Lưu Hữu Bân cầm microphone lớn tiếng nói: "Mọi người đều biết, cuộc thi này của chúng ta tên là [Cuộc thi độc miệng], đã vậy, tôi muốn làm nóng cuộc thi này của chúng ta một chút."
Nhìn MC, cô hỏi: "Được chứ?"
Dương Hằng: "..."
Vì khán giả hiện trường và cả mười mấy thí sinh trên bục thi đang nhìn, anh căng da đầu gật đầu với Lưu Hữu Bân.
Camera quay hình anh lắc lắc để ra hiệu, anh cũng muốn to tiếng nói với Lưu Hữu Bân: "Không thể."
Nhưng tình huống hiện tại không cho phép anh nói thế. Khán giả trường quay vừa nghe câu đó của Lưu Hữu Bân, hai mắt sáng rực, mặt ai cũng hưng phấn.
Hơn nữa mười mấy thí sinh dự thi và Lưu Hữu Bân đều nhìn anh bằng ánh mắt không cho phép từ chối, muốn anh nói ba chữ "không thể" kiểu gì?
Dù sao chính là.. sợ. Không hiểu sao một người từng lăn lộn vô số tiệc cưới như anh lại sợ.
Lưu Hữu Bân: "..."
Sợ? Cô không nhìn ra MC này sợ chỗ nào.
Ánh mắt anh ta biểu đạt hy vọng Lưu Hữu Bân nhanh chóng phát biểu, anh ta muốn nghe, nào có dấu hiệu sợ?
Lưu Hữu Bân không cô phụ kỳ vọng của MC, MC vừa gật đầu, Lưu Hữu Bân cầm microphone nói luôn.
Đầu tiên, cô thuật lại chuyện các thí sinh như cô không tìm thấy thang máy ở đại sảnh tầng 1, chỉ đành leo thang bộ. Không biết nơi dự thi, cũng không có nhân viên công tác để hỏi thăm.
Lưu Hữu Bân nói: "Mọi người đều biết, Cử Phương là một công ty rất giàu, giàu có tới mức cả tòa nhà này đều thuộc quyền sở hữu của Cử Phương."
Cử Phương là công ty về Internet nổi tiếng cả nước, có thể nói, tòa nhà này rất giống tiêu chí của Cử Phương.
"Nhưng mà.." Lưu Hữu Bân tạm dừng.
Khán giả ở trường quay và qua màn ảnh nhỏ: "..."
Nói mau, nói mau, cô mau nói tiếp đi..
Thí sinh dự thi đứng trên bục và MC: "..."
Mặt đầy mong chờ.
Lưu Hữu Bân: "Nhưng mà, Cử Phương là một con gà trống phôi thô. Nó còn vắt cổ chày ra nước hơn trâu. Nếu chỉ keo kiệt thôi thì cũng tạm chấp nhận được, nhưng nó không! Nó cho bạn lông bắt bạn nhổ. Nhưng nó lại cho bạn lông phôi thô, bắt bạn vừa chịu đựng bị đâm tay, vừa nhổ. Nó chính là con gà nhím gắn mác gà trống."
Dùng tiền thưởng [Cuộc thi độc miệng] để nhử bạn, bắt bạn tới tòa nhà phôi thô này chịu nó đùa bỡn.
Các khán giả xem phát trực tiếp nhóm thí sinh leo thang bộ đều biết tòa nhà này gần như đều là phôi thô: "Ha ha ha.." Trên bục dưới bục cười sặc sụa.
Khán giả xem phát trực tiếp cũng cười cong eo.
Lưu Hữu Bân dùng khí thế cùng lắm thì không thi, tiếp tục sỉ vả Cử Phương: "Cử Phương thật sự giàu tới lay động trời cao. Không chỉ lay động, nói không chừng hiện tại người ta đang cầm ly rượu vang đỏ trong tay, tiêu sái lắc lắc." Mặc kệ sống chết của thí sinh.
Cả một tòa nhà, nó khiến người chơi không tìm thấy thang máy, không thấy một nhân viên công tác bình thường để thí sinh hỏi thăm, càng không thấy gì ngoài đại sảnh tầng một trang trí xa hoa, các tầng khác chỉ là phôi thô.
"Nó giàu theo cách riêng. Không, một ô thì không xứng với Cử Phương của chúng ta, nó phải chiếm hai ô mới được."
"Vì sao?" MC Dương Hằng hỏi Lưu Hữu Bân theo bản năng.
Lưu Hữu Bân quay đầu liếc MC một cái, lại quay về phía khán giả, xem như trả lời Dương Hằng: "Bởi vì, một ô nó để con gà nhím, một ô còn lại để.."
"Thế nào?" Có mấy khán giả ở trường quay lớn tiếng hỏi.
Trên màn hình phát trực tiếp lúc này cũng đầy bình luận "như thế nào".
Lưu Hữu Bân: "Để cái tường phôi thô, dùng tường phôi thô để treo cái dây thừng buộc Cử Phương lại, đề phòng Cử Phương lắc lư trên không sung quá, làm rơi ly rượu vang đỏ thì không hay lắm."
Trong căn phòng được trang trí xa hoa ở tầng 5, ly rượu vang đỏ trong tay một người đàn ông "bang" một tiếng, rơi xuống sàn.
Người đàn ông không quan tâm ly rượu vang đỏ rơi trên sàn, trưc tiếp cầm một cái ly mới, vừa nhìn màn hình vừa cười, lại rót cho rượu vang cho mình.
Người xem ở trường quay cười sặc, "Ha ha ha.." Hiện trường vang vọng tiếng cười ha ha của mọi người.
Văn Nham nhìn số người xem live không ngừng tăng trên màn hình điện thoại, cùng với làn đạn "ha ha" liên tục, cũng bật cười theo.
Hữu Bân không hổ là Hữu Bân, Văn Nham thích cô muốn chết. Nếu hiện tại Hữu Bân đứng trước mặt Văn Nham, Văn Nham thực sự muốn ôm cô hôn hai phát.
Mới nhiêu đó thôi, Lưu Hữu Bân chưa độc miệng xong đâu.
Trước khi tham gia [Cuộc thi độc miệng], Lưu Hữu Bân còn tưởng bản thân có lẽ không thể độc miệng, xem ra, cô vẫn xem nhẹ tiềm lực của mình.
Bị khó thở, cô quả thực chính là độc miệng không dừng được.
Lưu Hữu Bân tiếp tục công kích Cử Phương, sau khi các thí sinh lên bục dự thi thì mới báo cho các thí sinh nội dung cần biết.
Lưu Hữu Bân nâng một bàn tay lên, ý bảo những ai đang cười hi ha ở trường quay hãy tạm thời giữ yên lặng, cô còn muốn nói tiếp.
Sau khi tất cả mọi người ở trường quay im lặng, Lưu Hữu Bân cầm microphone nói tiếp: "Đến nơi thi đấu Cử Phương mới báo cho các thí sinh dự thi các nội dung cần biết, còn chia lẻ nhiều đợt để báo cho các thí sinh? Hành động này của Cử Phương giống như.."
"Giống cái gì?" Dương Hằng vội hỏi Lưu Hữu Bân.
Mọi người ở trường quay cũng nhìn Lưu Hữu Bân với vẻ mong chờ.
Khán giản xem live càng không ngừng gõ "Cô mau nói, mau nói nha..".
Lần này Lưu Hữu Bân không quay đầu nhìn Dương Hằng, cô vẫn duy trì tư thế, trả lời: "Giống một con ngựa hoang cần ăn Ngũ Tử Diễn Tông hoàn.."
Mọi người: "..."
Chốc lát không có thanh âm, Ngũ Tử Diễn Tông Hoàn? Đó là cái gì?
Lưu Hữu Bân tiếp tục nói: "Ngũ Tử Diễn Tông hoàn, nó chính là thứ tốt. Nó có thể trị tật tiểu rắt. Cái này rất hợp với phong cách của Cử Phương.. mỗi lần đi tiểu chỉ ra một ít." Cử Phương quá cần nó.
"Ha ha ha.." Hiện trường lại cười ồ lên.
Khán giả xem live cười nghiêng cười ngả.
Lưu Hữu Bân đứng trên bục vẫn cầm microphone, Văn Nham liền biết Hữu Bân còn chưa nói xong.
Quả nhiên, Lưu Hữu Bân chờ mọi người yên tĩnh lại.
Vươn tay trái lên vẫy vẫy với camera trước mặt cô.
Vẫy xong, tay trái của Lưu Hữu Bân lại về vị trí cũ, tiếp tục nói: "Chào Cử Phương, chào tất cả mọi người đang ở trường quay và khán giả đang xem chương trình qua màn hình nhỏ. Nói từ này giờ rồi, chắc mọi người còn chưa biết tôi là ai đâu nhỉ? Hiện tại tôi xin tự giới thiệu.."
"Bốp bốp bốp.. bạch bạch bạch.." Còn chưa nói tên mình, hiện trường đã vang lên tiếng vỗ tay "bốp bốp bốp.."
Lưu Hữu Bân đành chờ tiếng vỗ tay ngừng mới tiếp tục: "Cảm ơn mọi người vỗ tay. Tôi tên Lưu Hữu Bân. Cử Phương hãy nhớ kỹ tôi đấy nhé, những lời vừa rồi đều là một người tên Lưu Hữu Bân nói. Lưu Hữu Bân đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, sẽ luôn tên Lưu Hữu Bân."
Dứt lời, trường quay lại vỗ tay rần rần. Dương Hằng vỗ đỏ tay cũng không dừng.
Các thí sinh khác ở hiện trường cũng khen ngợi nhìn Lưu Hữu Bân, vỗ tay cổ vũ cô cùng khán giả.
Khán giả xem phát trực tiếp thì không ngừng bình luận "Vỗ tay", "Có dũng khí", "Có trách nhiệm", "Lợi hại", "Ngầu", "Nhớ kỹ", "Cô tên Lưu Hữu Bân"..
Văn Nham nhìn Lưu Hữu Bân qua màn hình, hận Hữu Bân không ở trước mặt anh ngay lúc này. Giờ phút này anh thật sự quá muốn ôm Hữu Bân, hôn Hữu Bân hai cái.
Trong một căn phòng được trang trí xa hoa nhất ở tầng 5, một người đàn ông chậm rãi phun ra mấy chữ: "Lưu Hữu Bân, tôi nhớ kỹ cô."
Nhưng, Lưu Hữu Bân cứ như sợ Cử Phương chưa đủ nhớ mình.
Đợi sau khi mọi người ở trường quay bình tĩnh lại, Lưu Hữu Bân chốt hạ: "Lưu Hữu Bân tôi mong Cử Phương luôn luôn nhớ mình cần uống Ngũ Tử Diễn Tông hoàn. Nếu sử dụng Ngũ Tử Diễn Tông hoàn vẫn không trị hết tật xấu này của Cử Phương, vậy đề nghị Cử Phường dùng thêm Quế Phụ Địa Hoàng hoàn nhé. Tôi xin cảm ơn."
Nói xong thì xoay người trả lại microphone cho MC.
Dương Hằng nhận lại microphone, dựng thẳng ngón cái với Lưu Hữu Bân. Ngầu, quá ngầu.
Dù sao trước khi mời Dương Hằng tới làm MC, ban tổ chức yêu cầu Dương Hằng cứ dùng trạng thái khi dẫn đám cưới để dẫn dắt [Cuộc thi độc miệng] là được.
Mà tất cả hành động hôm nay của anh đều theo trạng thái khi dẫn đám cưới. Cho nên, không có khuyết điểm, anh làm rất tuyệt vời.
Dương Hằng thấy Lưu Hữu Bân nói một lúc rồi, chắc hẳn đã khát nước?
Khát nước? Không xong, anh quên không phát nước mà Cử Phương chuẩn bị cho các thí sinh leo thang bộ rồi.
Theo kế hoạch, khi các thí sinh vừa lên bục, anh sẽ tuyên bố các thí sinh của [Cuộc thi độc miệng] đã vào vị trí, sau đó cho các thí sinh đến góc đặt nước khoáng lấy nước để uống, kết quả anh quên mất.
Mấy thí sinh lúc ấy mở miệng nói chuyện khiến anh quên mất chuyện nước khoáng mà công bố nội dung thí sinh cần biết luôn.
Dương Hằng: "..."
Quyết định hiện tại bổ cứu một chút.
Dưới cái nhìn của thí sinh, Dương Hằng đến nơi đặt nước khoáng, lấy ra một chai nước.
Cầm nước khoáng đi đến trước mặt Lưu Hữu Bân, sau đó làm như không có việc gì, nói với Lưu Hữu Bân: "Nói nửa ngày, chắc khát rồi nhỉ? Uống nước đi."
Không đợi Lưu Hữu Bân nói chuyện, Dương Hằng lại nhìn các thí sinh khác trên bục, nói: "Mọi người khát nước, muốn uống nước thì hiện tại có thể đến nơi tôi vừa lấy nước mà uống. Nước kia là chuẩn bị cho mọi người."
Các thí sinh đang khát khô cổ, vừa nghe lời này đều ào ào đi lấy nước.
Thấy các thí sinh khác đều đã đi lấy nước uống, Dương Hằng lén thở phào nhẹ nhõm.
Lưu Hữu Bân: "..."
Hai chữ "cảm ơn" đã đến miệng, nhưng chưa kịp nói ra.
Lúc muốn nói cảm ơn thì thấy MC này lén thở phào nhẹ nhõm.
MC này thú vị thật đấy, khá nhiều hành động lén lút.
Dương Hằng nhiều hành động mờ ám thấy mọi người uống nước xong, nhanh nhảu giơ microphone cho mọi người tự giới thiệu về bản thân.
Tự giới thiệu xong lại yêu cầu các thí sinh không bỏ thi nhanh chóng gọi điện cho người thân để thông báo những nội dung cần biết trước khi thi mà anh đã phổ biến.
Vừa nãy Cử Phương có truyền đạt bằng tai nghe, dặn anh đừng quên bước này.
Dù sao Cử Phương cũng xác định, mặc bạn buông lời ác độc, chúng tôi vẫn trước sau không đổi ý.
Lưu Hữu Bân vì tiền thưởng của Cử Phương, cộng thêm cô vừa độc miệng mắng Cử Phương nên hiện tại trong lòng thoải mái hơn nhiều.
Cho nên, Lưu Hữu Bân không kháng cự nữa. Cô gọi thẳng cho Văn Nham, nghe Văn Nham khen ngợi và dặn dò hết câu này tới câu khác rồi vui vẻ cúp máy.
Cúp máy xong, cô cùng các thí sinh khác đưa điện thoại đã tắt nguồn cho Cử Phương.
Cử Phương cất tất cả điện thoại vừa thu xuống sân thi đấu.
Lúc này Dương Hằng mới bắt đầu kiểm kê số lượng tuyển thủ còn lại.
12 người. Trên sân thi đấu còn lại 12 người dự thi, vừa vặn 6 nam 6 nữ.
Xác định số người xong, Dương Hằng lại cầm microphone tuyên bố một thông tin mà Cử Phương mới báo cho anh. Họ muốn lâm thời tăng quy tắc thi đấu của vòng đầu tiên.