Chương 2: nhìn lén

“Ngươi phân phó xuống dưới, chúng ta sáng sớm ngày mai liền lên đường trở về Thiên Thánh môn! để cho các đệ tử chuẩn bị một chút, phòng ngừa tên da^ʍ tặc kia đánh lén!”

“vâng!”

Đại đệ tử đồng thời đề nghị: “Có cần đệ tử chuẩn bị một ít nhân thủ bên cạnh sư nương? Đề phòng tên da^ʍ tặc đó xuất hiện, cũng có người phối hợp cùng bắt hắn!"

“Cái này ta thấy không cần thiết!”

Thẩm Tuyết Nhu luôn kiêu ngạo, làm sao tiếp nhận sự bố trí như vậy! Tiếp tục nói:

" Ngươi để người lại mà trấn giữ, ta sẽ xử lí chuyện khác. Nếu tên da^ʍ tặc kia dám xuất hiện ta nhất định cho hắn có đi không có về!"

"Vậy thì, để tử cùng các sư đệ cáo lui trước!"

Trong lòng người đại đệ tử này cười khổ, võ công của tên da^ʍ tặc kia, chỉ sợ không hề kém sư nương của hắn!

Chẳng qua là, Sư nương Thẩm Tuyết Nhu nếu đã sắp xếp như vậy, hắn cũng không dám không nghe theo! Hơn nữa trong đám bọn họ có rất nhiều đệ tử tinh anh, trong lòng hắn cũng đoán ra người kia sẽ không dám tới!

Dù sao đối mặt nhiều người như vậy, ngay cả là sư phụ của hắn, Dương Phong thiên hạ đệ nhất cao thủ cũng không dám nói có thể lấy sức một mình địch nổi nhiều người như vậy!

-------------------------------------------

Gió đêm nhẹ nhàng thổi qua, lá cây phát ra tiếng vang xào xạc! Vào lúc này, gần nơi tổ chức đại hội võ lâm này, một bóng người nhanh chớp, từ dưới mặt nhảy lên trên nóc nhà mà không phát ra tiếng động nào!

Dưới ánh trăng sáng, nhìn thấy một người này hóa ra là một nam nhân! Thân hình cao ráo, đẹp trai, khuôn mặt sáng sủa, lộ ra góc cạnh lạnh lùng, đôi lông mày rậm hơi hướng lên, dưới hàng mi dài và hơi cong là một đôi mắt khiến người khác không dám nhìn thẳng.

Đôi mắt ấy sâu như một con sói trong đêm đen!

Sở Kinh Vân nhẹ nhàng nhảy nhót trên ngói, nhưng không hề phát ra một tiếng động! Bóng dán của hắn nhanh chóng vụt đi, tốc độ của hắn thật không thể tưởng tượng! Nếu là có lão tiền bối nào nhìn thấy nhất định sẽ giật mình!

Người nam nhân này sử dụng lại chính là võ công tám năm trước đã từng danh chấn thiên hạ mà đại ma đầu Hứa Khiếu Thiên (tà vương) một mình sáng tạo (Phiêu Vũ Lược Ảnh) nói về đại ma đầu này, trong chốn võ lâm đơn nào không biết, không ai không hiểu! Hắn đã từng dùng sức một mình độc đứng võ lâm thập đại cao thủ mà không phân thắng bại! Hắn cũng từng dẫn dắt Ma giáo trấn áp chính đạo võ lâm!

Thế nhưng, mười tám năm trước không hiểu vì nguyên do là gì mà hắn lại biến mất! Ma Giáo cũng vì rắn mất đầu mà bị võ lâm chính đạo công kích liên tục, cuối cùng hoàn toàn rút khỏi Long Vương triều!

Thế nhưng là, nhìn qua người này, tối đa cũng chỉ là một thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi! Vậy mà hắn biết rõ võ công độc nhất vô nhị của tà vương hồi đó! Điều này cho thấy điều gì? Chẳng lẽ hắn là đệ tử của tà vương sao?

Không có ai biết! Ít nhất, không ngoài bản thân tà vương và người thiếu niên này biết về chuyện này, người ngoài căn bản liền sẽ không có người biết!

“Hắc hắc, để cho ta nhìn một chút đệ nhất mỹ nhân võ lâm đời trước dáng dấp như thế nào?”

Khóe miệng thiếu niên hơi nhếch lên, chậm rãi gỡ một viên ngói dưới chân ra, ngay lập tức lộ ta một khe hở nhỏ!

Qua khe nhỏ, thiếu niên đem quang cảnh trong nhà thu hết vào mắt! Chỉ thấy một thiếu phụ vóc người cao gầy xinh đẹp đang ngồi ở trên ghế. Dung mạo của nàng cực kỳ xinh đẹp! Giống như một tiên nữ giáng trần! Các đường nét tinh tế trên khuôn mặt kết hợp vô cùng hoàn hảo, toàn thân tỏa ra một nét quyến rũ kì lạ! Nàng giống như một đóa hoa bách hợp trong làn sương sớm, trong sáng thơm ngát và đầy quyến rũ mê người!

Nhìn người thiếu phụ xinh đẹp trong phòng, tầm mắt của người thiếu niên dần dần mơ hô, hắn tưởng tưởng mỹ nhân trước mắt khi không mảnh vải che thân chắc chắn sẽ kiều diễm như một nữ thần! Hắn nuốt nước miếng thật sâu, như thể nhìn thấy bộ ngực tròn trịa trắng nõn, mềm mại của mỹ nhân. Loại tưởng tượng kí©h thí©ɧ này khiến cho tiểu huynh đệ của hắn không khỏi lặng lẽ hướng về mỹ nhân trong phòng đứng thẳng cúi chào!

" Nàng ấy là thê tử của Dương Phong sao?"

Sở Kinh vân thầm nghĩ trong lòng, đã như vậy thì đừng trách bản thân hắn nhẫn tâm!

Hắn nhìn xung quanh, không phát hiện có người canh giữ hắn. Tinh anh của Thiên Thánh môn đều ở sân ngoài, sân trong hình như chỉ có Thẩm Tuyết Nhu cùng với một ít nữ đệ tử!

"Hắc hắc, thật thú vị!"

Sở Kinh Vân chăm chú quan sát cảnh tưởng trong phòng.

Thẩm Tuyết Nhu không hổ danh là đại mỹ nhân thế hệ trước của võ lâm! Nàng có được vóc người cao, mảnh mai thanh mảnh, lồi lõm mà tinh tế, linh lung mà phù đột, một đôi chân thanh mảnh mềm mại, nâng đỡ lấy một thân hình uyển chuyển.

Tuy nhiên, nàng cho người khác cảm giác tựa giống như một đóa hoa băng, đứng xa nhìn còn có thể, nhìn gần lại tràn đầy một loại cảm giác áp chế, khiến người ta thực sự không dám nhìn thẳng vào, hơn nữa còn có cảm giác vô cùng sùng bái.

Tuy nhiên, trong những cử chỉ, lại có nét duyên dáng tự nhiên mà chỉ có ở những nữ nhân trưởng thành! Nếu như phải tìm một tính từ để miêu tả mà nói, chỉ có thể

Là " hồ ly tinh"! Mặc dù khuôn mặt trên mặt của nàng không có nét giả tạo, thế nhưng là hồ ly tinh sinh trời sinh đã có sức hút, quả thực khiến đấng nam nhân choáng váng!

Khoảng khắc tiếp theo, cảnh tượng trong phòng thiếu chút nữa khiến Sở Kinh Vân nhịn không được mà lập tức xông vào đem nữ nhân xinh đẹp này đè trên giường!

Bên trong gian phòng, chỉ nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp, trưởng thành này đang từ từ cởi bỏ áo khoác, trên người mặc một bộ nội y rất mỏng, đang ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm.

Mái tóc đen mượt được búi cao, lộ ra phần gáy trắng nõn, bởi vì ngồi thằng dáng người càng uyển chuyển, bên dưới là cái eo thon cùng cặp mông đầy đặn! Lúc này, tay nàng đang gỡ búi tóc của chính mình, nhưng vì hành động này, ngực nàng hơi ưỡn lên, nên nhìn vào cực kì hấp dẫn!

Bộ ngực vốn đã đầy đặn, lúc này càng có vẻ đầy đặn hơn, đem quần áo của nàng chống phình, từng hành động của nàng điều thu hút ánh nhìn của hắn, sự rạng rỡ làm cho nàng càng trở nên duyên dáng, tươi sáng và trang nghiêm, lại cao quý giống như một tiên nữ hạ phàm!

Đẹp! Thực sự đẹp! Nữ nhân xinh đẹp này thực thật sự đã làm rung động trái tim Sở Kinh Vân! Nhưng là hôm nay không phải lúc, hắn cần chờ Dương Phong tới mới có thể ra tay!

Động tác kế tiếp của Thẩm Tuyết Nhu lại suýt chút nữa khiến Sở Kinh Vân không khống làm chủ được bản thân mà lao xuống mà chơi nàng một trận tơi bời. Chỉ thấy nàng chậm rãi đi tới thùng gỗ phía sau bức bình phong, bàn tay ngọc đã cởi xong áo khoác, đồng thời treo ở phía trên bức bình phong.

Một cơ thể trưởng thành ngay lập tức chiếm chọn trái tim của Sở Kinh Vẫn. Thẩm Tuyết Nhu làn da trắng như tuyết, bờ trai thơm tho căng tròn, bụng dưới phẳng mịn trắng như ngọc, không một chút mỡ thừa, eo thon yếu đuối như cành liễu chỉ đủ giữ cặp mông tròn trịa, nhếch lên tạo thành hình vòng cung, ngay phía dưới là cặp đùi thon dài mềm mại, những thứ này kết hợp lại thực sự khiến nam nhân phát cuồng.

Dưới ánh nến mờ ảo, làn da băng giá của Thẩm Tuyết Nhu gần như trong suốt, toát lên một vẻ quyến rũ vô cùng!

Trước ngực nàng là một cái yếu màu vàng nhạt, bao bọc một đôi vυ" đầy đặn ở bên trong, khiến Sở Kinh Vân chỉ muốn biến thành cái yếm kia để có thể gũi với cặρ √υ" kia! Bên dưới là chiếc qυầи ɭóŧ cùng màu cái yếm của mình.

Sở Kinh Vân kìm nén du͙© vọиɠ mãnh liệt đang dâng lên trong lòng, nhưng lại nhìn thấy cánh tay như trắng như tuyết đang vươn lên tấm lưng hồng hào của nàng, cố gắng cởi bỏ nút thắt sợi dây sau lưng. Hành động này của nàng thật sự khiến hắn kịch liệt kích động! Động tác lần này đã đẩy bộ ngực của nàng về phía trước nhiều hơn lần trước! Chỉ nghe thấy "bịc" một tiếng, sợi dây đã được cởi ra, Thẩm Tuyết Nhu hai tay chậm dãi đem cái yếm ra.

Sở Kinh Vân chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh da trắng, hai đỉnh núi đầy đặn ngạo nghễ đứng thẳng! Mặc dù lúc này Thẩm Tuyết Nhu đang đứng, nhưng cặp vũ của nàng vẫn vững chãi, cao ngất ngưởng, không hề có dấu hiệu xệ xuống! Cặρ √υ" thư thiếu nữ như hoa cúc đang đung đưa trước mắt Sở Kinh Vân, hai nụ hoa màu hồng phấn trên ở đỉnh hoàn toàn thu hút ánh nhìn của hắn, ánh mắt của hắn cũng vì thế mà lắc lư theo, cơ thể đung đưa như thể sắp rơi xuống, hắn thậm chí còn cảm thấy đầu óc của mình vô cùng choáng váng.

Sở Kinh Vân chỉ cảm thấy thân thể chính mình đang tràn đầy ngọn lửa du͙© vọиɠ, đang bùng cháy giữ dội! Hắn lúc này vô cùng nóng lòng chỉ muốn lập tức được chơi đùa với mỹ nhân trưởng thành đoan trang, quyến rũ này.

Ngay lúc Sở Kinh Vân đang thất thần, Thẩm Tuyết Nhu lại nhẹ nhàng cúi người, đường cong hoàn mỹ trên có thể nàng có chút mờ đi, cặρ √υ" săn chắc bị che giấu, nhưng cặp mông căng tròn lại càng nổi bật!