Chương 25: Bọn hắn đều có thể, chỉ anh là không

Nguồn: Vespertine

Edit: Tiểu Vũ YY

Hứa Lạc nằm thẳng lên giường, váy dài mềm như nhung bị đẩy đến bên hông, qυầи ɭóŧ bị kéo xuống tận cổ chân, thân mình run rẩy, bụng nhỏ như hoảng loạn phập phồng lên xuống .

Chân thì bị tên đàn ông nắm lấy, bẻ ra hướng hai bên, háng mở rộng ra, huyệt nhỏ phơi bày lồ lộ trước mắt Tần Luật, trần trụi bị nhìn không sót chút gì.

Đôi chân thon dài trắng bóc đem tới cảm giác yếu đuối vô lực , mấy ngón chân nhỏ xinh cũng thật bất an mà cuộn tròn lại.

Tần Luật chạm mắt chỗ mềm mại đầy cám dỗ kia muốn ngơ người. Hai năm trước, đêm đó, ánh sáng không đủ, hắn nhìn không được rõ ràng gì hết. Tức á!

Giờ phút này, hắn cẩn thận chăm chú quan sát, như đang nghiêm túc dồn sức mà nghiên cứu cuốn sách nào đó vậy. Là màu hồng, nhưng không phải hồng tươi sắc nét như nhân tạo, có chỗ đậm chỗ nhạt, giống bánh đậu màu hoa tường vy.

Hạt le sưng đỏ lấp ló nơi khe nhỏ, chọc người mê say.

Nơi tư mật bị hắn nhìn chằm chằm đến động tình, nhẹ nhàng mấp máy, dần dần thấm ra chất nhầy trong suốt.

Dưới háng Tần Luật phình to đến phát đau, yết hầu lên xuống , hắn cúi đầu xuống, chóp mũi ngửi được toàn hương thơm ngọt ngào từ cánh bướm e ấp ấy.

Hơi thở đàn ông cực nóng phun ở nơi riêng tư mẫn cảm, ngứa quá, ngứa vô cùng, Hứa Lạc ưm một tiếng, lỗ huyệt rùng mình hộc ra dâʍ ɖị©ɧ đặc sệt.

"Lạc Lạc, những tên đàn ông đó đã từng liếʍ qua nơi này hay chưa?" Hắn mang theo tình sắc cùng ghen tỵ, khàn khàn trầm giọng hỏi cô.

Hứa Lạc cắn ngón tay không đáp, chỉ biết ư a vài từ gợi cảm ngắt quãng.

"Từng bị liếʍ rồi chứ gì, dụ hoặc như vậy, thằng nào mà không muốn ăn?" Tần Luật gằn giọng tự đáp xong, vùi đầu vào, ngậm lấy miệng huyệt, lưỡi đàn ông thô lỗ dùng sức, không hề có kết cấu nào, quét qua quét lại.

Thi thoảng gặm mυ"ŧ nhẹ, thi thoảng lại mạnh mẽ lên xuống ra vào, đem theo từng cơn tê dại liên tiếp.

Hứa Lạc chịu không nổi kí©h thí©ɧ đến mức này, nước mắt sinh lý ứa ra không ngừng được, hắn cũng mặc kệ, đầu lưỡi trêu chọc trái phải làm chỗ đó đỏ tươi như sưng huyết, mắt lại không hề bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào của cô.

Hứa Lạc khó chịu khóc lóc, cắn ngón tay, giãy dụa đầu, tóc dài tung hỗn độn trên giường.

Không được muốn, không được cầu xin.

Cô đang dùng sức kháng cự hắn.

Hơi thở Tần Luật nháy mắt trở nên tàn nhẫn, kéo hai tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, đầu lưỡi ở huyệt nhỏ tấn công càng thêm bừa bãi quá quắt.

Hứa Lạc thét lên, không được, vẫn là không nhịn nổi, nức nở:

"Á... Không muốn!!... A, a... ưʍ... ưʍ..."

Tần Luật mắt điếc tai ngơ, điên cuồng khuấy động, cưỡng ép cô lêи đỉиɦ cao trào.

Cô run rẩy phun nước da^ʍ rồi cả người xụi lơ vô lực, nước mắt vẫn tràn khỏi đôi mắt nửa khép nửa mở, phủ đầy mê mang sau cơn triều xuy, chưa dừng lại ở đây, tiểu huyệt bị một cái lưỡi mềm nóng ướŧ áŧ chen sâu vào, hai mép thịt còn đang trong cơn co giật nhạy cảm không chút đề phòng, bị đánh đến bại binh bại tướng.

Đầu lưỡi đâm đến nơi nào nơi đó nóng rẫy một mảnh, sung sướиɠ mãnh liệt truyền khắp toàn thân lan vào cả thần kinh cốt tủy, máu trong người chạy loạn lên, giày vò như có ngàn vạn con kiến bò đang nhảy nhót trên người vậy, cô yêu kiều rêи ɾỉ ra tiếng: "A a a a... Ngứa quá... Tần Luật..."

"Ư... hừm..." Tần Luật bị tiếng kêu này kích động muốn bắn cả ra luôn, dươиɠ ѵậŧ ở đũng quần phê đến giật lên một cái, đầu lưỡi của hắn ác ý mà càng lộng rộng thêm.

"Đừng... ưʍ... a ... A! ——" âm sau so với âm trước càng lúc càng dâʍ đãиɠ hơn.

Lại sướиɠ đến phun nước da^ʍ nữa rồi. Tần Luật mυ"ŧ mát đến là sạch sẽ nơi đó. Mặt hắn rốt cuộc cũng chịu rời đi, cuốn lấy đôi môi thơm mọng nước của cô, "Nước của Lạc Lạc ngọt quá ... Huyệt nhỏ sao lại mềm như vậy hả?... Anh muốn Lạc Lạc, Lạc Lạc có cho hay không?"

Tần Luật đặt lửa nóng của mình, cách một lớp quần mỏng, lên trên huyệt nhỏ yếu ớt của cô.

Cô cố chấp không đáp lại.

Hai lần lêи đỉиɦ, khăn trải giường đã bị nhuộm ướt đẫm dưới thân, hắn biết cô muốn, rất muốn.

Nhưng chính là... vẫn không có hồi đáp.

Tần Luật phải bị cô bức muốn điên lên rồi.

Hắn đỏ mắt, ngón tay lại lần nữa cắm vào, không chút thương tiếc gì mà moi móc bốn phía, tàn sát bừa bãi.

"Hứa Lạc, trả lời tôi!"

"Ưmmm..." một tay của cô vừa được thả ra liền nhét vào miệng, hòng che kín tiếng rêи ɾỉ lẳиɠ ɭơ của mình. "A...a~... ưm ... ưm ..."

Hắn ngang ngược mà o ép cô đủ bề, ngón tay mang vết chai cưng cứng cọ xát khắp vách thịt non mềm,

"Kêu ra tiếng! Kêu da^ʍ thêm một chút!"

Hứa Lạc vẫn chỉ tiếp tục rơi nước mắt.

Từ đầu đến cuối chỉ đè tiếng khóc.

Tần Luật điên tiết muốn chửi thề, "Em cùng thằng đàn ông khác cũng là cái dạng này sao? Không hề, lúc em cao trào với bọn chúng rên đến thật sướиɠ cơ mà!"

Hắn còn nhớ rõ khi cô cùng tên chó má nào đó tại phòng vệ sinh cách vách làʍ t̠ìиɦ, rêи ɾỉ sung sướиɠ đến không nhịn nổi, tiếng kêu ướŧ áŧ ấy cứ lòng vòng tra tấn trong đầu hắn không biết bao lần. Không như bây giờ, tâm lý thống khổ nhưng sinh lý lại đạt cao trào.

Hắn đúng là ghen, chính xác là ghen ghét muốn chết đi được.

Dựa vào cái gì ở trước mặt bọn kia lại buông thả như vậy, còn ở dưới thân hắn lại cứng đầu như thế này.

Hắn thậm chí muốn truy hỏi cô đã ngủ với mấy thằng mấy đàn ông rồi ? Bọn chúng là đứa nào? Còn giữ liên lạc không?"

Nhưng hắn biết hắn không có tư cách hỏi, lại càng không nên ở thời điểm mấu chốt này, nhắc tới tên đàn ông khác.

Hắn cố gắng khống chế bản thân, nhưng cái cách cô phản ứng... Thật sự làm hắn bốc lửa giận quá đầu.

"Em không muốn à? Thật vậy sao?" Ở vách tường hoa huyệt, hắn tìm được một điểm đột phá, ra sức ấn xuống, chà xát khıêυ khí©h.

"A a!..." môi mềm khẽ mở, ánh mắt dần trở nên mê mang nhuốm màu du͙© vọиɠ.

Lại sắp tới rồi... ưʍ... ưʍ... a...a~~~

Hứa Lạc nhịn xuống xúc động muốn vặn eo đòi hỏi thoả mãn hơn. Thế nhưng, huyệt nhỏ như kẻ phản bội xấu tính, tự có ý thức nhiệt tình mà quấn lấy ngón tay kia, lúc đóng lúc mở tham lam cực kỳ.

"Ưm ưm ... a... a..."

Nhanh... Nhanh... muốn nhanh hơn nữa... muốn được lấp đầy hơn nữa...

Đôi mắt càng thêm mê ly, quyến rũ mị hoặc như loài yêu hồ. Trước khi sung sướиɠ đạt tới đỉnh điểm một giây thôi, thì ngón tay thô cứng ấy đột nhiên rút khỏi.

Cô mê mang mở mắt ra.

Khuôn mặt của hắn tuấn tú mà căng chặt, quần còn chưa cởi, chỉ mở khoá kéo moi ra dươиɠ ѵậŧ đã cứng như đá, lỗ nhỏ phía trên qυყ đầυ chảy ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhớp nháp, biểu lộ ham muốn sắp nổ tung lên.

Hắn đỡ đầu gậy, chọc vào miệng nhỏ của cô, chỉ mới cắm nửa phần qυყ đầυ thôi mà miệng huyệt đã căng đến tròn xoe. Bên trong khe lại dục cầu bất mãn, hư hư không không, chỉ muốn bị hung hăng lấp vào cọ xát cho thoả.

.

Toàn bộ vách tường hoa đều run rẩy, khát vọng được ép đầy càng lúc càng mãnh liệt khó nén.

Cắm vào đi mà... Hứa Lạc khóe mắt hồng hồng nhìn hắn

.

Tần Luật cũng không khá hơn là mấy, huyệt nhỏ như muốn mạng của hắn vậy, bao âm thanh du͙© vọиɠ gào thét trong đầu hắn, đôi mắt đen láy càng thêm thâm trầm.

Hắn có thể tinh tế cảm nhận được một đợt hoa dịch tưới tắm lên qυყ đầυ của mình. Đường đi ấm áp phía trước càng thêm trơn trượt mời gọi.

Hắn nhịn không được ở mép huyệt nhợt nhạt vận động cho đỡ thèm, mã mắt phình to giận dữ muốn được giải phóng, chảy thêm chút tinh trắng đυ.c.

Đã đến thế rồi, hắn vẫn cố chấp hỏi cô: "Lạc Lạc, có muốn không nào? Chỉ cần em nói muốn một tiếng, gậy thịt lập tức cắm vào, dùng sức làm em sung sướиɠ!"

Lời nói thô tục kí©h thí©ɧ âʍ ɦộ co bóp càng khẩn trương lên khiến cô bứt rứt nóng nảy. Thế nhưng cô vẫn không có ý tứ đáp lại

Mắt Tần Luật đỏ bừng, giọng nói trầm khàn mê hoặc: "Bé cưng, gọi anh, giống trước đây, gọi anh Tần, anh Tần lập tức cho em ngay..."

Mắt Hứa Lạc bị du͙© vọиɠ hành hạ đỏ không chịu nổi, nước mắt rơi lã chã. Cô chuyển mặt vào góc tường, không dám nhìn hắn nữa. Vẫn thờ ơ, bướng bỉnh không nhận thua, chỉ mỗi nơi đó là mất khống chế, cứ hút khí liên tục, hoan nghênh hắn, mời gọi hắn.

Tần Luật nghĩ, nếu nơi đó có thể theo ý niệm mà khống chế được, ắt hẳn cũng sẽ kháng cự hắn mất.

Tay to của hắn quanh năm cầm súng, tuy nhẹ nhàng cẩn thận nhưng không cho phép cự tuyệt, nắm lấy cằm nhỏ của cô kéo mặt cô quay trở về, "Lạc Lạc, nhìn anh, hôn anh."

Hắn để mặt kề sát vào, chỉ cách môi cô vài milimet, cô nhích chút xíu là có thể hôn lên.

Hứa Lạc nhắm hai mắt lại, không hôn. Hành vi như vậy chứng tỏ muốn mặc xác hắn.

Tần Luật tan nát cả thân lẫn tâm.

Hắn biết trong xương cốt cô quật cường đến cực đoan. Thời điểm không một lời từ biệt mà biến mất là hắn đã biết.

Nhưng tới hôm nay hắn mới được lĩnh hội là quật cường đến cỡ nào.

Nơi đó muốn đến như vậy, nhưng toàn thân vẫn rõ ràng mâu thuẫn không chút nhún nhường.

Đôi mắt của hắn ảm đạm, nhận thua.

Nâng người dậy, muốn rời khỏi.

Nhưng vào thời điểm chân chính rút ra, hắn nhìn cô gái dưới thân đang dùng nơi tư mật tiếp xúc với dươиɠ ѵậŧ của hắn, miệng nhỏ hút chặt, thân thể ửng hồng như hoa đào đầu mùa. Hắn luyến tiếc.

Hắn muốn làm cô hoàn toàn nở rộ, nở rộ ở dưới thân hắn.

Tần Duật cắn khớp hàm, chế trụ vòng eo mềm mại, đột nhiên đâm sâu vào một tấc.

"Á! Hưm~~"

Thật chặt, hoa huyệt cắn dươиɠ ѵậŧ đến tê dại, chặt chẽ tới muốn đẩy ngược ra.

Căng chặt đem tới kɧoáı ©ảʍ thấm ướt mồ hôi cả hai người, một giọt chảy dọc sườn khuôn mặt đẹp trai, treo trước cằm, gợi cảm khôn tả.

"Ưmm~~" Hứa Lạc đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đâm cho tê tái, rêи ɾỉ không kiềm được bật ra.

Cô vội gắt gao cắn mu bàn tay, khắc chế tiếng kêu dâʍ đãиɠ.

Đã tới thời khắc này rồi, Tần Luật bất chấp tất cả, không muốn tra tấn bản thân nữa. Một tấc lại một tấc mạnh mẽ xông vào, thẳng đến miệng tử ©υиɠ, gậy thịt còn lộ ra một đoạn cỡ đốt ngón tay ở bên ngoài.

Hắn lại không tiến thêm, bắt đầu thẳng lưng nhẹ nhàng vận động, như có như không thọc vào rút ra hơn chục cái, rồi dần dần tăng nhanh hơn.

"Ưʍ... ưʍ... a... a~"

"Hừm... Lạc Lạc... em nhìn thấy chưa, anh đang làʍ t̠ìиɦ với em... hưʍ... a... đừng mυ"ŧ chặt thế~!!"

Hắn chợt khựng lại trong một chớp mắt rồi lại tiếp tục nhấp bành bạch. Trong lòng thầm mắng thô tục. Huyệt thịt non mềm dồn ép vào cây dươиɠ ѵậŧ sưng to đầy gân của hắn. Đã quá lâu không chạm vào phụ nữ rồi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị nén trong thời gian dài có dấu hiệu cướp cò. Thật ướt, thật ấm, trơn trượt dụ dỗ bất kỳ tên đàn ông nào sa đoạ, cmn, sướиɠ điên mất thôi!!

Eo vận động liên tục đến căng chặt, hắn thọc vào rút ra càng lúc càng thô lỗ, ý đồ vừa tận hưởng kɧoáı ©ảʍ vừa làm mình mệt đến tê mỏi, kiềm ý sướиɠ trên đà phóng tinh lại. Hắn trăm triệu lần không cam tâm nhanh như vậy đã rút súng đầu hàng.

"Ưʍ.. hưʍ... a...a!!"

Hứa Lạc cả người đều ướt đẫm, đặc biệt phía trên đôi mắt xinh đẹp bị che dưới bàn tay nhỏ lại trào ra càng nhiều.

Bỗng nhiên, hắn phát hiện có điểm không thích hợp, không phải sướиɠ đến khóc mà là khóc thật thương tâm.

Tần Luật vừa không ngừng động tác đâm thọt mạnh mẽ, vừa kéo tay cô ra.

Kết quả mới vừa mới tóm lấy, liền nhìn thấy mu bàn tay đã bị cắn sâu đến thấy cả tơ máu.

Cả người Tần Luật cứng đờ, như bị bấm nút tạm dừng, động tác giao hợp cũng đứng sững, ánh mắt hắn xảo quyệt khó lường.

Tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt bị xối gáo nước lạnh, xèo dập tắt, để lại đống khói mịt mù khó chịu.

Có thứ gì đó xé rách ngực hắn, lôi trái tim thấm đẫm máu tươi mà dày xéo.

"Hứa Lạc, anh cắm em như vậy khiến em ghê tởm sao?" Tần Luật giơ miệng vết thương trên tay hỏi cô, "Bọn họ đều có thể, còn anh thì không thể?"

Hứa Lạc nghiêng đầu, kiên trì không đáp.

"Em câm rồi sao? Hứa Lạc? Nói chuyện!!"

Thái độ này làm hắn phát khùng, không chút lý trí gào thét họ tên của cô, thậm chí đem du͙© vọиɠ thô to như cũ gắng gượng hung hăng đẩy sâu thật sâu vào, nguyên cây cắm thẳng qua cả miệng tử ©υиɠ, hai túi trứng đập mạnh trúng đùi non Hứa Lạc phát ra tiếng. Hắn dùng sức mạnh tới nỗi giường phát tiếng kẽo kẹt, đầu cô bị đẩy đυ.ng nhẹ vào đầu giường.

Khóa kéo kim loại cứng ngắc còn ở miệng huyệt, truyền đến cảm xúc lạnh lẽo đáng sợ.

"Aaa...!" Hứa Lạc ăn đau ở trên giường, run rẩy một chút vẫn chỉ biết rơi nước mắt.

Không đáp lại lời nào.

Bị làm như thế nào cũng được.

Chính là vẫn không nguyện ý nói điều gì.

Xưa nay chưa từng phát lửa giận điên cuồng đến thế, ngực Tần Luật như vừa bị đao chém vừa bị lửa thiêu, yết hầu bóp nghẹn phát đau đớn.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Hey, các người đẹp, sau 7749 kiếp nạn thỉnh kinh ở Tây Thiên, tui đã quay lại rồi đây.

Nói chung là đủ thứ chuyện luôn á, công ty, cấp trên, rồi chuyển việc, rồi gia đình, rồi cả hai vợ chồng đều mắc covid, rồi thu nhập các thứ ảnh hưởng, có đoạn thời gian tui stress ngày ngủ đêm bay, vợ chồng lục đυ.c. Cũng may đã qua sương sương rồi. Vượt qua bao khó khăn cái thành chung sống như vợ chồng già hihi, nằm ốm hai đứa ở nhà lá rách đùm lá rách hơn zị á.

Mà thôi, xung quanh bạn bè tui còn nhiều ca khổ sở hơn nhiều, mấy cái kể khổ trên tính ra vẫn chưa là gì cả.

Nói hông phải nguỵ biện chớ, chính là nguỵ biện đó hehehe..

Lâu lắm mới vô tình vào cái email cũ hiện tin nhắn bà nào đó, "2 năm rồi nàng ơi", vừa xúc động mà vừa buồn cười, *chách* tui xin lũi, tui khốn nạn quá! Khi tui bị cuộc sống giã cho lên bờ xuống ruộng mà vẫn có những đồng dăm âm thầm ủng hộ, chờ đợi tui, huhu ấm lòng lắm! Cái tui lục tìm pass này nọ đủ thứ, lại cày lại cuốn này để edit cho thuận. Lâu quá đọc lại cái nuwsng ngang, giờ lấp hố thiệt nè mấy tỉ mụi thân yêu.

Phía Trước Có Hổ, Đằng Sau Là Sói - Chương 25: Bọn hắn đều có thể, chỉ anh là không