Chương 17: Mục Yến rời Kinh

" Tiểu thư, chúng ta vừa mới hồi Kinh, vừa mới qua Trừ Tịch mấy ngày chứ, Bệ hạ liền phái cô gia trở về biên cương, này cũng thật là…."

Xuân Đào oán hận chưa xong đã bị Thẩm Thanh Ca cắt đứt giữa chừng.

" Bây giờ biên cương nạn tuyết nghiêm trọng, bệ hạ phái ai đi không phải là chuyện người ngoài có thể chen vào."

Thẩm Thanh Ca vừa nói vừa thu dọn y phục, nhìn Mục Yến, nàng cũng không hề nghĩ tới, sẽ phải nhanh chóng rời đi như vậy.

Chẳng qua lúc này đây, là hắn rời Kinh.

5 năm trước, nàng có thể theo hắn đến vùng biên cương.

5 năm sau, nàng vì sinh hạ nữ nhi, vì nữ nhi trưởng thành, nên lựa chọn ở lại chốn Kinh Thành phồn hoa.

Mục Yến lặng lẽ đi đến phía sau Thanh Ca, ôm nàng vào lòng:

" A Thanh, mấy chuyện này để mấy gã sai vặt đi làm là được rồi, nàng không cần phải bận tâm những việc này."

Đột nhiên bị người ôm, làm đứt động tác của nàng, chỉ trong chớp mắt, liền coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tiếp tục động tác, gấp y phục lại gọn gàng đâu vào đấy.

" trái phải cũng không có việc gì, coi như vượt qua thời gian."

" Vậy chúng ta có thể chuyện khác!"

Mục Yến hưng phấn nói, biểu đạt ra ý muốn lên giường.

" Đáp ứng ta, nàng quên rồi?"

Thẩm Thanh Ca lần này không có quản hắn, mấy ngày này bởi vì hắn rời Kinh, mượn sợ không tiết chế được mà đòi làm.

Nàng đã mấy ngày rồi không rời khỏi giường, đều nói với bên ngoài nàng bệnh rồi.

Vừa nhớ đến những ngày hoang đường đó, là mặt liền ửng đỏ, có mấy phần ngại ngùng.

Hắn nhớ Thẩm Thanh Ca đặt ra cái " lệnh cấm" kia: trong 7 ngày không được động vào nàng, biết là bản thân quá đáng.

Chỉ là vừa nhớ đến sẽ chia lìa lâu như vậy, liền không cảm thấy quá đáng nữa.

" A Thanh, ngày mai ta rời Kinh rồi, nàng nhất định phải tự chăm sóc cho mình thật tốt, Mục Phủ nhàm chán, nàng có thể đem nữ nhi về Thẩm Phủ……."

Những lời quan tâm nàng này, nàng đã nghe đi nghe lại mấy lần rồi, nhưng cũng không có mất kiên nhẫn cắt đứt lời thao thao bất tuyệt của hắn.

Dù sao ngày mai hắn đã phải rời Kinh rồi, một khoảng thời gian dài sau này liền không nghe được hắn dặn dò như vậy nữa.

" A Thanh ở Kinh Thành nhớ ta, thì nhớ viết thư cho ta."

" Ta sẽ không nhớ chàng đâu, ngươi đi rồi, ta vừa lúc có thể thanh tịnh, cùng nữ nhi sống thật tốt." Thẩm Thanh Ca giả vờ nói.

Mục Yến đều biết lời nói này của nàng không phải thật lòng, nhưng chuyện chia ly thì thay đổi không nổi, bọn họ đều hiểu.

Cố ra vẻ ủy khuất, giống như mình bị nhân tình cô phụ, vô cùng đáng thương nói:

" Vậy ta phải nhanh chóng an trí nạn dân, sớm ngày dâng tấu trở về Kinh, t sợ thời gian lâu dài, A Thanh sẽ quên mất ta."

" Ta có quên chàng hay không, chàng đương nhiên biết rõ, nhưng nếu chàng không sớm trở về, chờ nữ nhi có ký ức rồi, nhất định sẽ không biết chàng là ai."

Nghĩ đến nữ nhi nửa tuổi đã có thể ngồi dậy, giống như những đứa trẻ bình thường, một tuổi có thể bi bô tập nói.

Khi đó nữ nhi bắt đầu sẽ có ký ức, nếu như chưa bao giờ gặp Mục Yến đương nhiên sẽ coi hắn thành người lạ.

" A Thanh, nàng phải ở trước mặt con bé nhắc đến tên người cha này đó, để con bé biết ta có tồn tại, ta nhất định sẽ trở về trước khi nha đầu 1 tuổi."

Thẩm Thanh Ca nghĩ đến ngày mai hắn rời đi, rúc vào lòng hắn, ở trong l*иg ngực rộng lớn cảm nhận hơi thở ấm áp quen thuộc của hắn, sờ sờ gò má hắn:

" Yến ca ca, chàng nhất định phải về sớm một chút, ta cùng nữ nhi ở nhà đợi chàng về."

" Ta sẽ, A Thanh."

Hôm sau, Thẩm Thanh Ca đứng ở phía trên thành, nhìn bóng dáng Mục Yến rời đi, không biết làm sao lại sợ hãi đến kinh ngạc, luôn cảm giác sẽ có chuyện gì đó xảy ra.

Nỗi sợ hãi chẳng rõ từ đâu ập tới.

Nhìn thấy bóng dáng Mục Yến dần dần xa đi, đến tận lúc không thể nhìn thấy hắn nữa.

Thẩm Thanh Ca chuẩn bị hồi phủ, nghĩ chắc nữ nhi đã tỉnh dậy, cũng không tra hỏi tại sao cảm thấy sợ hãi nữa.

Chỉ là khi Mục Yến rời đi, Thẩm Thanh Ca có vài phần không nỡ.

Mà Hoắc Húc luôn dùng ánh mắt muốn đem nàng ăn vào bụng nhìn Thẩm Thanh Ca, hắn kỳ thực không hề hy vọng muốn nhìn thấy nàng ở đây.

Hắn chỉ muốn xác thực lại, đối phương sẽ xuất hiện ở đây, rốt cuộc là nàng thực sự để ý hắn.

Nhưng không sao, không phải lần này, nàng ở lại sao?

Cho nên, hắn và nàng sẽ không giống như 5 năm trước, không có chút giao tình nào.