lưu Oánh quay đầu lại, thoạt nhìn chỉ khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng nhưng rất xinh đẹp bắt mắt.
Lưu Oánh ở trong ngành đã đóng rất nhiều vai phụ, bộ phim truyền hình duy nhất mà cô ta đóng vai nữ chính là phim câm, cô ta hoạt động tích cực trên cả màn ảnh lớn và nhỏ, kỹ năng diễn xuất cũng rất tốt, nhưng khán giả chỉ nhớ đến vai diễn của cô ta chứ không nhớ đến cô ta, cho đến năm ngoái bản thân cô cũng chỉ được coi là nữ nghệ sĩ hạng ba.
Bây giờ cô ta đã hai mươi tám tuổi, không giống như diễn viên nam, thời kỳ rực rỡ của nữ diễn viên ngắn hơn rất nhiều, nếu cô ta không nổi tiếng trước năm ba mươi tuổi thì cơ hội của cô ta sẽ rất mong manh sau tuổi ba mươi. Cô ta đã hai mươi tám tuổi rồi, cũng không còn trẻ.
Cứ tưởng sự nghiệp diễn xuất cứ như vậy, nhưng nửa năm trở lại đây, cô ta đột nhiên bắt đầu nổi tiếng, được chọn tham gia một số bộ phim truyền hình mà trước đó đọng lại, tiếp theo lại đóng vai nữ chính cho một bộ phim hài đen kinh phí thấp, kết quả bộ phim này trở thành hắc mã trong tết âm lịch năm ngoái, doanh thu phòng vé tăng cao, mà diễn xuất của cô ta cũng được công nhận, giá trị con người tăng vọt, duyên người qua đường cũng tới.
Thậm chí còn nhận được bộ phim mới năm nay của Tần Diệu Văn, mặc dù là vai phụ, nhưng diễn phim của Tần Diệu Văn, từ trước đến nay không có nhân vật vô dụng, mỗi vai diễn nhỏ đều rất xuất sắc, cho nên phim của Tần Diệu Văn có rất nhiều nữ diễn viên tranh đoạt muốn diễn, kết quả cô ta ăn được miếng bánh lớn này.
Lưu Oánh bây giờ có thể nói là đang nổi, đang ở thời kỳ đỉnh cao.
Cô ta nhận ra Tần Nhất Xuyên, gật đầu với cậu ta, ánh mắt dừng trên mặt Trường Tuế, hơi dừng lại, nhịn không được nhìn cô thêm vài lần.
Thật sự rất khó để người khác không chú ý đến Trường Tuế, cái váy màu đen càng làm nổi bật làn da trắng của cô, cả người mang đến cảm giác trong suốt yếu đuối, đôi mắt lại đen đến kinh người, thâm thúy sâu thẳm, khi đối diện dường như có thể bị cô nhìn thấu bí mật trong lòng.
Lưu Oánh theo bản năng tránh ánh mắt của cô, quay đầu đi nói chuyện với người quen ở trong vòng bên cạnh.
“Cô gái kia là ai?”
Người ở trong vòng kia nhìn thoáng qua, sau đó nói: “À, người kia sao, hình như là nữ diễn viên mới, dường như có quan hệ rất tốt với nhà đạo diễn Tần, vừa rồi vợ của đạo diễn Tần còn đề cử cô với Từ Nghiêu. Hình như phim mới của đạo diễn Tần cũng có vai của cô ấy.”
Lưu Oánh hơi kinh ngạc: “Phải không? Diễn vai gì?”
Ngoại hình Trường Tuế xuất sắc quá mức, diễn cùng với nữ diễn viên như vậy, tất nhiên sợ bị cướp đi nổi bật.
Người ở trong vòng nói: “Tôi cũng không rõ lắm, cô ấy là người mới, chắc là cũng diễn một vai nhỏ thôi.”
Lưu Oánh không nhịn được lại nhìn qua bên kia, cô gái kia không nhìn lại cô, không biết vì cái gì, ánh mắt vừa rồi của cô gái kia, khiến cho cô ta cảm thấy không thoải mái, giống như bị nhìn thấy.
Mà bên kia Tần Nhất Xuyên nhìn thấy Trường Tuế chú ý đến Lưu Oánh như vậy, cũng không nhịn được hỏi: “Làm sao vậy? Cô ấy có vấn đề gì sao?”
Trường Tuế lắc đầu, không phải không có vấn đề, chỉ là không muốn nói nhiều.
Nữ diễn viên Lưu Oánh kia, mang trên người vận mệnh không bình thường, còn lộ ra một ít tà khí, hiển nhiên là thông qua ngoại lực thay đổi vận mệnh của mình, hơn nữa ngoại lực này, cũng không phải là thứ gì tốt.
Trường Tuế hỏi Mập Mạp có nhìn thấy Hạ Luật hay không.
Mập Mạp nói rằng, anh đã đi rồi.
“Hạ Luật rất quái gở, ngoài đóng phim ra, trên cơ bản đều không nhìn tới người khác, vừa rồi thắp nhang xong đi rồi.”
“Chúng ta cũng đi thôi, không phải buổi chiều còn có thử vai sao?” Trường Tuế nói.
Mập Mạp hơi không muốn đi, khó có được cơ hội nhìn thấy nhiều người nổi tiếng như vậy, nhưng quả thật buổi chiều còn có lịch hẹn thử vai, chỉ có thể chào hỏi vợ chồng đạo diễn Tần, dẫn theo Trường Tuế đi trước.
Thử vai buổi chiều là một bộ phim điện ảnh, đề tài thanh xuân vườn trường, chuyển thể từ tiểu thuyết.
Đoàn làm phim nói rõ muốn tuyển diễn viên mới, Mạp Mạp muốn dẫn Trường Tuế đi thử vai.
Trường Tuế thử vai nữ chính, khi phó đạo diễn vừa thấy ngoại hình của Trường Tuế, nói không thích hợp, trong tiểu thuyết gốc nói nữ chính lớn lên khá bình thường, muốn hình tượng dễ gần, nhưng đối với nhân vật này mà nói, diện mạo của Trường Tuế quá xinh đẹp, hỏi muốn thử vai diễn nữ số hai hay không.
Vai nữ số hai là một phú nhị đại xinh đẹp, ở trong phim là người bắt nạt nữ chính.
Mập Mạp từ chối.
Nếu là trước đây, khả năng hắn sẽ không từ chối, nhưng bây giờ không giống như vậy, bây giờ hắn thấy, Trường Tuế đã ở trong long Tần Diệu Văn, sau này tương lai chắc chắn sáng lạn, sớm hay muộn cũng nổi tiếng, tiếp theo tất nhiên phải thận trọng.
Vai phản diện không sao cả, vai nữ thứ hai cũng không sao, quan trọng là nhân vật phải xuất sắc, nhưng vai nữ thứ hai này ngoài việc khiến người ta chán ghét, thật sự không có chỗ nào xuất sắc, Mập Mạp lập tức từ chối.