Chương 15: Cái này gọi là có tiền tùy hứng, cô có thể làm gì nào?

Sau khi bức tường phôi thô hoàn toàn di chuyển, sau tường lộ ra sân thi thực sự của [Cuộc thi độc miệng] .

Một nam MC đứng trên cái bục bằng gỗ, bị tất cả ánh đèn chiếu vào chính giữa, mỉm cười nhìn bọn cô đang đứng trên bục xi măng.

Khán giả trường quay ngồi trên ghế quanh bục gỗ, tay giơ gậy phát sáng, la hét, cười ha ha với bọn họ.

Mà các thí sinh như cô, không chỉ bị ban tổ chức đùa bỡn như những kẻ ngốc, còn bị khán giả trường quay và khán giả qua mà hình vây xem, giễu cợt.

Chẳng có thí sinh nào vui vẻ, leo 12 tầng, gần như mỗi người đều nóng và mệt. Kết quả cuối cùng phát hiện, thì ra bọn họ giống như con khỉ nhảy nhót.

Nam MC mỉm cười giơ microphone, bảo những khán giả đang hò hét, cười ha ha tạm thời yên tĩnh.

Khán giả dần trật tự, nam MC lại mỉm cười mời các thí sinh đến bục dự thi thật sự.

Mọi người không vui đứng trên bục dự thi thật, bên cạnh MC.

Đối mặt với vẻ khó chịu của thí sinh, nam MC không hề bị ảnh hưởng, anh ta vẫn duy trì nụ cười mỉm.

Thí sinh bực bội thì sao? Làm một MC có chút danh tiếng trên mạng, Dương Hằng không hề sợ.

Trong sự nghiệp của anh, có lần đang làm MC hôn lễ thì nhà trai nhà gái đánh nhau, thậm chí vung dao có rất nhiều.

Các thí sinh này chỉ không vui thôi, đối với Dương Hằng, thật sự là chuyện nhỏ trong chuyện nhỏ.

Thấy các thí sinh đều đứng đúng vị trí, Dương Hằng cầm microphone lớn tiếng tuyên bố: "Tôi tuyên bố, các thí sinh dự thi [Cuộc thi độc miệng] lần này hiện đã đến đầy đủ."

Nói xong, còn ra hiệu cho các thí sinh đứng cạn mình cúi người chào khán giả ở trường quay và khán giả đang xem phát trực tiếp.

Cúi chào xong, nghe tiếng vỗ tay ở hiện trường, Dương Hằng lại nhanh chóng dẫn chương trình tiếp, trước khi các thí sinh mở miệng nói gì đó.

Dương Hằng cầm microphone bắt đầu tuyên bố nội dung hoàn toàn khác với nội dung mọi người kí lúc mới đến.

Dương Hằng nói: "Trước khi [Cuộc thi độc miệng] chính thức bắt đầu, tôi sẽ thông báo tới các thí sinh mấy nội dung khác mà các thí sinh cần biết. Nghe phổ biến nội dung xong, nếu có thí sinh tự nguyện bỏ thi thì có thể trực tiếp xuống bục dự thi, quay về đường cũ."

Lưu Hữu Bân: "..."

Xin hỏi các người không thể thông báo tất cả nội dung thí sinh cần biết trước khi thi cùng một lúc à?

Lại còn từng nhóm thông báo? Lần này còn dự phòng trước là sẽ có thí sinh bỏ thi?

Đừng nói, MC vừa nói câu này, Lưu Hữu Bân cũng có ý tưởng rút lui.

Cứ nghe phổ biến nội dung xem thế nào đã.

Lần này thí sinh dự thi sẽ áp dụng hình thức kín.

Nói cách khác, trong thời gian thi, ngoài nguyên nhân thi đấu cần ra ngoài hoạt động thì tất cả hoạt động khác của thí sinh đều diễn ra trong tòa nhà này, không được đi ra ngoài.

Trong lúc thi không được ra ngoài trừ khi có yêu cầu phải ra ngoài thi đấu.

Điểm này các tuyển thủ đều cảm thấy bình thường, có thể chấp nhận.

Nhưng mà ăn, ở đều diễn ra trong tòa nhà, cái này làm một bộ phận người hơi khó tiếp thu.

Ở, chính là tầng 3 lúc nãy họ đi ngang qua, tầng 3 bị phân thành hai phần, một bên nam ở, một bên nữ ở.

Ăn, chính là tầng 8 bị khóa, tầng 8 là khu dùng cơm cho các thí sinh dự thi, mỗi ngày sẽ mở tiệc đứng đúng giờ ở tầng 8. Nếu lố thời gian, mặc kệ bạn đã ăn hay chưa, tầng 8 đều bị khóa.

Ví dụ: Các bạn đến tầng 8 ăn cơm theo đúng thời gian ban tổ chức quy định, nếu quá thòi gian mà các bạn chưa đi, vậy ngại quá, bạn không được phép vào, cửa bị khóa rồi.

Về phần tắm rửa, diễn ra tại tầng 11 bọn cô mới đi ngang qua. Tầng 11 cũng thế, đi rửa mặt tắm rửa đúng giờ, quá thời gian cũng sẽ khóa cửa, không phục vụ.

Có thí sinh đưa ra nghi vấn: "Lúc chúng tôi tới đây, các người chưa từng nói phải ăn, ở nơi này. Chúng tôi không mang quần áo tắm rửa, đồ dùng vệ sinh cá nhân, các người bảo chúng tôi ở kiểu gì?"

Các thí sinh khác cũng phụ họa theo, dùng cái này để biểu lộ sự bất mãn.

Lưu Hữu Bân cũng thế, phụ họa xong, không đợi MC đáp lời, Lưu Hữu Bân hỏi thêm: "Phiền anh mời lãnh đạo trực tiếp của cuộc thi ra đây trao đổi với chúng tôi được không? Chúng tôi muốn hỏi vị lãnh đạo này là anh ta coi thí sinh như chúng tôi thành cái gì?"

Ban đầu thì bắt người leo cầu thang, đến giờ lại không hề báo trước, bắt bọn họ sinh hoạt ở tòa nhà này.

Lưu Hữu Bân chỉ muốn hỏi, Cử Phương (công ty tổ chức cuộc thi) đùa bỡn các thí sinh như cô là vì nguyên nhân gì? Có có ý nghĩa gì?

Lưu Hữu Bân thật sự không rõ.

Nam MC không trả lời Lưu Hữu Bân. Anh cũng không thể gọi lãnh đạo ra đối thoại với Lưu Hữu Bân, nên càng không thể đáp lời cô.

Cho nên, đối với những thí sinh ồn ào theo Lưu Hữu Bân, muốn anh gọi lãnh đạo ra, nam MC trực tiếp vỗ tay "bạch bạch bạch".

"Bạch bạch bạch" vài cái, thí sinh trên bục đều yên tĩnh lại.

Vừa im lặng, liền thấy mấy nhân viên công tác đẩy vài chiếc xe nhỏ lên bục dự thi.

Trên xe đẩy là trang phục dự thi và đồ dùng vệ sinh cá nhân hoàn toàn mới, chưa bóc đóng gói, thậm chí có cả nội y được bọc kín mít.

Lưu Hữu Bân: "..."

Chuẩn bị đầy đủ thật.

Nhân viên công tác đẩy xe đẩy nhỏ đi một vòng to quanh bục dự thi, phát xong mới về vị trí, đứng yên.

Nam MC lại "bạch bạch bạch" ba tiếng, nhân viên công tác lại đẩy xe lui xuống.

Cho dù đã xem qua mấy thứ này, nhưng hình thức dự thi nửa phong bế, cộng thêm MC không trả lời câu hỏi của bọn họ vẫn khiến nhiều người không chịu nổi, đi thẳng xuống bục, bỏ thi.

Nhìn bóng dáng mấy người bỏ thi, MC cứ như ngại người bỏ thi chưa đủ nhiều, lại tuyên bố một nôi dung khiến thí sinh muốn bỏ thi nữa.

Đó là nộp điện thoại.

Trong lúc dự thi, các thí sinh không được phép dùng điện thoại của mình, để đề phòng trong quá trình dự thi, các thí sinh xem phát sóng trực tiếp [Cuộc thi độc miệng], kêu gọi bỏ phiếu cho mình.

Cho nên, cấm thí sinh xem phát trực tiếp [Cuộc thi độc miệng] trong lúc dự thi.

Còn yêu cầu thí sinh gọi điện ngay tại chỗ cho người nhà, thông báo những nội dung vừa phổ biến với người nhà, thông báo xong thì tắt nguồn, nộp điện thoại ngay.

Nộp? Nộp cái rắm! Trong nội dung thí sinh cần biết trước khi dự thi không hề đề cập đến nội dung này. Hiện tại các thí sinh đã đứng tại bục dự thi thì Cử Phương mới cho thí sinh biết, các bạn nói xem, Cử Phương này có khốn nạn không?

Vì quá khốn nạn, lại có thêm mấy người bỏ thi.

Lưu Hữu Bân quan sát, 20 người tới, giờ chỉ còn mười mấy người.

Cử Phương này hay thật đấy, cuộc thi còn chưa chính thức bắt đầu đã có ¼ thí sinh bỏ thi.

Cử Phương: "..."

Ai quan tâm? Thích đi thì đi.

Nhớ lúc trước có mấy trăm người đến chỗ chúng tôi đăng kí.

Ông chủ có tiền của chúng tôi chỉ tùy hứng lướt lướt rồi tùy tiện ném mấy xấp đơn đăng kí lên không trung.

Trực tiếp đào thải tờ đơn của ai không rơi vào thùng giấy trước mặt anh ta.

Cái này gọi là có tiền tùy hứng, cô có thể làm gì nào?

Tôi có thể làm gì?

Lưu Hữu Bân ngăn MC còn muốn nói chuyện lại, giơ tay ý bảo MC đưa microphone trong tay cho cô.

MC sửng sốt, chưa hiểu Lưu Hữu Bân có ý gì.

Lưu Hữu Bân lại chỉ chỉ vào microphone anh đang cầm, MC nhìn theo hướng tay cô chỉ, theo bản năng đưa microphone về phía cô.

Lưu Hữu Bân cướp luôn microphone dưới cái nhìn kinh ngạc của nam MC.

Cô xoay người đứng đối diện với khán giả tại trường quay và khán giả đang xem phát trực tiếp, đặt microphone gần miệng, bắt đầu nói.