Chương 1-2: Song tính, cự nhũ, liếʍ huyệt, nhũ giao

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Lục tiên sinh bị cậu vô tri làm bật cười, động thủ giải khai nơ con bướm ném một bên, tiếp theo nói với cậu một câu tôi muốn động thủ liền lôi kéo hai bên áo sơmi dùng sức xé mở. Bốn cúc áo rơi ra, một đôi ngực D mềm xốp đáng yêu liền ở trước mắt nhảy ra tới. Quả thật là da trắng thắng tuyết, động như thỏ chạy, nhan sắc đầṳ ѵú là nhợt nhạt phấn hồng, như anh đào điểm xuyết trên bơ. Ánh mắt Lục tiên sinh lộ ra một loại sắc dục mãnh liệt chính mình cũng chưa phát giác, một tay cầm một bên vυ", dùng sức xoa nắn lên.

“A………… A…………”

Bàn tay to ấm áp hoàn toàn nắm giữ vυ" no đủ, Tiểu Bạch nhìn nam nhân động tình trước mắt, bị động tác hơi thô lỗ làm có điểm đau, lại có điểm chờ mong, hoa huyệt không khỏi ra phun ra càng nhiều nước.

Xoa xong Lục tiên sinh cúi đầu ngậm, như trẻ con hút sữa dùng sức, tay ấn bầu vυ" như ép sữa. Hút đến Tiểu Bạch cả người bắn lên, vòng eo vặn vẹo, miệng rêи ɾỉ lãng hơn.

“Có sữa sao? Ân?”

“A……………… Ha……………… Hiện tại không có…………… Lục tiên sinh hút hút liền có…………”

“Thật sự? Hài tử gạt người sẽ bị sói ăn nga.”

Lục tiên sinh cố ý hướng cậu chớp chớp mắt, Tiểu Bạch nháy mắt ưm một tiếng, rũ xuống lông mi.

Tiểu Bạch phủng hai vυ" đưa chúng nó tới miệng Lục tiên sinh, một bộ mặc quân dâʍ ɭσạи. Lục tiên sinh xuyết lộng một phen, hút hai bên núʍ ѵú đều đỏ bừng trướng đại một vòng, cúi đầu thấy dưới thân cậu như đã phát lũ lụt, ghế đệm quý phi đều ướt một đại than. Hai mảnh nhục hoa đầy đặn sáng lấp lánh run lên dụ dỗ xâm phạm. Trong đầu Lục tiên sinh giao chiến một chút, vẫn là cảm thấy trước làm nhục căn sướиɠ ở cự nhũ một chút.

“Tới, nằm xuống, phủng tiểu bạch thỏ.”

Tiểu Bạch theo lời nằm xuống, chớp hai mắt nhìn Lục tiên sinh, hạ thân không khỏi nhẹ nhàng vặn vẹo, chân cũng nâng lên cọ eo nam nhân.

Lục tiên sinh không quản này đó dụ dỗ, hắn ngồi quỳ ở bụng Tiểu Bạch, cắm dương vậy vào giữa cự nhũ. Côn ŧᏂịŧ màu tím đen ở nhũ thịt tuyết trắng, tương phản mãnh liệt mà da^ʍ mĩ. Sau đó Tiểu Bạch nghe lời mà kẹp chặt hai vυ", liền không biết động tác tiếp theo.

“Ha ha, Tiểu Bạch động một chút, đúng, giống như em dùng hai tiểu bạch thỏ mát xa cho tôi, xoa nắn, kẹp tôi.”

Lục tiên sinh chưa thấy người chưa trải qua thế sự như vậy, chỉ có thể cười chỉ đạo. Tiểu Bạch theo mệnh lệnh, xoa nhẹ vài cái lúc sau nhịn không được hừ kêu, miệng nhỏ vừa lúc đối diện qυყ đầυ, còn bị dâʍ ɖị©ɧ dính ướt môi dưới.

Lục tiên sinh bị loại thanh thuần tình sắc này lấy lòng, liền không khó xử cậu, tự mình đĩnh động ở hai vυ" ra vào. Dũng mãnh cọ xát, mỗi một chút đều tựa hồ muốn sát phá thịt non tuyết trắng, như cắm vào miệng nhỏ đỏ bừng, dùng dâʍ ɖị©ɧ trên mã mắt làm cằm cùng môi cậu đều ướt dầm dề một lần, còn ngại không đủ nói:

“Tiểu Bạch, há miệng ngậm nó.”

Tiểu bBch nghe lời hơi hơi ngửa đầu há miệng, Lục tiên sinh nhân cơ hội đem cự căn kích động từng chút chọc vào miệng nhỏ, đè mạnh nộn lưỡi bên trong, dùng sức cọ xát hàm trên cùng hai bên khoang miệng. Thẳng làm khuôn mặt nhỏ căng ra hình dạng qυყ đầυ, rất giống sắp bị thọc bạo miệng.

“Ngô!!!!!”

Tiểu Bạch liền nước bọt đều chảy không ra, chỉ có thể một mặt há môi, thừa nhận từ trên mà xuống kịch liệt thâm nhập. Trong cổ họng tràn đầy vị giống đực tanh tưởi, âm mao chà đến cằm cậu sinh đau, đầu mắt đều là nhân ngư tuyến mê người của Lục tiên sinh. Nộn lưỡi cùng cổ họng bị qυყ đầυ nghiền nát ấn, chỉ có thể phát ra ô ô.

Cắm lộng mấy chục cái, Lục tiên sinh mới dần dần phục hồi tinh thần, nhìn chính mình làm miệng nhỏ dưới thân rối tinh rối mù, khóe miệng sưng đỏ, liền nhẫn nại du͙© vọиɠ muốn ở trong miệng cậu bạo tương, một lần nữa thả hai vυ", chỉ đạo Tiểu Bạch giúp hắn kẹp bắn.

Tiểu Bạch còn duy trì tư thế há miệng, có điểm trì độn dùng hai vυ" vuốt ve nhục trụ dính đầy nước bọt cậu, như mát xa mài giũa. Sau mấy chục cái, Lục tiên sinh cũng không nhẫn nại, đập đều vài cái liền một cổ trên mặt Tiểu Bạch.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt, hai mắt cậu đều không sai biệt lắm dính một chút, trên tóc, lông mi, cái mũi, miệng nửa mở cũng dính một chút. Tiểu Bạch bị nhan bắn thở dài một tiếng, gương mặt đỏ bừng, hai mắt dục khóc, còn không có bị chân chính thao cho lung tung rối loạn, liền đã lung tung rối loạn.

Lục tiên sinh thỏa mãn lắc đại điểy, duỗi tay tới tiểu bạch kiểm, quét nửa bên mặt cậu liền mệnh lệnh: “Đều ăn.”

Tiểu Bạch giật mình, sau đó nghe lời duỗi tay bắt lấy tay hắn, như tiểu nãi miêu liếʍ sữa bò, vươn nộn lưỡi, từng chút liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙, còn thường thường ngẩng đầu nhìn nam nhân một cái, hồn nhiên đến mị thái thiên thành.

Lục tiên sinh cảm thấy dưới thân lại phần phật bạo trướng, quả thực so uốn Viagra(thuốc kí©ɧ ɖụ©) còn muốn nhanh. Tiểu thiên chân này thật sự quá tuyệt vời, mị mà không thanh thuần, nhất phái thiên thành, cũng không biết lúc trước là ai dạy dỗ.

Nghĩ đến đây Lục tiên sinh tức khắc có tức giận lên, hắn có chút dùng sức bóp cằm Tiểu Bạch, lại nhét khí cụ trở về: “Liếʍ ướt! Sau đó tới làm cưng.”

Lúc này không cắm sâu, Tiểu Bạch nghe lời dùng lưỡi nhẹ nhàng khảy qυყ đầυ, tay an ủi một đoạn bên ngoài còn không có đi vào, vuốt gân xanh cương cứng, cảm nhận được nhục căn sắp mang đến vui sướиɠ cho mình, trên tay cư nhiên có chút lưu luyến.

Động tác mềm nhẹ mật ý làm tức giận không ngọn nguồn của Lục tiên sinh đi xuống một chút. Hắn rút ra hành thân, đại mã kim đao ngồi trên ghế quý phi, vỗ vỗ chân, đối với Tiểu Bạch nâng cằm:

“Tự mình ngồi lên động.”

Tiểu Bạch e lệ gật gật đầu, chân run rẩy xuống đất, nhấc váy muốn chính diện ngồi lên, Lục tiên sinh nhìn cự nhũ mang theo dấu tay của hắn cùng vết nước, lại chỉ huy:

“Xoay người, đưa lưng về phía tôi ngồi xuống.”

Tiểu bạch dị thường nghe lời xoay người, mông tuyết trắng không có một chút tì vết, giống bạch ngọc tinh xảo, sẽ không giống nữ sinh rắn chắc, ngược lại là hẹp mông nam nhân, chỉ là mềm một chút, nhìn qua tiểu xảo đáng yêu. Tiểu Bạch giương chân, lộ ra động đào nguyên ướt đẫm, tay nhỏ đỡ đùi Lục tiên sinh, chậm rãi cúi đầu ngồi xuống.

“Ngô…………”

Mới cọ tới qυყ đầυ, Tiểu Bạch liền phát ra một tiếng suyễn kêu ngọt nị. Hoa môi đầy đặn trơn trượt vô cùng, như hai mảnh bướm thải mật, phụt một chút dính trên qυყ đầυ. Bởi vì ngồi xuống, thịt đế nhẹ nhàng cọ cọ mã mắt, làm Lục tiên sinh kích động đến cả người run rẩy một chút, nho nhỏ đỉnh lộng một phen thịt đế bướng bỉnh.

“A!!”

Tiểu Bạch cũng tùy theo kêu một tiếng, bị cọ qua thịt đế giống như bị điện giật, tê tê dại dại. Cậu không khỏi rụt một chút, mới vừa ăn vào thịt nhận lại “ba” một tiếng phun ra.

Đầy mắt đều là thịt mông trắng bóng, hoa huyệt không thuộc về nam nhân, một tia dịch nhầy ái muội ở bộ vị hai người vừa mới giao tiếp. Da^ʍ mĩ sắc tình làm trong đầu Lục tiên sinh hiện tại đều đánh rách tả tơi. Hắn một phen đè lại eo thon Tiểu Bạch, dùng sức ấn cậu xuống một cái, phụt một tiếng, toàn căn thọc tiến, nước sốt văng khắp nơi. Cự long bị vách trong mềm xốp trơn trượt hút sướиɠ đến hung hăng nhảy lên một chút. Qυყ đầυ cọ quá một đường cong, đỉnh ở chỗ sâu, Tiểu Bạch trừng lớn đôi mắt, kêu đến độ phá âm.

“A ————!!”

Lục tiên sinh duỗi tay oim hai vυ", giống như bắt lấy cương ngựa bắt đầu như cưỡi ngựa điên hướng lên trên kí©h thí©ɧ.

“A……………… A……………… Quá nhanh………………… Hảo trướng……………… Phía dưới hảo trướng……………… Thật lớn……………… Không cần………… Không cần cắm……………… A……………… Nhẹ chút……………… Ô ô……………………”

Tiểu Bạch từ lúc ban đầu bị chọc khai kinh ngạc, dần dần quen bị đâm vào rút ra tê dại, sau lại bởi vì tiết tấu quá nhanh thừa nhận không được mà sợ hãi. Kɧoáı ©ảʍ giống như sóng thần từ huyệt khẩu dưới thân nhanh chóng khuếch tán khắp người, quá mức tràn đầy mà nồng đậm. Cả người cậu đều chấn kinh rồi, hoàn toàn khống chế tư duy thanh minh, làm cậu không thể tự hỏi, chỉ có thể trầm luân, loại cảm giác thân thể không chịu chính mình làm cậu cảm thấy sợ hãi.

Quá nhiều, sao lại có thể nhiều như vậy, kɧoáı ©ảʍ nhiều như vậy, có thể hay không tạc hư a?

Thân mình dị dạng cư nhiên bởi vì loại giao hợp vốn là nam nữ mới có thể làm mà cảm thấy kɧoáı ©ảʍ vô thượng? Chính mình rốt cuộc có phải quái vật hay không? Kɧoáı ©ảʍ thật là đáng sợ, vì cái gì có thể cho nhiều như vậy?

“Nghĩ cái gì, không chuyên tâm phải bị trừng phạt nga.”

Lục tiên sinh phát hiện ở chính mình mạnh mẽ thao làm thế nhưng còn có thể phân thân, cảm thấy là một loại cực đại khıêυ khí©h. Hắn tăng lực độ, đâm mông thịt đỏ bừng, hai vυ" đều bị véo ra xanh tím, đầṳ ѵú bị bóp đến so nguyên lai lớn hai ba lần, sưng đỏ trầy da, thê thảm không chịu nổi.

“A………… Không có……………… Nghĩ Lục tiên sinh………… Vì cái gì lợi hại như vậy……………… A……………… Hảo sướиɠ……………… Thật thoải mái………………”

Tiểu Bạch lắc đầu chảy nước mắt, trong ánh mắt tất cả đều là tìиɧ ɖu͙©, khóe miệng chảy xuống nước bọt không kịp nuốt, hai chân mềm như bông đến dựa vào đùi Lục tiên sinh hữu lực, theo kí©h thí©ɧ run lên.

Tiểu nhục bổng tuy không người an ủi, giờ phút này lại bắn ra tinh hoa màu trắng, chọc Lục tiên sinh cười. Hắn duỗi ra một bàn tay tới cầm nhục côn đáng yêu hồng nhặt, chậm rãi vuốt ve, ngữ khí đùa nghịch phân thân hài tử:

“Này tiểu gậy gộc cũng sẽ bắn a, xem ra phát dục thật không sai.”

“Ngô………… A……………… Đừng khi dễ người……………… Em là……………… Nam…………”

“Nga, em là nam, kia dưới thân đang bị tôi thao nước chảy là cái gì? Ân?”

Lục tiên sinh mạnh mẽ đỉnh lộng thịt đế, làm Tiểu Bạch bị làm thét chói tai mềm thân mình, chỉ có thể đứt quãng trả lời:

“A………… Em…….. Có……. Tiểu hoa…….. Nhưng cũng là…….. Nam……”

“Nga, tôi đây liền làm đến em chỉ có thể làm nữ nhân của tôi.”

Lúc Lục tiên sinh nói lời này, một tay nhéo đầṳ ѵú kéo ra ngoài, một tay ngăn chặn đỉnh côn ŧᏂịŧ, dưới thân phối hợp cắm xuống. Thẳng cắm Tiểu Bạch đến cong lên, đầu ngửa ra sau, eo tê mỏi, phía trước trướng trướng muốn phun dịch, lại bị Lục tiên sinh dùng tay chặn. Câun mềm mại dựa đầu vào cổ nam nhân, hô nhiệt khí, dùng môi cọ hôn Lục tiên sinh, ngữ không thành điều cầu xin:

“Cho em bắn…… A…….. A……… Lục tiên sinh……. Cầu ngài…….”

Lục tiên sinh không để ý cậu lấy lòng, dưới thân kí©h thí©ɧ, mỗi một chút đều không lưu tình công kích chỗ mẫn cảm trong hoa huyệt, thẳng khiến Thủy Liêm Động như mưa to mười ngày nửa tháng lầy lội, còn vẫn luôn hướng chỗ sâu nhất bên trong tìm kiếm.

“Ngô, em có tử ©υиɠ sao? Ân?”

“A…………. Ha………… A……… Không có………”

“Nga, vậy cắm đến em có đi.”

Lục tiên sinh không để bụng, hắn chỉ muốn đùa một chút tiểu nhân nhi song tính thuần khiết. Hắn minh bạch cậu trước sau không phải nữ, tuy rằng có khí quan nữ nhân, thân mình cũng so nữ tính kiều nhu, chẳng qua tình sự đi lên một bộ, sẽ làm người càng sung sướиɠ.

“A……………… Sẽ không có………………. A………..”

Lúc này cách một giờ Lục tiên sinh hẹn trợ lý đã không sai biệt lắm, nhưng hai người còn ở nùng tình mật ý mà giao hợp, trên đất một bãi dịch nhầy. Một mỹ nhân phong nhũ eo thon tuyết trắng cơ hồ cả người trần trụi cưỡi trên một thân thể thon dài lại cơ bắp tinh tráng nho nhã nam tính. Nam nhân chỉ mở quần, quần áo hoàn hảo, hai tay lộng hào nhũ mỹ nhân, hạ thân không ngừng đề động, cắm mỹ nhân hai vυ" trên dưới tung bay, đùi run rẩy, trên mặt một bộ tìиɧ ɖu͙© da^ʍ sắc.

Mỹ nhân trong ngực, thủy dịch dư thừa, làm sao cảm giác được thời gian trôi đi đâu?