Chương 1-1: Song tính, cự nhũ, liếʍ huyệt, nhũ giao

Edit: Moe (Thiên Ngọc)

“Hoan nghênh ghé thăm, Lục tiên sinh.”

Nhóm nhân viên cửa hàng phân ra hai bên, đồng thời khom lưng 45 độ, tay đặt ở bụng, tư thái hoan nghênh tiêu chuẩn.

Lục tiên sinh hơi hơi gật đầu, cùng trợ lý phía sau nói một giờ nữa tới đón hắn, liền bước vào cửa hàng nổi danh định chế trang phục này.

Sinh ý cửa hàng này là khách hàng cao cấp, mỗi lần đến đều phải hẹn trước, mỗi ngày chỉ phục vụ một vị khách. Nói như vậy, khách hàng ở chỗ này có thể đưa ra các loại yêu cầu, nhà thiết kế sẽ căn cứ vào đó cùng số đo định chế quần áo độc nhất vô nhị, cũng phối hợp trang sức cùng kiểu tóc, thỏa mãn yêu cầu khách hàng.

Lục tiên sinh trở thành hội viên nơi này cũng không bao lâu, hắn gia nhập công ty IT, nhờ gần đây đại số liệu đi lên, giá trị con người lên tới mười lần, trở thành doanh nhân trong thành, liền lập tức được mời thành hội viên nơi này. Hắn gấp không chờ nổi muốn thể nghiệm một chút của hàng xã hội thượng lưu đều khen không dứt miệng, đến tột cùng có thể cho người vừa ý đến tình trạng gì.

Có xã trưởng cùng hắn giao tình còn tính tốt lén cùng hắn mặt mày hớn hở nói, phòng thử đồ nơi này có phục vụ đặc biệt, phi thường tốt, thử qua đều sẽ muốn lần thứ hai. Lục tiên sinh nhíu mày, từ vị xã trưởng kia cho biểu tình cảm thấy đại khái chính là phục vụ sắc tình, trong lòng ẩn ẩn có chút khinh thường, cũng ẩn ẩn có chút chờ mong.

Lục tiên sinh tự xưng thanh cao, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng lăn lộn cũng có mười năm, vẫn luôn không dính nhiễm nơi phong nguyệt. Hắn có tình nhân cố định, nhưng trước nay thanh toán tiền xong, hắn thích quan hệ sạch sẽ, liền giống như tác phong hắn trên thương nghiệp. Hắn cảm thấy này cũng coi như là bí quyết thành công thứ nhất đi, tuy rằng không coi là đạo lý lớn kinh người gì.

Lục tiên sinh ngồi xuống, nhân viên đưa lên hồng trà, ở sô pha bằng da màu trắng nhàn nhã bắt chéo chân, nghe trong tiệm ẩn ẩn truyền đến hòa âm Mendelssohn, trong lòng một mảnh thoải mái. Sau khi công tác tới nơi này thả lỏng thật là an bài tốt, nơi này an tĩnh sáng ngời, tuy không thích hợp tư duy.

“Lục tiên sinh, lần trước ngài định chế năm bộ quần áo đã làm tốt, hiện tại cần nhìn một cái không?”

Nhân viên cửa hàng khinh thanh tế ngữ khom lưng hỏi. Nhân viên nơi này đều là nam, thống nhất làn da trắng nõn, gương mặt đoan chính, dáng người tinh tế. Giơ tay nhấc chân đều có một loại khí chất văn nhã, chế phục là tây trang xám đậm cách văn, phối hợp nơ đỏ, phi thường có phong vị học viện, vừa lúc, Lục tiên sinh thích chính là loại này.

Hắn vừa lòng đánh giá nhân viên cửa hàng bởi vì khom lưng mà lộ ra cổ mảnh dài, gật gật đầu nói hiện tại đi xem.

Nhân viên cửa hàng mang hắn xuyên qua đường đi sáng ngời, bước lên cầu thang trong suốt xoay chuyển, tới lầu hai phủ kín rèm lông màu trắng. Đẩy ra một phiến cửa gỗ, bên trong là một phòng thử đồ hình chữ nhật, bên trái một loạt giá áo, từng ma nơ canh phối hợp mặc năm bộ quần áo. Bên kia là một loạt gương toàn thân, trong cùng treo rèm thật dài đỏ thẫm, dưới đuôi còn đính tua vàng, phi thường điển nhã. Lục tiên sinh bị dẫn đường tiến vào, nhân viên vừa rồi liền lui ra ngoài, cũng đóng lại cửa gỗ.

Phòng thử đồ đại khái mười mét vuông, tựa hồ chỉ có Lục tiên sinh một người. Hắn dừng một chút, lại đột nhiên thấy rèm đỏ thẫm vén lên tới, một thiếu nữ mặc áo sơmi trắng, nơ con bướm đỏ sậm, váy dài màu xám nhạt cách văn đi ra. Thiếu nữ bộ ngực cao ngất, dưới áo sơmi trói buộc cơ hồ muốn trào dâng mà ra, vòng eo tinh tế, váy vừa vặn dưới mông một chút, hai chân thon dài mang tất liền quần màu trắng, chân một đôi giày Oxford đen. Thiếu nữ vẫn luôn cúi đầu, tóc dài qua tai trái kẹp một cái kẹp, lưu lại một chút hai bên mặt, vóc người đại khái 1m7, xem như thập phần cao gầy.

“Nàng là?”

Lục tiên sinh chần chờ hỏi, chẳng lẽ đây là phục vụ đặc biệt vị xã trưởng nói tới? Cũng không đặc biệt bao nhiêu.

Thiếu nữ ngẩng đầu lên, mặt nhỏ trắng nõn nhiễm một chút đỏ ửng, đôi mắt sáng ngời có thần, lông mi run rẩy, cái miệng nhỏ một liền nói, “Lục tiên sinh ngài hảo, em là Tiểu Bạch đánh số 0023. Thật cao hứng vì ngài phục vụ.”

Một mở miệng, Lục tiên sinh liền biết đặc biệt ở đâu. Thanh âm này, rõ ràng là nam!

Lại hướng cổ họng nhìn, quả nhiên dưới áo sơmi cao cổ che đậy nhìn đến một cái hầu kết nho nhỏ, ha hả, nguyên lai đặc biệt ở chỗ này. Ngực cũng là giả đi?

Lục tiên sinh nở nụ cười, bước ra chân dài đi đến trước mặt Tiểu Bạch, khơi mào hàm dưới cậu quan sát một chút, sau đó ánh mắt quét quét xuống phía dưới miêu tả bộ ngực sinh động, hỏi:

“Đây là thật hay giả?”

Tiểu Bạch tràn ra một tươi cười điềm mỹ, cư nhiên trên mặt còn có má lúm đồng tiền, cậu nói:

“Tiểu Bạch là trời sinh cự nhũ, hoan nghênh Lục tiên sinh tự mình nhấm nháp.”

Không nghĩ tới.

Lục tiên sinh dừng một chút, có điểm nửa tin nửa ngờ duỗi tay đặt trên ngực cậu.

Ngô, phi thường mềm xốp no đủ, co dãn mười phần, này kích cỡ không sai biệt lắm cup D đi, nguyên lai cự nhũ thật sự tồn tại.

Lục tiên sinh xoa nắn niết chọc chơi được tung bay, cảm thấy thập phần đã ghiền. Tình nhân hắn nhưng không có lớn như vậy, liền cup C, cũng không biết nơi này như thế nào tìm tới nhân viên, hơn nữa thế nhưng là nam?

“A………… Ngô………… Thật thoải mái………… Thỉnh dùng sức xoa…………”

Tiểu Bạch giương môi đỏ, ngửa đầu nhìn Lục tiên sinh 180cm, hơi hơi híp mắt nhẹ nhàng suyễn kêu.

“Em thật là nam?”

Lục tiên sinh vẫn không quá tin tưởng, xúc cảm ngực quá chân thật, không giống silicon.

Tiểu Bạch vén lên váy mình, nguyên lai tất liền quần trắng ở phần hông trống rỗng, vừa lúc lộ ra qυầи ɭóŧ ren, rõ ràng nhìn đến hạ thân nổi lên một khối nhỏ, đã có điểm ướŧ áŧ. Cậu dùng ngón tay lôi kéo qυầи ɭóŧ xuống, lộ ra một chút mềm yếu.

“Mời Lục tiên sinh xem.”

Lục tiên sinh thật sự có điểm kinh hỉ, không nghĩ tới thế nhưng có loại kỳ hóa này, du͙© vọиɠ trong lòng nam nhân đều bị bậc lửa. Loại ngụy nương cự nhũ khó gặp nơi nào tìm ra, cư nhiên có thể ở chỗ này chơi đến?

“Lục tiên sinh, xin hỏi ngài muốn trước ăn Tiểu Bạch, hay thử quần áo?” Tiểu Bạch ngây ngô liếʍ môi, nâng mắt dụ hoặc hỏi.

Loại này thoạt nhìn thanh thuần kỳ thật dụ thụ là thức ăn Lục tiên sinh, hắn cho tới nay đều thích tìm học sinh chính là kịch bản này, hắn thích ở tình sự ở vào vị trí hoàn toàn khống chế.

Lục tiên sinh vuốt ve bờ môi cậu, Tiểu Bạch lập tức vươn đầu lưỡi liếʍ ướt ngón tay, còn chậm rãi ngậm vào, bắt chước huyệt động phun ra nuốt vào.

Lục tiên sinh nhìn thiếu niên thanh thuần lộ liễu, cảm thấy cả người đều hưng phấn lên, hắn duỗi tay ôm eo thon Tiểu Bạch, hưởng thụ ngực cup D mềm xốp như bánh xốp. Một tay vén lên váy, thăm vào sờ soạng đáy chậu, lại càng ngạc nhiên phát hiện, thế nhưng ướt dầm dề, hơn nữa có khe hở nữ tính.

Người song tính? Đây chính là kinh hỉ lớn a.

“Ngô………… Hảo ngứa………… Lục tiên sinh thỉnh tiếp tục sờ……”

Tiểu Bạch ghé vào ngực Lục tiên sinh, mềm như bông nói.

“Nguyên lai trong truyền thuyết chính là cái này.”

Lục tiên sinh cúi đầu hôn mặt cậu một chút, “Em muốn miệng nhỏ phía trên ăn trước, hay miệng nhỏ phía dưới?”

“Tùy Lục tiên sinh thích, Tiểu Bạch đều có thể.”

“Nga, tôi xem phía dưới có hai miệng nhỏ, tựa hồ phía trước tương đối đói? Đều chảy nước đầy đất?”

Tiểu Bạch cắn môi dưới ở trong ngực Lục tiên sinh nhẹ nhàng lắc đầu, gương mặt ửng đỏ, lông mi rung động, phi thường chọc người yêu thương.

Lục tiên sinh cũng không tiếp tục khi dễ cậu, một tay bế lên, hướng chỗ sâu trongphòng thử đồ đi đến. Quả nhiên, sau rèm đỏ có cửa khác, bên trong có một ghế quý phi đệm mềm màu trắng. Lục tiên sinh đặt Tiểu Bạch lên, nâng hai chân cậu giải khai dây qυầи ɭóŧ ren, lộ ra đóa hoa ướt dầm dề.

Hạ thể bóng loáng không có lông, tiểu bào ngư như nữ sinh phấn nộn xinh đẹp, giờ phút này phiếm thủy quang, tựa hồ mang theo hương khí nhàn nhạt, dụ dỗ người muốn đi hàm lộng một phen. Lục tiên sinh muốn làm liền làm, cúi đầu, dùng đôi môi hàm chứa hai mảnh nhục hoa xuyết lộng.

“A……………… A……………… Không cần……………… Hảo ngứa…………”

Tiểu Bạch không nghĩ tới Lục tiên sinh sẽ đến ngậm, dùng tay mềm mại chống đầu hắn, không dám dùng lực quá lớn từ chối.

Ngô, thế nhưng có mùi hương, hơn nữa ngậm một chút liền trào nước, thủy dịch đầy đủ, như vòi nước tự động nhấn một cái là có thể chảy nước, thật sự thật là khéo.

Xuyết lộng hoa môi đầy đặn vài cái, đầu lưỡi đẩy ra hướng vào trong dâʍ ɭσạи, vòng quanh âm đế vuốt ve một vòng, làm cho người phía trên mãnh liệt run rẩy, một bộ phản ứng xử nữ. Lục tiên sinh ác ý dùng hàm răng nhẹ gặm thịt đế nho nhỏ. Tiểu Bạch sợ tới mức kẹp chặt hai chân hét lên một tiếng. Nam nhân cảm thấy phản ứng cậu thật sự quá thú vị, liền tiếp tục lôi kéo một chút, tiếp theo phát hiện hoa huyệt phun ra một đạo chất lỏng, thẳng tắp xối trên đầu lưỡi hắn. Hắn nếm một chút, cư nhiên còn có chút ngọt thanh.

“A………… Lục tiên sinh………… Không cần cắn……………… A…………”

Tiểu Bạch nhẹ giọng càng có thể kích khởi du͙© vọиɠ chà đạp, Lục tiên sinh ngẩng đầu liếʍ môi, tiến lên không khỏi phân trần nhéo khuôn mặt nhỏ của cậu, lập tức bắt đầu một phen môi lưỡi trêu đùa.

“Ngô……………… Ân……………………”

Tiểu Bạch thuận theo ngoan ngoãn giương miệng, cái lưỡi bị Lục tiên sinh triền hút, giống cục đường xuyết đến tấm tắc có tiếng. Miệng nếm tới hương vị ái dịch dưới thân chính mình, cậu có điểm thẹn thùng lại có điểm vui vẻ.

Tiểu Bạch vốn dĩ chính là lần đầu tiên làm loại chuyện này, bởi vì thân thể dị dạng, vẫn luôn bị người trong nhà ghét bỏ, học tập cũng không quá thuận lợi, cho nên cũng tìm không được công việc tốt gì. Ngày thường chỉ có thể giả nữ sinh làm một ít việc, vừa vặn có người quen nói cho cậu cửa hàng cao cấp này đang tìm một người song tính, nói chỉ cần làm một lần giao dịch thân thể là có thể có vượt qua thù lao thường làm công. Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, vẫn là cắn răng đáp ứng, cậu thiếu tiền thuê nhà, còn phải đi học lớp ban đêm. Toàn bộ đều cần tiền, chỉ cần làm một lần, cậu nghĩ, là có thể đạt thành nguyện vọng của mình. Vì thế cậu đáp ứng, chỉ là không nghĩ tới, khách nhân này, thế nhưng lớn lên nho nhã lễ độ như thế, đối cậu cũng ôn nhu như thế.

Lục tiên sinh vừa hôn Tiểu Bạch đến thần hồn điên đảo, vừa duỗi tay đi vào nhục hoa ướŧ áŧ nhẹ nhàng trêu chọc. Hoa môi mềm mại ngậm ngón tay hắn, tiểu thịt đế bị hắn cọ qua, còn sẽ như cây mắc cỡ run rẩy. Lục tiên sinh nghĩ, người này rốt cuộc vì cái gì như vậy? Như thế nào toàn thân đều lộ ra một cổ chọc người yêu thương chọc người làm chết?

Hai tay Tiểu Bạch dần dần đỡ vai Lục tiên sinh, ngửa đầu nhắm hai mắt, thân mình bị áp vào trên ghế quý phi, cả người lấy một loại tư thái thuận theo bị Lục tiên sinh khống chế, thỉnh thoảng phát ra hừ thanh thoải mái như mèo kêu, chọc Lục tiên sinh đến sắp thú tính quá độ.

Bất quá, cắm huyệt chơi đến quá nhiều, vẫn là trước chơi ngực cup D khó gặp một chút đi. Lục tiên sinh nghĩ như vậy, liền dừng hôn sâu. Hai người chia lìa lôi ra chỉ bạc dính nhớp. Tiểu Bạch hai mắt mê ly, lưỡi hơi duỗi, một bộ còn không đủ.

“Tới, dùng đại bạch thỏ kẹp côn ŧᏂịŧ một chút cho tôi.”

Lục tiên sinh khó được nói ra lời hạ lưu như vậy, hắn đối đãi tình nhân luôn luôn nho nhã lễ độ, chỉ tiếc tiểu đáng thương này thật sự quá nhu mềm thuận theo, làm người nhịn không được phải dùng chút thứ gì nhục nhã cậu.

Quả nhiên, tiểu bạch kiểm hồng đều hồng đến muốn tạc, trợn tròn đôi mắt, giương môi ướŧ áŧ, có điểm ngơ ngác nhìn Lục tiên sinh:

“A? Còn có loại… phương pháp chơi như vậy?”