Chương 18: Vĩnh Ninh Đường

Lưu Tốn có nghe qua việc Tư An bán viên đá của Cố Ngôn mang từ biên cương trở về, ở biên cương có không ít đồ hiếm lạ, tuy đối với bọn họ không đáng giá bao nhiêu nhưng ở đây lại có người xem như bảo bối mà thu mua.

Lưu Tốn cũng không có ý định hỏi thêm, chỉ ngồi lại nói vài câu liền li khai.

Lưu Tốn vừa trở về liền đem hoa cúc phơi khô đưa cho phụ thân.

Lí chính nhận lấy liền lên tiếng hỏi:" Đây là thứ gì?"

Lưu Tốn:" Là hoa cúc Tiểu An tự phơi khô, có tác dụng nhuận giải nhiệt, nhuận gan, phụ thân uống cứ ngâm cánh hoa trong nước nóng, đợi một lát là có thể dùng."

Lí chính đem gói giấy mở ra, vừa nhìn thấy cánh hoa được phơi khô, màu sắc lại vàng óng, lúc phơi cũng không bị đen, lí chính kêu thê tử đem lên một chung nước nóng, ông bỏ một bông vào đợi một lát liền nâng chung lên uống một ngụm.

Mùi hoa cúc không quá nồng lại thoang thoảng, cánh hoa bỏ vào nước liền nở xoè ra, nước từ màu trắng cũng chuyển sang màu hơi vàng.

Lí chính:" Là Tiểu An tự phơi? Chất lượng hương vị so với Vĩnh Ninh Đường còn hơn vài bậc."

Vĩnh Ninh Đường là nơi bốc thuốc rất nổi tiếng ở huyện, ông chủ Vĩnh Ninh Đường có giao hảo với ông, Vĩnh Ninh Đường có tặng ông không ít đồ trong đó có hoa cúc phơi khô để làm thuốc, nhưng chất lượng hoa đều không thể sánh bằng của Tư An.

Lí Chính không biết nghĩ gì liền đứng bật dậy, nói:" Ngươi lấy xe bò lên huyện cùng ta một chuyến."

Xe bò của hai người dừng lại ở một y quán, y quán không lớn nhưng người xếp hàng không ít, Lí chính dẫn theo Lưu Tốn đi vào bên trong, người bên trong vừa nhìn thấy ông liền chạy tới cung kính lên tiếng.

- Ngài Lưu, ông chủ đang ở sân sau tôi đi gọi cho ngài.

Lí chính khoác tay ý bảo không cần, ông muốn tự tay mang thứ này cho ông chủ Vĩnh xem.



Lí chính đến đây không ít lần, đường đi cũng không cần người dẫn, ông vừa tới sân sau liền nhìn thấy người đàn ông trung niên mặc bộ xiêm y bằng lụa ngồi trong sân, còn nhàn nhã thưởng trà, như cái nóng bức ông không cảm nhận được.

Ông chủ Vĩnh vừa nhìn thấy lí chính liền đưa mắt nhìn, bộ dáng không hoanh nghênh:" Ngươi đến đây làm gì? Lần trước ta cho ngươi một ít thuốc để mang về, ngươi lại không lấy?"

Lí chính:" Lần trước bởi vì gấp rút, nhất thời quên mất, hôm nay ta mang thứ tốt đến cho ngươi."

Ông chủ Vĩnh nghe đến thứ tốt hai mắt liền sáng bừng, nhiệt tình rót trà cho hai người, như bộ dáng lúc nãy không phải là ông:" Ngươi mang thứ gì tốt đến cho ta?"

Lí chính ngồi xuống liền ra hiệu kêu Lưu Tốn đem gói giấy mở ra, bên trong có năm sáu bông hoa cúc.

Ông chủ Vĩnh vừa nhìn lấy liền lấy một bông đưa lên mũi mà ngửi, lại đưa mắt nhìn lí chính.

Lí chính nhấp một ngụm trà để nhuận họng mới lên tiếng:" Là hoa cúc phơi khô, hoa cúc này là một người trong thôn tặng cho ta, nên ta muốn mang đến cho ngươi phẩm một chút."

Ông chủ Vĩnh kích động đứng bật dậy:" Là ai tặng cho ngươi? Khi nào các ngươi trở về ta sẽ đi cùng, phơi hoa cúc không bị đen, còn nguyên cánh như vậy, lúc phơi cũng không bị teo nhỏ lại? Hoa cúc của ta phơi cùng lắm chỉ có tác dụng bốn phần, hoa cúc này ta muốn thu mua."

Lí chính lúc đầu kích động cũng không khác gì ông chủ Vĩnh, nhưng một đường tới đây ông cũng đã bình tĩnh hơn nhiều rồi.

Tư An buổi chiều làm trứng gà xào cà chua, một nồi thịt hầm củ cải, thịt kho đông pha lúc trưa vẫn còn một ít, nấu thêm một bát canh rau cải liền xong.

Tư An ăn xong liền xử lí chỗ sơn tra còn lại, Cố Ngôn ngồi xổm bên lu nước mà rửa chén, hai người lâu lâu lại đối thoại mấy câu.

Tư An vừa làm xong mứt trái cây, cổng bên ngoài liền có người gõ.

Tư An thấy Cố Ngôn rửa bát xong liền kêu hắn đem vài tờ giấy tuyên ra xếp máy bay, chơi xong phải lùa gà vào chuồng.



Cô đi ra bên ngoài mở cổng.

Bên ngoài ngoại trừ lí chính, Lưu Tốn thì có thêm một người Tư An không quen biết.

Không đợi cô lên tiếng, người kia đã nói trước.

- Ta là ông chủ y quán Vĩnh Ninh Đường, ngươi gọi ta Vĩnh thúc là được.

Lí chính nghe lời này mí mắt liền giật, nhanh như vậy liền muốn làm thân?

Tư An mời bọn họ vào nhà, còn đem hoa cúc để pha trà, Tư An gọi Cố Ngôn vào trong.

Ông chủ Vĩnh nhìn hoa cúc trôi nổi bên trong tách nước, nói:" Ta đến đây chính là vì thứ này, ta muốn bàn về chuyện thu mua hoa cúc của ngươi, giá cả không thành vấn đề, chẳng qua Vĩnh Ninh Đường cũng phơi hoa cúc để làm thuốc, nhưng thành phẩm đều không thể so sánh với hoa cúc của ngươi."

Tư An nhìn lí chính lại nhìn Lưu Tốn:" Hoa cúc hái xuống phải xử lí qua không ít công đoạn, nhà ta nhân công không đủ, hoa cúc ta tặng lí chính thúc vẫn chưa được thành phẩm phải phơi thêm mấy ngày mới có thể tận dụng tối đa tác dụng của hoa cúc."

Tư An nhìn ra ông chủ Vĩnh có chút thất vọng, liền nói tiếp:" Ta tính như vầy đi, công thức làm hoa cúc phơi khô, ta đưa lại cho lí chính thúc, nhà thúc người nhiều, nhân công không thiếu, nhà ta chỉ có một mình ta."

Lí chính nghe lời này có chút kích động mà đứng bật dậy:" Sao có thể? Phần sinh ý này ta không nhận."

Tư An:" Lí chính thúc đừng từ chối tâm ý của ta, thúc giúp ta với Tiểu Cố không ít, nếu thúc không nhận ta cũng sẽ đem sinh ý này đẩy đến nhà khác, chi bằng thúc nhận phần tâm ý này, mỗi năm chi ra phân nửa để mời phu tử về dạy vỡ lòng cho những hài tử trong thôn."

Lưu Tốn:" Phụ thân, Tiểu An đã nói như vậy rồi, ngài trở về nhà suy nghĩ rồi hẳn quyết định."

Ông chủ Vĩnh tuy có chút không bằng lòng nhưng hiện tại làm gì có cách nào khác:" Nhi tử của ngươi nói đúng, ngươi nên trở về suy nghĩ đi thôi, nếu phần tâm ý này có nhận, nhất định phải tìm đến Vĩnh Ninh Đường của ta."