Chương 5: Đưa Đối Tượng Của Con Ra Đây Cho Mẹ Xem

Phòng khách, Lộ Tinh chỉ vào màn hình TV cho Phó Thâm xem.

Hình ảnh dừng trên màn hình TV, là một đống bọt biển màu trắng.

Truyện cổ tích kinh điển, Phó Thâm tự nhiên cũng sẽ biết đến, chỉ nhìn một cách đơn thuần cảnh tượng này, Phó Thâm cũng đã không sai biệt lắm rõ ràng chuyện là như thế nào.

Lộ Tinh thần sắc kinh hoảng chỉ vào đám bọt biển kia, xin giúp đỡ nhìn Phó Thâm, ngay sau đó lại chỉ vào yết hầu của chính mình.

Phó Thâm dở khóc dở cười, con cá ngốc này chắc là đang sợ chính mình sẽ giống như mỹ nhân ngư biến thành bọt biển.

Phó Thâm không nghĩ tới hầu gái sẽ cho Lộ Tinh xem cái này, quay đầu nhìn lướt qua một hàng hầu gái đang đứng bên cạnh.

Lúc ấy Lộ Tinh không hề dấu hiệu vọt vào thư phòng, hầu gái hoàn toàn bị dọa cho choáng váng, bởi vì từ trước đến nay Phó Thâm rất ghét bị người quấy rầy lúc đang làm việc.

Vốn tưởng rằng Phó Thâm sẽ phát hỏa, kết quả chỉ là sau khi nhìn lướt qua, Phó Thâm lệnh cho bọn họ đi ra ngoài.

Phó Thâm ngồi xuống sô pha, vỗ vỗ vào đầu gối.

Lộ Tinh thực nghe lời ngồi lên trên đùi hắn.

"Tinh Tinh, vừa rồi em hôn tôi như vậy là không đúng." Phó Thâm nghiêm túc nói: "Khi hôn môi phải nhẹ một chút, không thể dùng lực mạnh như vậy."

Tuy rằng phó tổng hôm nay cũng là lần đầu hôn môi, tuy không ăn thịt heo, nhưng cũng đã thấy qua heo chạy.

Nụ hôn kinh thế* vừa rồi của Lộ Tinh, không chỉ Phó Thâm, mà ngay cả chính Lộ Tinh cũng bị thương.

(* Kinh thế: kinh hãi thế nhân.)

Nhìn vẻ mặt hoang mang của Lộ Tinh, Phó Thâm liền biết nếu chỉ nói như vậy, Lộ Tinh cũng sẽ không hiểu được ý hắn nói.

"Nhắm mắt lại." Mười ngón tay Phó Thâm luồn vào mái tóc màu bạc mềm mại của Lộ Tinh, phủng trụ khuôn mặt nhỏ của cậu.

Tuy rằng cậu không biết Phó Thâm muốn làm gì, nhưng mà Lộ Tinh vẫn rất phối hợp.

Phó Thâm hừ cười một tiếng, quyết định muốn tìm về chút quyền chủ động, tay hắn tăng thêm chút lực, đem mặt Lộ Tinh nâng lên, sau đó cúi người hôn lên môi cậu.

So sánh với nụ hôn không có kết cấu của Lộ Tinh, nụ hôn của Phó Thâm càng thêm thong thả ôn nhu, hơn nữa lướt qua liền ngừng.

"Được rồi." Phó Thâm đem người buông ra, ngón tay ở cánh môi phấn nộn của cậu vuốt nhẹ một cái, "Đã hiểu chưa?"

Mắt Lộ Tinh xoay vòng, hai tay nhỏ của cậu đột nhiên che đôi mắt Phó Thâm lại, tiếp đó trên môi Phó Thâm liền xuất hiện một trận ướt mềm, thực nhẹ cũng thực mau.

Tầm mắt Phó Thâm lần thứ hai khôi phục, thứ đầu tiên ánh vào mi mắt chính là khuôn mặt hơi mang kiêu ngạo kia của Lộ Tinh. Lộ Tinh ngước nhìn Phó Thâm, còn cố ý hướng hắn chớp mắt.

"Cũng không tệ lắm." Phó Thâm thản nhiên dựa vào trên sô pha, khóe miệng không thể khống chế giơ lên, bị Lộ Tinh như vậy một làm, trên người hắn cũng ẩn ẩn khô nóng.

Phó Thâm vén mái tóc bên trái của cậu lên, khẽ vuốt khối vảy màu hồng nhạt xuất hiện sau khi cậu nghễnh ngãng*. Chỗ đó xem như điểm mẫn cảm của Lộ Tinh, cậu bị Phó Thâm trêu chọc đến hai má phiếm hồng.



(*Ai biết nó là gì thì cmt cho tui biết với nhe)

Lúc đó Phó Thâm còn không biết, video hắn bị người cưỡng hôn ở trong công ty đã truyền điên rồi, ngay cả bác gái làm lao công trong công ty vì nghe tin vỉa hè của mọi người cũng đã biết hơn phân nửa.

"Thì ra Phó tổng thích loại này dã chiêu số! ( cười trộm biểu tình bao )" Nhân viên 1 trêu chọc.

"Mấu chốt Phó tổng thích nam, các chị em xác định vững chắc là không còn đất diễn nữa rồi......" Nhân viên 2 xem như tiểu mê muội của Phó Thâm, hiện tại chính tan nát cõi lòng.

"Nếu sớm biết Phó tổng thích nam, tôi liền trước thượng, ai, còn có thể gần quan được ban lộc." Nhân viên 3, bộ phận tài vụ của công ty che giấu một tiểu thụ, này một không cẩn thận đem chính mình thuộc tính bại lộ, chạy nhanh rút về, đáng tiếc đã chậm.

"Kỳ thật tôi cảm thấy phó tổng bọn họ này một đôi, có điểm hảo khái, em trai kia nhìn qua thật mềm, mấu chốt là thật sự nhìn hảo soái a! ( thổ bát thử thét chói tai! )" CP phấn của Phó Thâm online, phía dưới lại là một chuỗi "+1".

.......

Phải nói tốc độ lan truyền của thời đại internet hiện nay rất nhanh, viễn dương ở ngoài, Hứa Viện vì chung thân đại sự của Phó Thâm mà lo nát tâm, sau khi bà dùng tiểu hào nhìn trộm tin tức của công ty trong nhóm nhân viên, đã kìm nén không được.

C quốc cùng Z quốc cách nhau tám giờ, thật là làm khó bà.

Trong phòng, Phó Thâm mới vừa đem tiểu nhân ngư thả vào bồn tắm phao thủy, ra ngoài liền nghe thấy tiếng điện thoại đang vang.

Phó Thâm lấy qua vừa thấy, ghi chú —— lão mẹ.

"Mẹ." Phó Thâm chuyển được hứa viện video điện thoại.

Cách màn hình, Phó Thâm liền thấy ý cười sâu xa trên mặt Hứa Viện, trong lòng đột nhiên lộp bộp một chút.

"Làm sao vậy mẹ?" Phó Thâm cũng cười, "Ngài đây là gặp cái gì hỉ sự?"

"Không phải mẹ, mà là con." Biểu hiện của Hứa Viện dị thường hưng phấn, "Con trai, con không có gì muốn nói với mẹ sao?"

Phó Thâm ngẩn ra, trong đầu bay nhanh tính toán, nghĩ xem chính mình có việc gì muốn nói cho Hứa Viện.

"Úc." Phó Thâm hồi thần, nói, "Đại Mao khá tốt, hai ngày trước tiểu tức phụ nhi ở cách vách của nó sinh cho nó một ổ chó con, nó làm ba ba."

"......" Hứa Viện thu lại tươi cười, "Cẩu đều làm ba, còn con?"

Thật là người không bằng cẩu? Phó Thâm nửa đầu hắc tuyến.

"Không cùng con nói lời vô nghĩa, mau đem đối tượng của con lại đây cho mẹ xem." Hứa Viện lại lần nữa lộ ra tươi cười, con trai của bà qua 25 năm, rốt cuộc thông suốt biết củng cải trắng!

"Không đúng, con từ đâu ra đối tượng a?" Phó Thâm không chỉ dở khóc dở cười còn cảm thấy hoang mang.

"Con còn giả bộ." Hứa Viện cảm thấy Phó Thâm chính là không hảo ý thức, muốn cố ý rụt rè một chút. Bất quá vì không cho Phó Thâm có cơ hội phản bác, Hứa Viện liền đem video lấy được từ trong nhón nhân viên của công ty gửi cho Phó Thâm, "Đây là vật chứng."

Hứa Viện nói chắc như đinh đóng cột, Phó Thâm click mở vừa thấy, tức khắc cả người đều không tốt.