Chương 17: Xe chấn

Nguồn: Vespertine

Edit: Tiểu Vũ YY

"Ưʍ..."

Tiền diễn làm đủ, nửa người dưới của Hứa Lạc thì tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, còn hắn lại quần áo chỉnh tề, chỉ là khóa quần đã kéo ra, từ giữa nhô lên một cây hung khí cứng cáp cao ngạo.

Hứa Lạc ngồi lên người Kỷ Sâm, tách hai chân ra quỳ, một tay duỗi đến hạ bộ hắn, đỡ dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng, một tay thò vào lớp vải áo sơ mi trên ngực hắn, bắt lấy viên đậu đỏ. Hoa huyệt chặt chẽ hết mức, mới ăn được một phần qυყ đầυ lớn đã chịu không nổi, cả người cô mềm xuống, run rẩy đê mê.

Tuy xe đỗ ngay dưới lầu, nhưng mưa đêm quá to, không có người đi đường, dưới màn nước dày đặc này, trừ khi đi sát lại gần, nếu không cũng không thấy rõ thân xe đang đong đưa.

Bên trong xe, không bật đèn, tối tăm đến không rõ biểu tình đối phương.

Nhưng Hứa Lạc vẫn rất khẩn trương, trong lòng không khỏi nhớ lại —— buồng vệ sinh hộp đêm lần trước bị người chen ngang! Người chen ngang lại chính là Tần Luật!

Đúng là để lại bóng ma cho cô mà. Hứa Lạc bỗng nhiên muốn đánh trống lui quân.

"Chạy xe đến góc được không?" Cô khẩn cầu.

"Được." Kỷ Sâm nhàn nhạt lên tiếng, giữ nguyên tư thế, chạy xe đến vị trí khuất nhất.

Lúc xe phanh lại, theo quán tính, cô không phòng bị ngửa ra sau, qυყ đầυ trượt ra khỏi miệng huyệt, phần lưng đánh nhẹ vào tay lái, không cẩn thận ấn trúng còi xe, tiếng kèn vang lên khiến cô giật mình.

0.1 giây sau, lại bởi vì quán tính, nhào tới đánh bốp vào lòng ngực của Kỷ Sâm. Khiến hắn vừa đau vừa thích.

Gậy thịt cao cao để trên bụng nhỏ, nóng rực. Đôi tay mạnh mẽ của đàn ông bóp lấy eo của cô, kéo lại, qυყ đầυ như vật sống đang chúi tới tìm kiếm đào nguyên của mình. Cọ cọ miệng huyệt ướŧ áŧ, một tấc lại một tấc tiến vào, mị thịt quấn chặt lấy gậy thịt đem đến kɧoáı ©ảʍ cực hạn, thể chất trời sinh của cô khiến hắn không khống chế được mà chìm đắm, mặt của Kỷ Sâm nhiễm lên một tầng tìиɧ ɖu͙©.

"Ưm!"

Thời điểm hoàn toàn tiến vào, Hứa Lạc bị nhét căng đến tràn đầy, tư thế nữ trên nam dưới, cây gậy lớn ẩn ẩn chọc cái bụng nhô lên ra hình dạng. Nhìn kí©h thí©ɧ vô cùng.

Hô hấp của hắn dần dần thô trầm, chậm rãi hướng về phía trước đẩy đẩy eo, loại thọc vào rút ra biên độ không lớn này, da thịt chỗ giao hợp ma xát càng mạnh mẽ. Khoái ý sung sướиɠ bị lấp đầy, làm cô hưng phấn không giải thích nổi, tiểu huyệt vô ý thức co rụt lại, mυ"ŧ mát hắn.

"Kỷ... bác sĩ Kỷ... a... sâu quá..."

Huyệt Thái Dương của hắn nhảy nhảy, nửa người trên đột nhiên cúi xuống, môi phủ lên môi cô, khi nặng khi nhẹ nghiền ngẫm.

Một bên rút cắm, một bên dùng tay tiến vào nội y của cô, chui vào trong áo ngực, mang theo xúc cảm cứng cáp của đàn ông xoa nắn bầu vυ" sữa. Núʍ ѵú bên này cứng lên, hắn lại đổi qua bên kia, lòng bàn tay ma thuật, luôn biết ôn nhu khắc chế, chăm chút cho cảm thụ của cô, thi thoảng theo nhịp nhấp mới bóp mạnh một cái.

Dưỡng khí trở nên khan hiếm, không khí chung quanh nóng cháy khiến đầu óc Hứa Lạc choáng váng, thân mình thấm ra một tầng mồ hôi mỏng. Phần eo của cô dựa ở tay lái, gian nan chống thẳng lưng, tránh lại đυ.ng tới còi một lần nữa.

Kɧoáı ©ảʍ dưới hạ thân tê dại, tiếng rêи ɾỉ tràn ra đều bị hắn nuốt vào bụng, hơi thở cực nóng đan xen, trao đổi nước bọt.

Kỷ Sâm vừa buông môi cô ra, từng đợt rêи ɾỉ yêu kiều nháy mắt tràn ra tới, thanh âm êm tai dụ hoặc gãi vào lòng hắn, khiến gậy thịt trong cơ thể cô lại thô to thêm một vòng.

"Sao bên trong em lại sướиɠ đến không ngừng được thế này... hửm?" Hắn tựa nỉ non tựa như cảm thán, lại tựa như muốn hỏi thật.

Hắn muốn hỏi cô, cũng là muốn hỏi chính mình.

Như thế nào lại sướиɠ đến như vậy, sự tự chủ khiến hắn luôn tự hào lại trở nên không đáng nói, thuần phục dưới chân cô.

Hắn vén góc áo Hứa Lạc lên cao, nhét vào miệng để cô ngậm, phòng ngừa rơi xuống. Không cởϊ áσ vυ", trực tiếp kéo lên trên, một đôi thỏ mũm mĩm nhảy vào mắt hắn.

Hắn cúi đầu liếʍ láp cắи ʍút̼ đầṳ ѵú, vang lên tiếng chùn chụt, nhũ thịt tuyết trắng cũng không hề bỏ bê, nước miếng của hắn nhuộm lên một quầng sáng lấp lánh, gợϊ ȶìиᏂ cực kỳ.

Hiệu quả thị giác quá cao làm huyết dịch trong người hắn sôi trào. Hắn càng cắm càng đỏ mắt.

Kỷ Sâm tàn nhẫn hướng chỗ sâu cắm mạnh vài cái, sau đó buông cô ra, ngửa thân ra sau, dựa vào lưng ghế.

Không nói chuyện, nhưng Hứa Lạc hiểu. Thức thời tự mình di chuyển, da^ʍ thuỷ trong suốt sền sệt từng luồng chảy ra, làm ướt luôn cả lớp da trên ghế.

Nhưng cô chuyển động rất trúc trắc, không thành thạo. Cô cũng đã cùng kia ba vị kia thử cưỡi ngựa, chỉ là động vài cái, liền mềm oặt kiệt sức, toàn dựa vào lực từ phần eo của nam giới bên dưới phát động.

Nhưng lần này cô kiên trì vận động, được ba phút, giống như đã tìm ra được bí quyết. Hứa Lạc dẩu mông sụp eo, ngồi trên gậy thịt của hắn, thong thả lắc lư vũ động, đường cong mê người nhảy nhót trước mắt hắn.

Dần dần, tốc độ được đẩy nhanh hơn, lắc vòng, xoay tròn, dùng góc độ xảo quyệt đâm chọt vào điểm mẫn cảm của mình. Hai mắt mê ly không có tiêu cự, bắt lấy tay hắn, tự an ủi bầu vυ".

"Ưm ưm a a a... A ha không được..." gân xanh nổi lên quanh thân gậy, thô thô mà cọ xát vách tường thịt, sung sướиɠ như mất lý trí, thân mình Hứa Lạc căng thẳng lên, nắm chặt tay vịn, đầu ngón chân cuộn tròn đáng yêu, "Á, quá sướиɠ... A a, a... Bác sĩ Kỷ... Muốn ra... a, a a... thật thoải mái..."

Cái cổ trắng ngần ngửa ra kêu da^ʍ, mặt động tình vui thích.

Trong nửa phút, hoa huyệt run rẩy, tần suất co rút không quy luật, tầng tầng mị thịt bên trong liều mạng liếʍ mυ"ŧ dươиɠ ѵậŧ. Cắn chặt lấy mệnh căn của Kỷ Sâm.

Hắn cắn răng, mồ hôi toát ra, dươиɠ ѵậŧ ở đường đi ấm áp hung hăng nhảy lên. Hắn nhịn xuống cảm giác mãnh liệt muốn bắn, nâng đôi mông cô lên. Hứa Lạc cảm thấy trời đất quay cuồng, hai người đổi vị trí.

Cô bị nhốt trên ghế ngồi, hai tay đặt lên khuôn ngực rắn chắc của hắn, vật nam tính dưới háng tăng tốc tiến vào trong, gậy thịt như khảm vào hoa tâm, ăn vào rồi phun ra, nộn huyệt gắt gao cắn thân gậy, mỗi lần đều nguyên cây thọc vào rút ra, hồng nhạt mị thịt lưu luyến không rời nhảy ra quấn lên tới.

Thân gậy đem theo ánh nước sền sệt, chọc ra chọc vào, dâʍ ɖị©ɧ ở giao hợp chỗ bắn ra, bành bạch tiếng nước vang dội trong xe, cùng tiếng rêи ɾỉ ngâm nga hết đợt này đến đợt khác, da^ʍ mĩ vô cùng.

Bên trong xe chật chội nhưng không làm giảm hứng thú của hai người bên trong. Bên ngoài mưa rơi tầm tã, lấn áp tiếng kêu da^ʍ của Hứa Lạc.

"A... Kỷ... bác sĩ Kỷ ...không được... muốn tiểu... ưm a..." dưới những cú thúc mãnh liệt của hắn, Hứa Lạc tưởng sắp bay lên.

"Gọi anh, Kỷ Sâm." động tác dưới hạ thân không ngừng, tầm mắt gắt gao đặt trên mặt cô, muốn bắt giữ mỗi một tia biến hóa.

Hứa Lạc không gọi ra, chỉ lo nhắm mắt hưởng thụ, chờ đợi cao trào lần nữa.

Kỷ Sâm phát lực giã một phát, qυყ đầυ nghiền tới cửa tử ©υиɠ, đột nhiên ngừng lại, thong thả xoay tròn, đôi mắt nặng nề, lặp lại mệnh lệnh: "Gọi, Kỷ Sâm."

"Ưm nha, hừ ưʍ... Kỷ Sâm, Kỷ Sâm... Mau, mau động... huyệt da^ʍ muốn ăn gậy thịt..." Cánh tay mềm mại của cô treo lên cổ hắn, vòng eo uốn éo muốn vuốt ve dươиɠ ѵậŧ, da^ʍ mị làm nũng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: không ngờ ngày 2c mệt thở như bò luôn bà con ạ _:("ཀ"」 ∠): tui ráng cày cuốc để tối nay up tiếp. Yêu mua mua ta 😘😘

Đàn ông ai cũng hay thích được gọi tên nhỉ ʕʘ‿ʘʔ

Công nhận đàn ông rất thích tỏ tình khi bum ba la bum nha. Có lần, tui đợi được đút zô đến sốt cả ruột, thiếu điều phát cáu, nói lẹ tay lẹ chân giùm cái, hay là mạnh mẽ mà giã em đi. Thì đối phương đột nhiên nói, anh thích em, em có thích anh không? Ok, đây là một câu hỏi rất nhạy cảm, không lẽ nói thật là em chỉ thích chim anh thôi?! Ừm khuôn mặt già nua của tui quá xấu hổ khi lừa gạt con trai nhà lành mà cúi xuống, nói thích, em cũng thích anh. (゚ω゚)