Chương 19: Con lừa cứng đầu

5 phút, lại 5 phút..

Sau một loạt thí sinh độc miệng Cử Phương một cách đơn điệu, không có ý mới, cuối cùng cũng đến thí sinh cuối cùng.

Buồn tẻ, rất buồn tẻ. Từ thí sinh 3-11 độc miệng Cử Phương rất bình thường, rất nhàm chán.

Có người xem ở hiện trường sắp ngủ gật.

Người xem trước màn hình đua nhau chửi một tiếng rồi rời phòng phát trực tiếp.

Thấy Lưu Hữu Bân ngồi thoải mái, đầu hơi cúi, mơ mơ màng màng, Văn Nham cũng rời phòng phát trực tiếp để làm việc của mình.

Không thể không nói.

Đây là tệ đoan của việc Cử Phương dùng cách thức tùy tiện lựa chọn thí sinh tham gia.

Chọn tùy tiện, bạn sẽ không biết tài ăn nói của thí sinh đó như thế nào.

Thậm chí những thí sinh bị Cử Phương tùy hứng loại, có lẽ trong số họ có người rất giỏi ăn nói.

Những thí sinh ở lại, có người không thể chửi văn minh, chỉ biết thô tục.

Nhưng quy tắc thi đấu là không được phép nói lời hạ tiện. Nếu nói, bạn sẽ bị bảo vệ kéo ra khỏi sân thi đấu ngay lập tức.

Cho nên, những người này chửi Cử Phương ngàn bài một điệu, rất bình thường, vô cùng tẻ nhạt.

Lúc này MC Dương Hằng cũng không có tinh thần. Sau khi mời thí sinh số 10 rời đài trung tâm, giọng điệu biếng nhác mời thí sinh cuối cùng đến đài trung tâm.

Thí sinh cuối cùng, cũng chính là thí sinh số 11, đứng giữa đài trung tâm nhận microphone từ tay Dương Hằng, nhìn dáng vẻ uể oải của mọi người dưới đài.

Thí sinh số 11 dùng tay trái vỗ mạnh lên phần thu âm của microphone.

Vừa vỗ, microphone lập tức phát ra tiếng đinh tai nhức óc, khiến mọi người tỉnh táo tức thì.

Nhưng thí sinh số 11 cảm thấy mọi người ở trường quay chưa đủ tỉnh táo, tiếp tục phát ra tiếng động: "Ngao ô.. ô.." Ba tiếng kêu với âm điệu tăng dần, thậm chí âm cuối giống hệt tiếng chó sói hú.

Phương thức mở màn kỳ lạ. Nếu hiện tại ở trường quay mà có con kiến nhỏ thì cũng bị kinh sợ nhảy nhót mấy cái tại chỗ.

Càng đừng nói những người sống sờ sờ ở đây. Tất cả đều sợ tới mức giật mình ngây ngốc nhìn thí sinh số 11 kỳ ba, đứng trên đài trung tâm.

Lưu Hữu Bân suýt bị màn mở đầu của thí sinh số 11 dọa rớt cằm.

Dương Hằng còn sợ hơn, anh nhanh chóng lùi xa số 11 một đoạn.

Nếu không vì câu nói tiếp theo của thí sinh số 11, Dương Hằng suýt gọi mấy bảo vệ sau hậu trường vào lôi thí sinh này xuống đài thi đấu.

Vừa mở miệng định gọi bảo vệ đã nghe số 11 cười ha hả: "Ha ha ha, làm mọi người sợ rồi phải không? Ngài quá, tôi chỉ muốn cho mọi người tỉnh táo tinh thần thôi, ha ha ha.."

Mọi người: "..."

Cười cái rắm. Mọi người hận ngứa răng. Cách tỉnh táo này của anh/cậu thật đủ đặc biệt.

Dường như thí sinh số 11 cũng biết mình làm hơi lố, bèn cười làm lành: "Nếu dọa mọi người giật mình, vậy thật là.. hì hì.. thật quá tuyệt vời." Giọng điệu cũng từ giả vờ xấu hổ biến thành cực kỳ thiếu đánh.

Thí sinh số 11 còn rất kiêu ngạo, cái này chứng tỏ gì? "Chứng tỏ mọi người đã hết buồn ngủ, ha ha ha.."

Tiếng cười này, câu nói này, biểu cảm này vẫn có ý cười làm lành. Nhưng tiếng cười ha ha và nội dung câu nói không có ý đó. Thực ra trong lòng anh ta không hề thấy có lỗi với mọi người.

Hành vi gợi đòn này khiến một vài người ở ghế khán giả phải đứng dậy mắng thí sinh số 11 vài câu.

Thí sinh số 11 vội xua tay ngăn mấy người mặt hằm hằm giận dữ và mấy người đang nhổm dậy: "Ngồi xuống, mấy anh em khán giả đang định đứng lên kia ngồi xuống đi, tôi sắp giới thiệu bản thân đây."

Mấy anh em đang định đứng lên: "..."

Nghe xong những lời này, cộng thêm MC Dương Hằng chỉ hướng hậu trường tỏ vẻ yên tâm, anh sẽ gọi bảo vệ ra hành động thì mới ngồi xuống.

Thí sinh số 11 không thấy hành động của Dương Hằng, chỉ thấy mấy anh em kia nghe mình nói xong thì ngoan ngoãn ngồi lại vị trí.

Thí sinh số 11 tự đắc giới thiệu bản thân: "Chào mọi người, tôi tên Mạnh Long, ha ha ha. Mọi người nhớ kỹ, là Mạnh Long, không phải Mãnh Long nhé. Tuy anh em tôi muốn gọi tôi là Mãnh Long, nhưng ai bảo bố tôi họ Mạnh, không họ Mãnh? Ha ha ha.."

Khán giả trường quay: "..."

Hài chỗ nào? Không biết câu này có gì buồn cười. Người xem bọn tôi còn chưa cười đâu mà anh đã cười trước rồi, còn năm lần bảy lượt hi hi ha ha.

Dương Hằng: "..."

Người này vẻ mặt ưa nhìn, sao lại là tên có tố chất thần kinh pha trò?

Lưu Hữu Bân: "..."

Chậc chậc, thí sinh số 11 đeo mắt kính gọng vàng, gương mặt hào hoa phong nhã, khiến người ta cho rằng đây là một anh thư sinh. Kết quả, không phải, thú vị, Mạnh Long này rất thú vị.

Mạnh Long thú vị nói tiếp: "Cử Phương yêu cầu chúng ta chửi nó. Theo tôi, hành động bắt thí sinh chửi mình rất có phong cách Cử Phương.."

"Vì sao tôi lại nói thế? Bởi vì đây là bản chất của Cử Phương. Giống như một người đang đi trên vỉa hè, đột nhiên có một con chó đi ngang qua người đó, chẳng hiểu sao lại sủa "gâu gâu". Hành động này của nó mang tới cho chúng ta cảm giác nó muốn người đi đường nọ mắng nó mấy câu. Trạng thái này giống như Cử Phương yêu cầu thí sinh tham gia phải chửi bọn họ."

Lưu Hữu Bân: "..."

Tay chống cằm dần di chuyển xuống, che khuất nụ cười trộm trên môi.

Dương Hằng: "..."

Không nhịn được, "phốc" một tiếng, cười rộ lên.

Khán giả trường quay: "..."

Vỗn dĩ tức giận không muốn cười, nhưng thật sự không nhịn được, cũng bật cười ha ha.

Số người theo dõi qua phát sóng trực tiếp cũng dần tăng trở lại.

Mạnh Long chờ mọi người ở trường quay cười xong, lại tiếp tục nói: "Cử Phương thật sự, thật sự rất giống đủ loại động vật mà con người từng thấy trên thế giới này.." Dù sao chính là không phải người.

"Ví dụ như con lừa. Cử Phương cứng đầu y như con lừa. Từ sau khi bị thí sinh Lưu Hữu Bân chửi, nó ngang ngược bắt thí sinh chúng tôi chửi nó, dù thế nào cũng không sửa đổi. Thật đúng là một con lừa cứng đầu tới nỗi 10 con trâu cũng không kéo lại được."

Mạnh Long nói đến đây, Cử Phương còn đặc biệt lia camera tới Lưu Hữu Bân.

Lưu Hữu Bân: "..."

Cảnh cô che miệng cười trộm cứ vậy mà bị zoom to.

Chỉ trong một cái chớp mắt, Lưu Hữu Bân thật sự chỉ bị zoom cận mặt một cái chớp mắt thôi, nhưng vẫn bị một số khán giả xem phát trực tiếp nhìn thấy.

Khán giả xem phát trực tiếp: "..."

Ha ha ha, bình luận đều là "Con lừa cứng đầu Cử Phương", "Ha ha ha, mỹ nữ cười trộm", "Cười trộm".

Khán giả ở trường quay cũng bị Mạnh Long chọc cười sặc sụa.

Mạnh Long chờ mọi người ngừng cười, lại tiêp tục công kích Cử Phương: "Cử Phương còn đen nữa. Nó còn đen hơn lông con heo đen, tim gan cũng đen, phần thịt dưới da cũng đen không phải dạng vừa.." Loại thịt heo này, lúc người ăn còn phải phán đoán xem miếng thịt này có thể ăn được không.

"Đúng là nhà tư bản trái tim đen tối.." Không biết giấu thang máy trong góc xó xỉnh nào của tòa nhà này, không để bọn tôi tìm ra, bắt bọn tôi leo 12 tầng.

"Nhà tư bản trái tim đen tối a.. a.." Còn cố ý rên "a" thật to.

Cụm "A a a" ra vẻ ta đây, có thể làm người chết cười.

Bên ngoài một vẻ, bên trong một vẻ. Mạnh Long chính là người trong ngoài trái ngược.

Mạnh Long trong ngoài bất nhất tranh thủ kết thúc phần thi của mình trong 5 phút: "Cuối cùng, điều tôi muốn nói là: Đối với Cử Phương, tôi đã suy nghĩ rất nhiều mới tổng kết được một câu.."

"Cử Phương thật sự không cùng loại với chúng ta, bọn họ chỉ là một loài.. động vật mà thôi." Loài gì cũng được, chỉ là không phải người.

Câu này Mạnh Long nói với thái độ khinh thường.

Nói xong, Mạnh Long cười ha ha trong sự vỗ tay của khán giả. Anh trả lại microphone cho Dương Hằng đứng cạnh anh rồi xoay người về vị trí cũ tiếp tục ngồi.

Dương Hằng nhận microphone, nhìn thí sinh số 11 tự giác về chỗ ngồi.

Anh cười tuyên bố với khán giả đang xem phát trực tiếp: "Tôi tuyên bố, vòng thi đầu tiên của [Cuộc thi độc miệng], các thí sinh của chúng ta hiện đã hoàn tất phần thi của mình. Bởi vậy, buổi sáng hôm nay, [Cuộc thi độc miệng] của chúng ta sẽ nghỉ ngơi sớm.."

Còn kém khoảng 10 phút nữa là đến 12 giờ trưa, Dương Hằng dực vào chỉ thị Cử Phương truyền cho anh qua tai nghe, tuyên bố nghỉ ngơi.

"Từ sau 12 giờ, các khán giả đang xem qua màn hình nhỏ nhớ vào trang web chính thức của Cử Phương để bỏ phiếu cho các thí sinh của chúng ta. Hẹn gặp lại mọi người vào 2 giờ chiều nhé."

Vừa nói "Hẹn gặp lại vào 2 giờ chiều", khán giả đang xem live liền thấy màn hình tối om, không cho người xem cơ hội phản ứng.

Cho người xem cơ hội phản ứng? Không tồn tại.

Chúng tôi còn không cho các thí sinh kéo phiếu trong lúc thi, càng đừng nói cho người xem cơ hội.

Cử Phương tùy hứng vậy đấy. Nói nghỉ ngơi là tắt live luôn.

Người xem tại trường quay cũng ra khỏi sân thi đấu một cách có trật tự dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác.

Dương Hằng nhìn các thí sinh trên đài thi đấu, trực tiếp phát cho mỗi người một tờ giấy cứng, phát xong, Dương Hằng dựa vào yêu cầu của Cử Phương qua tai nghe, im lặng rời sân thi đấu.

Chỉ còn lại các thi sinh tay cầm giấy Dương Hằng đưa, đứng ngơ ngác trên đài thi đấu.

Lưu Hữu Bân: "..."

Dù có camera hay không thì phong cách làm việc của Cử Phương cũng khốn nạn.

Lưu Hữu Bân đọc tờ giấy Dương Hằng phát, nội dung trên giấy đại khái như sau:

Trong thời gian tham gia [Cuộc thi độc miệng], Cử Phương sẽ chuẩn bị ăn, mặc, ở, đi lại cho các thí sinh.

Quần áo là trang phục thi đấu, mỗi người hai bộ mặc thay đổi. Nội y cũng vậy, mỗi người hai bộ; thậm chí mỗi người còn được phát hai đôi giày, cũng để thí sinh đi thay đổi.

Các đồ dùng tắm rửa vệ sinh đều được Cử Phương đặt ở tầng 3, nơi các thí sinh ngủ nghỉ.

Tầng 3 được chia thành hai, một nửa cho nam, một nửa cho nữ. Nơi ở của nam được Cử Phương treo thẻ bài nam, nơi ở cho nữ cũng được treo thẻ bài nữ. Các cô có thể dựa vào thẻ bài mà đi vào phòng, đồ dùng trên giường đã sớm được chuẩn bị.

Khu dùng cơm ở tầng 8 cũng được đánh dấu thời gian dùng cơm. Đó là buổi sáng từ 6 đến 7 giờ 30 phút, buổi trưa từ 12 giờ đến 13 giờ 30 phút và buổi tối từ 18 giờ đến 19 giờ 30 phút. Quá thời gian sẽ khóa cửa, không có cơm ăn.

Nhưng mà, thí sinh nào muốn uống rượu thì có thể lên đài phun rượu trên tầng 9, rượu sẽ được cung ứng vô hạn.

Tầng 11 dùng để tắm rửa, thời gian mở cửa là 5 đến 7 giờ sáng, thời gian buổi trưa giống thời gian ăn cơm, thời gian buổi tối từ 18 đến 20 giờ, quá thời gian khóa cửa không chờ.

Từ tầng 1-12, ngoài tầng 3 để nghỉ ngơi và tầng 11 tắm rửa thì các khu khác có khả năng có camera ẩn.

Cử Phương có thể sẽ phát trực tiếp khung cảnh nghỉ ngơi của thí sinh cho khán giả, coi như phúc lợi cho khán giả.

Còn nữa, từ tầng 12 trở lên không thuộc khu thi đấu. Thí sinh không thể lên từ tầng 12 trong suốt thời gian tham gia cuộc thi.

Dù bạn muốn lên, bạn cũng không lên được. Bởi vì Cử Phương đã trang bị một chiếc cửa sắt, đặt ở lối thông tầng 12 lên 13, còn khóa lại bằng chiếc khóa sắt to.

Trên tờ giấy viết đến đoạn khóa bằng chiếc khóa sắt to, Cử Phương còn vẽ mặt chó le lưỡi.

Lấy mặt chó le lưỡi làm cái kết, đây là tất cả nội dung trên tờ giấy.

Cử Phương này, bạn nói nó có khốn không cơ chứ, thật sự là tệ vô biên.

12 giờ đến 13 giờ 30 là thời gian dùng cơm trưa, cũng là thời gian rửa mặt. Lưu Hữu Bân cất giấy, nhanh chóng lên tầng 8. Cô đói bụng rồi, đi ăn cơm trước rồi tính tiếp..