Chương 18: Đàn ông tốt

Nguồn: Vespertine

Edit: Tiểu Vũ YY

Kỷ Sâm gầm lên một tiếng, cơ bụng khẩn trương, đường cong phập phồng, nhấp sâu mấy cái khen thưởng xong lại cường thế ép hỏi: "Huyệt da^ʍ của ai muốn ăn gậy thịt?"

Hứa Lạc ý loạn tình mê, "Ưm, huyệt da^ʍ của Lạc Lạc..."

Kỷ Sâm hưng phấn đến ngừng thở, dùng sức xoa vυ", giọng nói gợi cảm khàn khàn: "Huyệt da^ʍ của Lạc Lạc ngoài gậy thịt, có muốn ăn thêm tϊиɧ ɖϊ©h͙ không? Bắn cho em được không?"

Ngực vừa đau vừa ngứa, càng thêm động tình, môi đỏ khẽ nhếch thở dốc, "Ưʍ... Bắn cho em... Kỷ Sâm, mau cắm... ưm a a a... Mau bắn cho em ăn..."

Âm thanh yêu kiều nức nở cầu hoan, hầu kết Kỷ Sâm lên xuống liên tục.

Thân hình rắn chắc đè nặng lên cơ thể cô, cái mông hóp lại, đẩy mạnh vận động vòng eo, thì thào: "Được, cho em, đều cho em..."

Đúng lúc này, một đạo tia chớp chiếu sáng cả tòa nhà đánh tới, nháy mắt toàn bộ bên trong xe sáng ngời, chiếu lên ngũ quan đẹp cực kỳ của hắn, cô bị doạ sợ tới mức lộ ra thần sắc kinh hoảng, kéo theo vách tường thịt đột ngột co thắt.

Hắn thở dốc trầm trọng, giơ tay che lại hai lỗ tai của cô, một bên bảo trì tần suất cắm động, một bên môi mỏng tiến sát tai Hứa Lạc, kẽ tay khẽ mở, lọt vào một giọng nói trầm thấp khiến người ta an tâm: "Đừng sợ." Sau đó khe hở ngón tay khép lại.

Một đạo tiếng sấm ầm ầm xuống dưới, đôi tay hắn bảo hộ cô, âm lượng của tiếng sấm truyền đến tai Hứa Lạc chỉ còn một nửa.

Hứa Lạc thất thần vài giây, tiếp theo thình lình bị đâm cực sâu một cái, kéo tinh thần trở lại.

Bên ngoài giông tố ngày càng nghiêm trọng, bên trong xe dục hoả ngày càng mãnh liệt.

Từng đạo tia chớp cùng sấm rền theo nhau mà đến. Cô tinh tế yêu kiều rêи ɾỉ càng ngày càng dồn dập. Tiếng sấm cùng tiếng mưa ồn ào bên ngoài, lấn át tiếng thở gấp của nam nữ bên trong.

Hai người đều sắp lên đến cao trào, gậy thịt như có mắt toàn tấn công những điểm mẫn cảm của cô, vô số lần còn thúc vào tận chỗ sâu trong, tử ©υиɠ bị qυყ đầυ chậm rãi chọc đến mở miệng, không ngăn trở nổi nó xông vào.

Khi dươиɠ ѵậŧ tiến vào chỗ sâu nhất, Kỷ Sâm trầm trọng thở dốc, trên người mồ hôi từng giọt rơi xuống da thịt phiếm hồng của cô gái bên dưới.

"A..." Hứa Lạc hô hấp kịch liệt, cảm giác cao trào mãnh liệt, đôi mắt mê ly mơ hồ, quấn chặt lấy hắn.

Cuối cùng, Kỷ Sâm dồn sức đâm vào một cú, hai người đều rùng mình, cùng nhau lên tới đỉnh điểm.

Kỷ Sâm sung sướиɠ hừ một tiếng, dươиɠ ѵậŧ co giật, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng rót vào trong cơ thể Hứa Lạc. Dươиɠ ѵậŧ nhảy lên xuống bắn tinh, một đợt lại một đợt, căng đến tràn đầy bụng của cô.

Bên ngoài, mưa có xu hướng nhỏ, xe hơi trong góc cũng dần dần đình chỉ đong đưa.

Hứa Lạc cố gắng bình ổn lại nhịp thở, lúc này cô mới phản ứng được, vừa nãy chính Kỷ Sâm lại nói ra lời cợt nhả!

Cô nghĩ tới lần đầu tiên, khi mình dùng hết lời dâʍ đãиɠ để dụ dỗ hắn, chính là muốn bức cho hắn mất khống chế mà tuôn lời cợt nhả —— làʍ t̠ìиɦ thêm nhiều thú tính nha, càng là người từ tốn nho nhã, cô càng muốn lột cái mặt nạ đó ra, bóc trần một mặt khác của hắn. Nhưng khi đó, hắn chỉ biết im lặng hưởng thụ. Vậy mà bây giờ?!

Hứa Lạc thu hồi suy nghĩ, hai chân kẹp chặt lên eo hắn, chân ngọc linh hoạt siết chặt một cái.

"Hưʍ... Ngoan một chút." Kỷ Sâm đánh bẹp một cái vào mông của cô.

Bắn tinh xong, đàn ông dị thường mẫn cảm yếu ớt, hắn chịu đựng xúc động muốn làm thêm lần nữa, ngăn trở hành vi đốt lửa của cô.

Dươиɠ ѵậŧ còn hơi cứng chậm rãi rời khỏi huyệt động ấm áp mê người, tiểu huyệt chặt chẽ, lập tức co lại thành một cái lỗ nhỏ, phập phồng chảy ra ái dịch.

Kỷ Sâm lấy khăn giấy, nhẹ nhàng lau giữa hai chân cô.

Sau đó không lâu, mưa tạnh.

Hai người dần trở nên bình tĩnh, Kỷ Sâm lại khôi phục thần sắc cấm dục thanh lãnh. Hứa Lạc mặc xong quần áo, nhìn ghế điều khiển ướt dầm dề vũng vãnh, giả vờ buồn rầu: "Thực xin lỗi bác sĩ Kỷ, làm dơ xe anh, hại anh một đường ngồi lên tϊиɧ ɖϊ©h͙ chính mình trở về."

Kỷ Sâm: "..."

Trên xe Kỷ Sâm không chỉ không có ô che, khăn giấy cũng chỉ dư lại mấy tờ, lại dùng hết trên người cô. Thế là không còn gì để lau sạch ghế điều khiển.

"Cảm ơn bác sĩ Kỷ đã đưa em về, hôm nay phiền toái anh. Em lên trước, tạm biệt, đi đường cẩn thận." Hứa Lạc nhảy xuống xe, hướng hắn phất phất tay.

"Từ từ!" Kỷ Sâm gọi cô lại, "Hứa Lạc, nếu anh nhớ không lầm, hôm nay, ba lần em hỏi anh về phương thức tiêu khiển sau khi tan làm... Anh có thể lý giải thành em đang suy xét, anh có thích hợp làm đối tượng kết giao hay không?"

Kỷ Sâm không ngốc, cô trong tối ngoài sáng hỏi hắn ba lần, đại biểu cho cô đối với câu trả lời của hắn không hài lòng, cảm thấy hắn có điều giấu diếm. Sau đó còn muốn ép hắn nói thật... Nhưng là, những lời hắn nói đều là nói thật nha.

Thời điểm ở rạp chiếu phim, Kỷ Sâm liền tự hỏi, rốt cuộc Hứa Lạc không hài lòng chỗ nào. Thời điểm phim kết thúc, hắn đã suy nghĩ cẩn thận từ đầu tới cuối. Lần đầu bọn họ gặp mặt là quán bar nổi tiếng chuyên dành cho tình một đêm, còn tới một phát ngay tại chỗ. Hứa Lạc đại khái cho rằng hắn thường xuyên đi hộp đêm kiểu đó. Mà câu trả lời của hắn ngày hôm nay cùng chữ "rượu", không có một chút liên quan nào, Hứa Lạc liền cảm thấy hắn không thành thật.

Rời khỏi rạp chiếu phim, Kỷ Sâm vẫn luôn nghĩ tìm cơ hội giải thích.

Cần thiết giải thích.

Kỷ Sâm xoa xoa ấn đường, nói: "Hứa Lạc, anh muốn thẳng thắn với em, anh nói em hãy nghe cho kỹ. Anh không hề uống rượu, cũng không thường đi hộp đêm chơi, đêm đó ở quán bar, là do bộ phận bên anh tụ hội, tan tầm liền bị kéo đi. Em... Đừng hiểu lầm."

"Anh không cần giải thích nha, dù anh thường đi cũng không có gì, lại không phải làm chuyện xấu gì thiên lí bất dung. Còn có, em không phải để ý anh thường đi ăn chơi chỗ nào... Em chỉ muốn hỏi rõ ràng, là vì thỏa mãn hiếu kỳ ác ý mà thôi!" Hứa Lạc vô cùng thành thật.

Cô không thích nói dối, cũng không muốn lảng sang chuyện khác, nếu không muốn trả lời, sẽ lựa chọn trầm mặc, nói dối thật ra không cần thiết.

"Hiếu kỳ ác ý?"

"Ừm, chính là... Anh cho em cảm giác là một người đàn ông đàng hoàng chính trực, sau đó, em muốn tìm ra một khuôn mặt tương phản khác của anh, đó chính là hiếu kỳ ác ý của em."

Đàn ông đàng hoàng chính trực, tương phản chính là tra nam nha. Tựa như chỉ mình cô biết hắn là loại đàn ông mặt người dạ thú cỡ nào, có cảm giác mọi người đều say chỉ riêng ta tỉnh đó mà.

Kỷ Sâm hỏi: "Cho nên, hôm nay ở cùng anh, em có nhìn thấy được cái em muốn thấy?"

"Vốn dĩ không có, còn cảm thấy anh chính là người đàn ông cương trực, thành thật, nhưng vừa rồi có đổi mới một chút. Không nghĩ tới bác sĩ Kỷ có thể nói được lời hạ lưu tình thú, cũng là..." Hứa Lạc có chút không nhịn nổi mỉm cười.

Còn là, thật tốt bụng, chú ý tiểu tiết, bất quá kiểu đàn ông này, Hứa Lạc đắc thủ một lần liền không muốn đυ.ng vào nữa, cô theo bản năng sợ hãi hắn.

Thoạt nhìn con người này hằng ngày không có việc gì sẽ nói một đống lớn đạo lý đứng đắn. Bộ dáng đẹp, khí chất cấm dục thanh lãnh phá lệ dụ dỗ người phạm tội, ngẫu nhiên chơi chơi bác sĩ tình thú play hẳn là cũng không tệ lắm.

Nhưng tưởng tượng đến muốn kết giao thời gian dài, liền... không thú vị nha.

Lại thêm, Hứa Lạc rất phản cảm yêu đương, mà biểu hiện Kỷ Sâm là muốn cùng cô nghiêm túc, cô lại càng cảm thấy Kỷ Sâm không thú vị.

Đổi sang mấy người Lục Tri Hành mà như vậy, cô cũng sẽ trốn.

"Bác sĩ Kỷ, anh rất tốt, nhưng em không muốn ổn định bây giờ, em còn muốn bay nhảy, anh hẳn là nhìn ra được, cho nên không cần lãng phí thời gian trên người em làm gì, anh xứng đáng với người tốt hơn, chào anh, ngủ ngon!"

Hứa Lạc phất tay, chạy mất.

Kỷ Sâm nhấp môi, từ kính chiếu hậu nhìn bóng dáng cô biến mất sau cánh cửa, một lúc lâu sau, mới khởi động xe.

Bởi vì muốn cùng cô xác lập quan hệ, cho nên vừa rồi hắn muốn giải thích toàn bộ —— Hắn không phải loại đàn ông bê tha dạo quanh vũ trường. Trước khi gặp cô, hắn chưa từng cùng nữ nhân xa lạ làm loạn.

Huống chi thói ở sạch là bệnh nghề nghiệp, cho nên càng miễn bàn chuyện làm ở WC.

Thậm chí tính kinh nghiệm cũng chỉ có ba lần.

Nhưng Hứa Lạc nói, không thích đàn ông tốt. Cho nên hắn mới đem này đó "đàn ông tốt" của mình nuốt trở vào.

Nhưng Kỷ Sâm cũng giấu diếm ít tâm sự. Tỷ như —— Đêm đó xác thật là ý loạn tình mê, nhìn bề ngoài yêu mị đối lập hành động ngây ngô của cô, Kỷ Sâm cảm giác thật kí©h thí©ɧ. Hắn lúc ấy cũng giống cô, muốn xé mở lớp mặt nạ ngụy trang kia, muốn cô nở rộ dưới thân mình.

Về nhà nửa đường, lại trời mưa.

Thẳng đến Kỷ Sâm tới cửa nhà, mưa cũng chưa tạnh.

Xe ngừng dưới khu vực đỗ xe trước biệt thự, cánh tay dài của Kỷ Sâm duỗi hướng mặt sau củ ghế điều khiển phụ, lấy ra chiếc dù gấp mà mẹ hắn luôn để sẵn ở đó.

Mở cửa xe, bật dù, chân dài đặt xuống, hướng cửa vào đi tới.