Chương 6-3: Bể bơi play đại bụng play

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Tiểu Bạch bị đột nhiên nhan bắn còn duy trì tư thế kẹp hai vυ", hơn nửa mặt đều là bạch trọc đặc sệt. Cậu ngửi mùi xạ hương thuộc về Lục tiên sinh, nghĩ đây là đồ vật quý giá của nhất ba ba, liền nhịn không được vươn đầu lưỡi liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ dưới mũi cùng ngoài miệng. Nhất nhất nuốt vào bụng, sau đó còn ngại không đủ vươn hai tay đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt cũng lộng xuống dưới, liếʍ một tay toàn bộ ăn.

Lục tiên sinh ngây người nhìn cậu ăn luôn đồ vật chính mình bắn ra tới, như ăn món gì trân quý mỹ vị, cuốn đầu lưỡi. Không qua một chút, cảm thấy toàn bộ đầu đều ầm vang rung động, lý trí đều chặt đứt, hắn hiện tại trong đầu chỉ có một chữ thao. Thao chết người này, thao chết cậu, làm cậu không bao giờ có thể dụ hoặc chính mình!

“Ăn ngon sao?”

Âm thanh ám ách trầm thấp, chứa đầy tìиɧ ɖu͙© chạm vào là nổ ngay.

“Ăn ngon………… Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ba ba ăn ngon nhất………”

Tiểu Bạch liếʍ xong ngón tay, ghé vào trên đùi Lục tiên sinh nâng đầu nhìn hắn:

“Bắn cho em, lại bắn em ta, em muốn đều ăn hết chúng nó.”

Lục tiên sinh không thể chịu đựng nhắm mắt, hắn vuốt mặt nhỏ trơn trượt, hít sâu, ẩn nhẫn nói:

“Em biết nói những lời này sẽ bị thế nào sao?”

“Kia ba ba liền………… Thao chết em a………………”

Nụ cười ngọt ngào, lúm đồng tiền nhợt nhạt, trên thế giới như thế nào sẽ có yêu tinh thanh thuần như vậy đâu. Rõ ràng là người hút tinh huyết, mặt nhỏ lại như thiên sứ.

Lúc Tiểu Bạch bị xoay người ấn ở bể bơi xâm chiếm hậu huyệt, hoa huyệt đã bị Lục tiên sinh lại lần nữa thao đến khép không được. Nam nhân đầu tiên là ôm hắn trên đầu gối, dùng tư thế chính diện kỵ thừa cậu thích nhất lại thao một lần hoa huyệt. Liên tục hơn một giờ thâm nhập đảo lộng, không ngừng lặp lại va chạm chỗ sâu trong cái miệng nhỏ. Xỏ xuyên qua vách trong ướŧ áŧ, mỗi một lần cố tình kẹp chặt co rút lại đều bị Lục tiên sinh xuyên qua tạc khai. Lưỡi dao sắc bén dữ tợn thẳng tiến không lùi mà tìm kiếm chỗ sâu nhất, như là muốn trừng phạt cậu cố tình khıêυ khí©h không lưu tình mà quất. Làm tiểu huyệt một chút lực đánh trả đều không có, cuối cùng chỉ có thể ướt như bùn giương miệng chờ đợi uy thực.

Lục tiên sinh không quan tâm cậu khóc kêu đấm đánh, cắm người bắn rất nhiều lần, cuối cùng nướ© ŧıểυ đều bức ra tới, mới lại lần nữa phun ở nội huyệt. Tiểu Bạch che lại bụng nhỏ không ngừng nỉ non nói em muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ em muốn mang thai. Lục tiên sinh cảm thấy cậu ma chướng, nhưng lại vì thế cảm thấy thập phần vui sướиɠ.

Có một người có thể yêu hắn yêu đến cam nguyện lấy thân nam nhi thừa nhận nỗi đau sinh dục. Hắn cảm động đến tột đỉnh, sau đó lại đem người kéo đến trong nước đè ở trên bê bơi tiếp tục uy hậu huyệt.

Lúc này Tiểu Bạch đã có điểm tinh thần tan rã, tay cũng mềm oặt nắm chặt vách tường, toàn dựa cánh tay thiết của Lục tiên sinh cố định, cả người nằm ngửa về phía sau ở trên người nam nhân. Hậu huyệt cật lực phun ra nuốt vào rốt cuộc cự bổng. Hai chân ở trong nước duỗi thẳng theo thao làm từng cái đong đưa. Hai vυ" bị Lục tiên sinh niết ở trong tay thuận theo mà xoa viên ấn bẹp. Đầṳ ѵú sưng đỏ ướŧ áŧ giống như giây tiếp theo liền phải bay vụt ra tới. Cả người phảng phất biến thành một vật chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙, chỉ biết tiếp nhận hắn, vì hắn cắm làm ra phản ứng. Thân thể vô luận nơi nào đều thích ứng hắn đùa bỡn. Tiểu huyệt toàn bộ bị làm thành hình dạng nhục căn hắn. Vυ" cũng bị xoa nắn thành lớn nhỏ nam nhân yêu thích. Ngay cả tử ©υиɠ bí ẩn nhất cũng sẽ vì hắn dựng dục sinh mệnh.

Trong mê mang, Tiểu Bạch cảm thấy không còn có giờ phút nào so lúc này càng làm cậu thỏa mãn. Chính mình hoàn hoàn toàn toàn từ trong ra ngoài đều là Lục tiên sinh. Lục tiên sinh bị cậu chiếm hữu, cậu rốt cuộc có được thứ mình yêu sâu đậm.

Từ sắc trời hoàng hôn làm đến trời tốt, hai người ở bể bơi không biết mệt mỏi mà giao hợp. Không đếm được bao nhiêu lần, không đếm được bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙, chỉ biết hưởng thụ lẫn nhau, tự thể nghiệm mà truyền lại tình yêu thật sâu.

Ngày hôm sau tỉnh lại cả người Tiểu Bạch không thể nhúc nhích. Cậu nằm ở trong ngực Lục tiên sinh, hoa huyệt ăn côn ŧᏂịŧ cậu yêu nhất, nửa mềm cũng phi thường lớn. Cậu thoáng giật mình, cảm nhận được bên trong vẫn như cũ là ướt dầm dề có thủy dịch tồn tại, hơn nữa sền sệt, tựa hồ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tối hôm qua còn ở bên trong. Thỏa mãn nở nụ cười, mỗi lần cùng ba ba oán giận không thể hàm chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngủ đều bị nói thân thể không tốt, tối hôm qua lại đáp ứng chính mình, thật sự là quá tốt.

Còn ở cao hứng Tiểu Bạch bị Lục tiên sinh tỉnh lại ôm mặt lại hôn một hồi, trong miệng tràn đầy hương vị, hai người nhìn nhau cười cũng không chê. Lục tiên sinh một bên vuốt đầu tóc cậu mềm mại, một bên chậm rãi nói:

“Ngày mai tôi dẫn em đi bác sĩ, xem dùng phương pháp gì có thể càng dễ dàng hoài thượng. Nếu bảo bảo muốn một hài tử, chúng ta liền phải đi. Bất quá hết thảy lấy thân thể em làm trọng, không cần quá miễn cưỡng chính mình.”

“Ân………… Cảm ơn ba ba…………”

Tiểu Bạch nở nụ cười ngọt ngào, vòng eo Lục tiên sinh, vùi đầu ở ngực hắn, cảm thấy có được toàn thế giới.

Lục tiên sinh mang theo Tiểu Bạch đến một phòng khám tư nhân nổi danh, đi lối VIP. Bác sĩ là đại mỹ nữ, tóc dài cuộn sóng dung mạo trang điểm diễm lệ, cả người nhìn qua thành thục lại vũ mị. Bác sĩ cùng Lục tiên sinh giống như thập phần quen thuộc, hai người vừa thấy mặt liền thoải mái trêu ghẹo, làm Tiểu Bạch một bên có điểm không được tự nhiên.

Lục tiên sinh nghiêng đầu thấy Tiểu Bạch không biết làm sao, có điểm tự trách mình mỗi lần vừa thấy đến Diệp bác sĩ liền nói nhiều như vậy. Diệp bác sĩ cùng hắn cùng năm, trong nhà hai người là thế giao, từ nhỏ quan hệ rất hảo. Đặc biệt tính tình bác sĩ Diệp hào sảng đến một chút đều không giống nữ sinh, làm Lục tiên sinh thập phần thú vị, từ lúc bác sĩ Diệp mở phòng khám về sau liền vẫn luôn là bác sĩ gia đình Lục gia.

Hắn duỗi tay ôm Tiểu Bạch, nhẹ nhàng vuốt eo sườn cậu, cúi đầu ở khuôn mặt nhỏ hôn một ngụm, mới đối bác sĩ Diệp nói:

“Tới, giới thiệu một chút, bảo bối Tiểu Bạch của tôi, vị này chính là bác sĩ Diệp, chúng ta từ nhỏ liền nhận thức, xem như bằng hữu thực tốt.”

“Nha.”

Bác sĩ Diệp cười cười, “Lần đầu tiên gặp cậu kêu bảo bối đâu, lần này là nghiêm túc?”

“Đương nhiên, bảo bối tôi chính là toàn thế giới tốt nhất.”

Lục tiên sinh kiêu ngạo ôm chặt Tiểu Bạch. Tiểu Bạch không biết nói cái gì, đành phải vùi đầu ở ngực hắn cọ cọ.

“Chậc chậc, thật là buồn nôn, hôm nay tới tìm tôi làm gì? Muốn sinh hài tử?”

Diệp bác sĩ lúc trước đã bị tư vấn qua, cho nên hôm nay nhìn hắn dẫn người tới cũng không ngoài ý muốn, trực tiếp hỏi.

“Đúng vậy.”

“Kia được, cậu trước đi ra ngoài, tôi làm kiểm tra cho em ấy.”

Bị đuổi ra Lục tiên sinh ở ngoài cửa đi dạo chờ, trong đầu không tự chủ được ảo tưởng nếu có bảo bảo giống Tiểu Bạch nhuyễn manh nên có bao nhiêu đáng yêu. Nhưng nghĩ lại, nếu về sau bảo bảo chiếm cứ quá nhiều tinh lực của Tiểu Bạch, có thể liền không thể dính hắn nữa hay không. Hơn nữa nghe nói ba tháng đầu hoài đều không thể làm, Tiểu Bạch bảo bảo có thể nhẫn sao?

Cậu có thể nhẫn chính mình đều không thể nhẫn a, trong não đã phòng ngừa chu đáo thiên nhân giao chiến Lục tiên sinh nghĩ nghĩ, liền phát hiện cửa phòng khám mở ra, bác sĩ Diệp kêu hắn đi vào.

“Thế nào?”

Hắn đi vào đi ôm Tiểu Bạch còn ngồi ở trên giường bệnh cúi đầu muốn mang giày vào trong ngực, vuốt đầu tóc mềm mại, mới cúi đầu thấy gương mặt cậu nhàn nhạt ửng đỏ, trong ánh mắt lóe quang mang kích động.

Tiểu Bạch bất chấp mang giày, giơ tay liền vòng lấy eo Lục tiên sinh eo, thân mật chui vào hắn ôm ấp trung vui vẻ loạn cọ.

Diệp bác sĩ nhìn tư thái như tiểu động vật này không khỏi cười một tiếng.

“Cậu cũng thấy rồi, kỳ thật người song tính bên trong tính phát dục tương đối nhanh, nửa năm nay tử ©υиɠ bắt đầu chậm rãi thành thục, tuy rằng vẫn là rất nhỏ, bất quá công năng đầy đủ, cho nên nói chính là xác suất thụ thai tương đối thấp mà thôi, cậu nhiều nỗ lực vài lần hẳn có thể hành.”

Trách không được Tiểu Bạch cao hứng như vậy, Lục tiên sinh vuốt khuôn mặt nhỏ, cúi đầu ấn cái hôn, mới quay đầu lại cùng bác sĩ Diệp nói:

“Vậy cậu cho vài đồ bổ dinh dưỡng, bảo bảo nhà tôi cần điều trị thân thể.”

“Hảo hảo hảo, đều cho cậu, chúc cậu sớm sinh quý tử.”

Cầm một đống thuốc dinh dưỡng bổ sung trợ dựng, Lục tiên sinh lái xe mang người tái về nhà.

Xe mới vừa lái vào bãi đỗ xe ngầm, Tiểu Bạch ở ghế phụ liền cởi dây an toàn phác lại đây ôm lấy Lục tiên sinh. Thân mình mềm mại cọ xát, thanh âm ngọt nị mê người:

“Ba ba, chúng ta tới tạo người đi……”

Lục tiên sinh nhéo mặt cậu, chụp mông nhỏ đang vặn vẹo, cười nói:

“Xe đều chờ không kịp, về sau như thế nào làm mẹ đâu.”

Tiểu Bạch trả lời là đưa lên môi thơm, ngậm lấy miệng Lục tiên sinh trêu đùa. Ôm thân mình trong ngực, Lục tiên sinh đột nhiên nhớ tới thư phòng hắn Tiểu Bạch chưa vào qua. Có thể đổi địa điểm chơi mới mẻ, liền nhẫn nại chờ cậu hôn đủ rồi, mới câu lấy cằm nhân nhi thở hổn hển, dán môi thân mật nói:

“Bảo bảo có muốn đi ba ba thư phòng chơi nha?”

Ánh mặt trời vừa lúc, mỹ nhân trong ngực, lại có lý do chính đáng, tự nhiên là xuân tình vô hạn.