Hôn sự của Trương gia đã được quyết định nhanh, hoàn thành cũng nhanh chóng. Vương thị đã tìm người để tính ngày, sau đó thảo luận với người phụ nữ và quyết định một ngày gần nhất, tức là hai tháng sau.
Trương Hà bị sa sút tinh thần vài ngày mới hồi phục, nhưng nàng ấy không thể ngừng phàn nàn với Chiêu Doanh về Vương thị.
Hai người ngồi ở hậu viện của Đoạn gia, vừa nói chuyện vừa nhìn Tiểu Thực Thiết Thú ăn nhẹ uống sữa dê.
“Không hiểu nương đang suy nghĩ gì, sao lại nóng lòng muốn cho đại ca kết hôn như vậy?” Trương Hà chống cằm, cau mày khổ sở.
Chiêu Doanh sờ lên bộ lông mềm mại của Tiểu Thực Thiết Thú, nghiêm túc nghĩ lại, cuối cùng cũng giống như Trương Hà, không nghĩ ra câu trả lời nào, đành phải an ủi nàng ấy: "Nghĩ đến những thứ này cũng vô dụng, mọi chuyện đã ổn thỏa rồi, hay là ngươi nghĩ tới sau này, khi tẩu tẩu ngươi gả vào, sẽ có thêm một người yêu thương ngươi, không phải tốt hơn sao. "
Trương Hà thở dài, đưa tay nhéo tai Tiểu Thực Thiết Thú, nhưng không nói.
Chiêu Doanh không thể chịu được khi nhìn thấy sự không vui của Trương Hà, muốn chuyển hướng sự chú ý của Trương Hà, nàng hỏi: "Ngươi chưa nói với ta về tẩu tẩu của ngươi, tình huống nhà của tẩu tẩu ngươi thế nào?"
Trương Hà trả lời: "Tẩu tẩu ta họ Ngô, Ngô gia mở một cửa hàng điểm tâm trên trấn, phụ thân của tẩu ấy là một tú tài Kiến gia được 30 năm, tẩu tẩu là cô nương lớn nhất trong nhà, còn lớn hơn ca ta một tuổi."
Kiến Gia là niên hiệu của triều đại trước, phụ thân Ngô thị hẳn là tuổi rất lớn rồi mới được làm tú tài, nhưng dù ông có bao nhiêu tuổi thì tư cách tú tài của ông cũng đủ khiến Ngô gia khác hẳn với dân chúng người thường, nhà như vậy làm mai với Trương gia, nói thật thì chính là Trương gia trèo cao.
Nghe thấy những lời này, Chiêu Doanh lập tức nhíu mày.
Trương Hà nhìn thấy vẻ mặt của Chiêu Doanh, nàng ấy nói tiếp: "Chắc ngươi cũng đã từng nghĩ tới, trước đây nhà ta sầu lo, nhưng sau khi nghe ngóng, ta nghe nói tẩu tẩu ta là do chính thê sinh ra, còn người bây giờ đang kế vị ở Ngô gia kia là thê kế."
Thê kế? Chẳng lẽ đây là nương kế không quen nhìn con gái của đích thê, nên tùy ý tìm một nhà để đuổi nàng ấy đi?
"Nương ta đã phái người bí mật điều tra, phát hiện tẩu tẩu tính tình không tồi, hàng xóm đều nói tẩu ấy là một cô nương tốt, nên mới đồng ý hôn sự này."
Nghe xong lời này, trong đầu Chiêu Doanh chợt lóe sáng, nàng cảm thấy mình đột nhiên hiểu ra điều gì đó, mím môi muốn nói, nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Trương Hà, cuối cùng đành nuốt lời định nói vào.
Hai người hàn huyên về một số đề tài khác, chờ sau khi Tiểu Thực Thiết Thú uống xong sữa và rời đi, Trương Hà mới rời khỏi Đoạn gia.
Chiêu Doanh trở lại hậu viện, nhìn thấy Đoạn Lăng đang ngồi bên giếng chọn dược liệu, nàng lập tức lấy một cái ghế đẩu nhỏ đến ngồi bên cạnh Đoạn Lăng.
Đoạn Lăng đặt dược liệu trong tay xuống, vỗ nhẹ tro tàn trên tay, sau đó ngồi thẳng người, nhìn Chiêu Doanh với ánh mắt chăm chú lắng nghe.
“Ha ha, a tỷ.” Chiêu Doanh sờ sờ mũi của mình, thần thần bí bí mà nhỏ giọng nói: “Hình như muội đã phát hiện ra tại sao Vương thẩm lại nóng lòng muốn định thân cho Trương đại ca rồi."
Đoạn Lăng nhíu mày, tỏ ý đang nghe.
Chiêu Doanh tiếp tục nói: "A Hà vừa nói với ta, phụ thân của tẩu tẩu tỷ ấy là tú tài, trong nhà còn mở một gian hàng điểm tâm, gia thế như thế này, có thể tìm người trong phủ thành, nhưng lại kết thân với Trương gia, trong chuyện này nhất định phải có lý do."
Đoạn Lăng gật đầu, tỏ vẻ Chiêu Doanh nói đúng.
Chiêu Doanh nói thêm: "Sau đó A Hà nói với muội rằng, bởi vì nương kế của Ngô thị không tốt, muốn tùy tiện kết một hôn sự, đuổi Ngô thị đi, vì vậy vừa hay gặp phải Trương gia, sau khi Trương gia biết tình hình, liền đi hỏi thăm tướng mạo và tính tình của Ngô thị, sau khi thấy không tồi, mới tiếp tục mối hôn sự này."
Đoạn Lăng nhìn Chiêu Doanh một cách chăm chú, nhìn thấy biểu cảm nhỏ nhắn đáng yêu trên gương mặt nàng, khóe miệng hắn không khỏi cong lên.
"A Hà nói Vương thẩm bảo là làm xong việc mới nhờ người đi hỏi thăm chuyện của Ngô thị, muội cảm thấy Vương thẩm đang nói dối, có lẽ lúc trước thẩm ấy đã hỏi thăm rồi." Chiêu Doanh nhéo nhéo ngón tay Đoạn Lăng, dáng vẻ giống như đã phát hiện ra chân tướng.
Nụ cười trên mặt Đoạn Lăng càng lớn hơn, không gật đầu cũng không lắc đầu, giả bộ không hiểu.
Chiêu Doanh cười đắc ý nói ra suy đoán của nàng: “Vương thẩm có lẽ lúc trước đã nghe được tin tức của Ngô gia, thấy nhân phẩm và tướng mạo của Ngô thị cũng không tồi, nên nảy sinh ý định kết thân, sau đó mới tìm người làm mối."
Đoạn Lăng suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu, tỏ rằng hắn nghĩ suy đoán của Chiêu Doanh rất có lý.
"Tuy rằng trong nhà Ngô thị cha không thương nương không yêu, nhưng Ngô gia cũng coi như là nhà đọc sách, kết thân với người nhà đọc sách, nói ra thì dễ nghe. Hơn nữa làm *đại tế tử, Ngô tú tài thế nào cũng phải cho vài phần mặt mũi, ân lớn thì không nói, việc nhỏ dù sao cũng sẽ phải giúp, đối với Trương gia mà nói thì đây đúng là một chỗ tốt."
*đại tế tử: con rể cả
Phân tích như vậy, cuộc hôn sự này quả thực là xuất sắc.
Chỉ là Chiêu Doanh không thể ngờ tới trong lòng Vương thẩm lại có những tâm tư lòng vòng này.
Trong ấn tượng của nàng, tuy Vương thẩm có chút hợm hĩnh nhưng tính tình vẫn tương đối ngay thẳng, nếu là Liễu thẩm làm chuyện như vậy, thì nàng cũng không ngạc nhiên chút nào, nhưng là Vương thẩm làm chuyện đó, khiến lòng nàng không tránh khỏi dậy sóng, làm trong lòng nàng không khỏi dâng lên một chút cảm thán.