Chương 25

Cô gái xuất hiện trong máy ảnh mặc một chiếc váy màu đen, hôm nay nắng rất to, cô cầm một chiếc ô lớn màu đen, cổ quấn một chiếc khăn lụa màu đen, tóc đen da trắng, khuôn mặt xinh đẹp, biểu cảm thờ ơ.

Tần Nhất Xuyên đi qua, nói vài câu gì đó với cô, rất tự nhiên nhận lấy chiếc ô từ trong tay cô, che cho cô.

Cảnh tượng này khiến những phóng viên có mặt ở đó điên cuồng bấm máy.

Mãi cho đến khi không thể chụp thêm được bức ảnh nào nữa, các phóng viên mới bắt đầu bàn tán về danh tính của cô gái vừa rồi.

Một phóng viên đã nhận ra người đàn ông mập mạp ở bên cạnh Trường Tuế là người đại diện của giải trí Nhạc Văn.

Có người suy đoán đây là nghệ sĩ mới dẫn dắt của Mập Mạp.

Nhưng một người mới không có tác phẩm như vậy, làm sao mà Tần Nhất Xuyên lại đích thân ra đón.

Những người nổi tiếng trước đó cũng không có đãi ngộ như vậy.

Nếu có quan hệ thân thích gì đó với nhà họ Tần, sao lại ký với một công ty nhỏ như giải trí Nhạc Văn.

Phóng viên có quen biết Mập Mạp lập tức gửi wechat chứng thực, biết được Trường Tuế là người mới mà hắn dẫn dắt, về phần cô có quan hệ như thế nào với nhà họ Tần, Mập Mạp lại trả lời rất mơ hồ.

Ảnh chụp tang lễ được phóng viên được đăng tải trên mạng, gây ra sự bàn tán sôi nổi.

Tần Nhất Xuyên vốn dĩ đã là một người rất nổi tiếng.

Tần Nhất Xuyên vừa sinh ra đã ở trên đỉnh kim tự tháp, cha là đạo diễn lớn mẹ là con nhà danh giá, câu chuyện tình yêu của đạo diễn Tần và bà Tần cho đến bây giờ vẫn còn được nhắc đến, đạo diễn Tần khi trả lời phóng vẫn cũng thường xuyên nói về Tần Nhất Xuyên, Tần Nhất Xuyên cũng thường được cha dẫn theo tham gia các hoạt động ghi hình lớn, khi đóng phim cũng dẫn theo cậu ta, cậu ta xem như lớn lên dưới mắt mọi người, hình tượng được thể hiện rất tích cực, hơn nữa một người có khuôn mặt đẹp như vậy, duyên với người qua đường rất tốt, cho nên mỗi khi có động tĩnh gì đều dễ dàng gây sự chú ý.

Bức ảnh Tần Nhất Xuyên cầm ô cho Trường Tuế được một số tài khoản marketing chia sẻ và ngay lập tức gây sóng gió.

So với Tần Nhất Xuyên, mọi người càng tò mò Trường Tuế hơn.

“Hình ảnh này, cảm giác thật giống như phim điện ảnh.”

“Mẹ kiếp, rất xứng đôi.”

“Cô gái này thật xinh đẹp, khí chất cũng rất tốt, bầu không khí giữa hai người thật sự giống như đóng phim điện ảnh.”

“Có vẻ đã ký hợp đồng với giải trí Nhạc Văn, muốn ra mắt.”

“Cô ấy gọi là Trường Tuế, tên cũng rất đặc biệt.”

“Tần Nhất Xuyên vậy mà lại đích thân ra đón cô, còn che ô cho cô, có phải thân thích với nhà họ Tần hay không?”

“Nếu là thân thích của nhà họ Tần, không đến mức đi ký với một công ty nhỏ như giải trí Nhạc Văn chứ?”

Cư dân mạng và các phương tiện truyền thông đã tìm kiếm rất lâu nhưng thông tin họ nhận được vẫn chỉ là Trường Tuế là người mới ký hợp đồng với giải trí Nhạc Văn, về phần thân phận và bối cảnh với cô, lại không có bất kỳ thông tin gì cả, giống như người đó xuất hiện từ không khí vậy.



Mà lúc này Mập Mạp đang ở hiện trường tang lễ quả thật rất vui vẻ, mặc dù dịp này có hơi không thích hợp, nhưng hắn ở trong vòng này lâu như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều nhân vật tên tuổi như vậy.

Hơn nữa có rất nhiều phóng viên nhắn tin cho hắn hỏi tình hình của Trường Tuế đến nỗi hắn phải tắt tiếng điện thoại di động.

Hắn luôn chú ý đến tin tức trên mạng, mặc dù không có trong hot search, nhưng bởi vì đám tang này thu hút rất nhiều sự chú ý, cộng thêm sự đãi ngộ đặc biệt của Tần Nhất Xuyến đối với Trường Tuế nên lượng thảo luận rất cao.

Mà ở hiện trường tang lễ, Trường Tuế cũng thu hút rất nhiều sự chú ý.

Nguyên nhân là bởi vì khá nhiều người phát hiện ra thái độ của vợ chồng đạo diễn Tần và Tần Nhất Xuyên đối với cô gái trước đây chưa từng thấy mặt kia có hơi đặc biệt.

“Bà cụ là người lương thiện, bà Tần lại là người tin Phật nhiều năm, điều này mang đến phúc lành cho gia đình, bà cụ xuống địa phủ sẽ luân hồi chuyển thế, đầu thai vào nhà tốt, không cần đau khổ quá mức.” Trường Tuế nói.

Nghe cô nói như vậy, trong lòng đạo diễn Tần dễ chịu hơn nhiều.

Mí mắt ông sưng vù, đôi mắt đỏ ngầu, nhìn như mấy ngày nay chưa ngủ, nhưng đôi mắt lại trong trẻo hơn rất nhiều, sương mù đen bao phủ trước đó cũng nhạt đi rất nhiều.

Đôi mắt bà Tần đỏ hoe nắm chặt tay Khương Tuế: “Tiểu Khương, lần này may là có cháu.”

Mấy ngày nay bà và Tần Diệu Văn nghĩ lại đều nghĩ mà sợ hãi.

Nếu không phải Trường Tuế phát hiện sớm, chỉ sợ Tần Diệu Văn cũng đã xảy ra chuyện.

Bà Tần lại nghĩ tới điều gì đó, quan tâm hỏi: “Đúng rồi, Tiểu Xuyên nói với cô, cháu là vì sai lầm của nó mà bị thương, còn rất nghiêm trọng, bây giờ cháu ổn chứ?”

Trường Tuế mím môi cười nói: “Chỉ là việc nhỏ thôi, cô không cần để ở trong lòng.”

Cô nói nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, ngược lại lại khiến cho bà Tần càng áy náy, vừa muốn nói gì đó, Từ Nghiêu thắp hương xong đi ra chào hỏi: “Đạo diễn Tần, chị dâu, chia buồn với hai người.”

Đạo diễn Tần bắt tay Từ Nghiêu, hai người ôm nhau một cái.

Hai người nói mấy câu, ánh mắt của Từ Nghiêu dừng trên người Trường Tuế.