Chương 3: Tan vỡ

Ngoài cửa sổ thổi tới vài tia gió đêm, trong không khí lộ ra sảng khoái hơi thở, gió nhẹ thổi qua Casey tóc, hắn lệnh người điên cuồng kim sắc hai mắt lãnh lãnh băng băng mà nhìn chằm chằm vào Ni Lạp. Kia cường thế dưới áp lực, Ni Lạp thế nhưng cảm thấy chính mình sắp hít thở không thông, y tổng cảm thấy Casey lần này trở về, cùng trước kia không giống nhau, thay đổi, thay đổi rất nhiều." Không quá ba giờ nữa lực lượng của ta liền sẽ khôi phục, nếu ngươi không muốn chết, ở trước đó ngươi liền giao ra Lạc.” Casey thái độ cường ngạnh không có chút nào nhượng bộ, trong tay hắn cầm Ni Lạp đặt ở trên bàn sách công văn.

“Ngươi câm mồm!” Ni Lạp nhanh chóng mà xoay người đi đến Casey trước mặt, uy nghiêm một chưởng chụp ở trên bàn sách, y ngày thường quán bình tĩnh tất cả đều không hề giả.

Casey chán đến chết mà lật xem Ni Lạp trên bàn văn kiện, hắn cũng không ngẩng đầu lên mà cười nhạo nói: “Ta còn có thể dùng mặt khác phương pháp, làm ngươi trở thành tội nhân của Hi á, bị vạn người phỉ nhổ .”

“Casey xem ra ngươi mấy năm nay tựa hồ ở bên ngoài học rất nhiều đồ vật, ai cho phép ngươi trực tiếp kêu tên của ta? Ngươi trưởng bối đều quên mất sao?” Ni Lạp cười lạnh, liền tính Casey có thể làm được hết thảy y cũng không sợ hãi, y trước nay đều không có sợ quá, cho dù năm đó gặp họa diệt môn , y cũng có thể bình tĩnh đối mặt.

Tuy rằng y đã 30 tuổi, nhưng là tướng mạo lại rất trẻ tuổi, năm tháng không có ở trên mặt y lưu lại bất luận cái gì dấu vết. Ni Lạp ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy không sợ.

Casey bất mãn mà nhíu mày, hắn nổi giận đùng đùng mà ném xuống công văn, lưu loát mà đứng lên, đi từng bước một mà tới gần Ni Lạp, trên mặt lại hiện lên vẻ chán ghét: “Trưởng bối? Với những hành động trong quá khứ của ngươi còn xứng để ta kêu ngươi trưởng bối sao?”

Y đứng ở tại chỗ nghi hoặc nhìn Casey, đứa nhỏ này mấy năm nay rốt cuộc trải qua chính là cái dạng gì sinh hoạt cuộc sống?

Hiện tại hắn quả thực là ác ma, căn bản không cho y có nửa điểm lơi lỏng, y rõ ràng ý thức được này đáng sợ sự thật.

Nhưng y lại không biết, vì cái gì Casey đối với chính mình thái độ sẽ trở nên như thế bất kính.

“Ngươi thật sự trưởng thành, nhưng ta không hy vọng thấy ngươi biến thành Cass thứ hai!” Ni Lạp mặt vẫn bình tĩnh nhưng tâm lại là thở dài, thế nhân đều nghĩ y là kẻ máu lạnh ngạo mạn, căn bản không ai chân chính hiểu y, không ai biết y nội tâm đau xót, không cách nào bù đắp được sai lầm ấy làm y thật sâu tự trách, cho nên y muốn dùng sự lãnh ngạo tới võ trang chính mình.

“Ta cuối cùng nói cho ngươi một lần, từ nay về sau đừng ở trước mặt ta nhắc tới người kia, ngươi không tư cách!” khuôn mặt Casey tức khắc bị lửa giận quét qua.

“……” Ni Lạp khẽ nhắm hai tròng mắt lại, y không nghĩ giảo biện.

“Ngươi gϊếŧ phụ thân ta, còn giả bộ làm người tốt dưỡng ta lớn lên, lừa gạt ta nói bọn họ là sợ tội tự sát mà chết, bây giờ còn ở trước mặt ta nhắc tới tên của hắn.” Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Casey tràn đầy chán ghét, giờ phút này kim sắc mỹ đồng nói không nên lời yêu dị, “Nếu không phải ta ở mấy năm trước. Trong lúc vô tình nghe được ngươi hướng Hi Á Vương nhắc tới cha mẹ ta nguyên nhân chết, khả năng ta hiện tại vẫn sống trong những lời nói dối thêu dệt của ngươi."

Ni Lạp ánh mắt hiện lên kinh ngạc thần thái, bí mật được bảo vệ trong lòng bấy lâu nay bị vỡ tan, tràn đầy dập nát, hai đôi tay của y được giấu trong áo gắt gao nắm chặt lại, sắc mặt cũng trở nên dị thường trắng bệch.

“Cho nên…… Ngươi mấy năm trước mất tích, không phải ngoài ý muốn?”

“Ngươi cho rằng đâu, ta lần này trở về chỉ là vì mang Lạc rời đi Hi á đi Áo Ba Lạp.” Casey nói được tuyệt tình, không có chút nào lưu tình, “Không nghĩ tới ngươi cự nhiên trên đường tập kích ta.”

“Ta không có tập kích ngươi, càng thêm không có tưởng đem ngươi tổn thương, ta chỉ là muốn biết ngươi tại sao lúc trước mất tích, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Bất quá hiện tại xem ra sự tình đã rất rõ ràng.” Ni Lạp rõ ràng biết, Casey đối chính mình hận ý tích tụ mấy năm qua, không phải dăm ba câu có thể vãn hồi.

“Lạc ở nơi nào?” Casey không có lại cấp Ni Lạp tiếp tục đường sống, gọn gàng dứt khoát chất vấn hắn.

“Hắn là nam nhân, ngươi cùng hắn là không có kết quả, ta đã đem hắn gϊếŧ.” Ni Lạp bình đạm trả lời, y sắc mặt trắng bệch, cảm xúc không tốt, chau mày, trong tay áo đôi tay run nhè nhẹ.

“Ngươi……” Casey bị y làm tức giận đến nói không nên lời, cuối cùng lại trở thành làm cho người ta toàn thân sợ hãi đích cười lạnh , hắn nhanh chóng bắt lấy cánh tay, trong tay tập kết cường đại ma pháp, duỗi tay hướng tới Ni Lạp hung hăng mà đánh tới.

Ni Lạp ngẩng lên đầu, lâm nguy không sợ mà nhìn Casey, khuyết thiếu sắc thái trên mặt lộ ra lạnh nhạt tươi cười: “Lạc là hoàng tử, hắn căn bản sẽ không yêu ngươi, càng sẽ không cam tâm tình nguyện đi theo ngươi.”

“Gϊếŧ hoàng tử ngươi cũng phải chết!” Tức giận tràn lất Casey l*иg ngực, trong tay hắc ma pháp lực hướng Ni Lạp đánh tới.