Thế giới 1 - Chương 24

Hơi nước lượn lờ bốc lên, lan rộng ra khắp khoảng trời.

Tuy rằng cuộc hẹn lần này của Quý Song Thành có hơi gượng gạo, nhưng anh ta cũng không vội vàng đi thẳng vào vấn đề, kỹ năng diễn xuất của anh ta cao hơn Hồ Đồng mấy cái cấp độ, dẫn dắt đề tài nói chuyện đương nhiên bắt đầu từ những chỗ nhìn có vẻ không liên quan.

Lâm Chức rất thích nói chuyện với loại người này, mặc dù hơi vòng vèo, nhưng đây là một phần của quy tắc, mọi thứ đều cần thời gian để quen thuộc.

Bên Lâm Chức vào là bể bơi nữ, dù sao người trong sơn trang cũng biết bể bơi này sắp tiếp đãi ba nam một nữ, cho nên mới cố ý rắc thêm một ít hoa quế thơm ngào ngạt lên bên bể bơi nữ.

Mùi hoa quế thoang thoảng trong không khí, những cánh hoa màu vàng nhạt đung đưa theo sóng nước trong hồ bơi.

Quý Song Thành nhìn tấm vách ngăn ngăn cách, chỉ nhìn thấy bóng lưng của Lâm Chức, trong lòng thầm nghĩ tới đề tài nói chuyện, dần dần tiến tới.

Khi Quý Song Thành đề cập đến một từ khóa nào đó, Lâm Chức mới biết tại sao vở kịch hôm nay lại diễn ra.

Nhà họ Minh gần đây mới xác nhận có một cuộc hợp tác với chính phủ, gần đây hạng mục này chuẩn bị khởi công, mới có tiếng gió truyền ra ngoài, có lẽ Bất Động Sản Khải Minh và bên Quý Song Thành đã biết được chuyện này, cho nên mới tới thăm dò ý tứ của cậu.

Cho dù ở thời đại nào, nếu bạn càng nắm bắt nhiều tin tức nhanh hơn người khác một bước, là có thể nhận được nhiều cơ hội và lợi ích hơn, nếu chậm hơn một bước thì sẽ bỏ lỡ, cho nên hôm nay bọn họ mới tạo ra cuộc hẹn này.

Lâm Chức đã từng nghe nói qua chuyện này, cũng có thể suy luận một chút, nhưng cậu không biết tình hình cụ thể ở bên trong, tuy cậu là thư ký của Minh Dao, nhưng cũng không phải trợ thủ đắc lực của Minh Dao, rất nhiều chuyện cơ mật quan trọng, cậu cũng không biết.

Chẳng qua, Lâm Chức không bóc trần lời nói của Quý Song Thành, mà trước tiên giả vờ loanh quanh đánh Thái cực.

01 trong đầu cậu đột nhiên nói: [Kí chủ! Đối tượng nhiệm vụ tới đây rồi!]

[Tọa độ của anh ta đang đi tới hướng của chúng ta, bây giờ đã vào sơn trang, chuyện này cũng quá trùng hợp rồi!]

Trùng hợp? Lâm Chức chưa bao giờ tin vào sự trùng hợp, mặc dù chuyện này quả thực có chút trùng hợp, nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ là có thể phát hiện ra có gì đó không đúng.

Theo tính cách có cảm giác lãnh địa vô cùng mạnh của Minh Dao, sao anh có thể đồng ý hẹn gặp ở sơn trang suối nước nóng bàn chuyện làm ăn, hơn nữa chân anh vốn dĩ không được thuận tiện lắm, vì thế khả năng đến nơi này giảm xuống cực thấp, cũng sẽ không ai có chỉ số EQ thấp như vậy hẹn ở nơi này.

Lâm Chức hơi nhướng mày, dường như chỉ có một khả năng có vẻ lớn.

Nhưng mặc kệ đây có phải là trùng hợp hay không, cậu cũng sẽ biến tất cả thành trùng hợp.

Cơ hội đưa tới tận cửa, đương nhiên cậu phải tận dụng cho tốt, tối nay cậu vốn định quay về rèn sắt khi còn nóng, nhưng nếu Minh Dao đã tới đây, vậy cậu lập tức chọn chỗ này.

Giọng nói của 01 càng lúc càng hưng phấn: [Phòng của đối tượng nhiệm vụ ở bên cạnh phòng của cậu! Ký chủ, chúng ta có cần quay về không?]

[Cứ chờ đã.]

Lâm Chức tùy ý nghịch nước, một mảnh hoa quế thơm ngào ngạt theo sóng nước lướt qua lòng bàn tay Lâm Chức, bị cậu cầm trong tay.

Mặc kệ tại sao Minh Dao đến đây, là vì công việc hay thư giãn, vì tính chiếm hữu do tính cách cố chấp mang lại hay hành động có ý thức, thì anh cũng sẽ không được phép dễ dàng rời đi.

Dù Minh Dao muốn rời đi, cậu cũng có cách khiến anh ở lại.

Lâm Chức dựa vào vẻ ngoài vô hại đã giả vờ vô số lần ở trên thương trường, cậu luôn biết dựng sân khấu cho người khác diễn, ngay cả Hồ Đồng và Quý Song Thành cậu cũng có thể diễn tới mức khiến đối phương cảm thấy tự nhiên, huống chi chỉ là dàn xếp cho Minh Dao.

Gấp gáp cái gì, bọn họ sẽ gặp nhau thôi.

Bất ngờ gặp nhau đương nhiên là thú vị, nhưng sự đợi chờ có toan tính thì càng giày vò hơn.

Sương mù bốc lên khiến khuôn mặt Lâm Chức dần mờ hồ, một đôi mắt biết cười như vầng trăng non.

Đợi đến khi Quý Song Thành nói ra thẳng vấn đề, Lâm Chức mới nhàn hạ kết thúc chủ đề đánh Thái cực của mình, dẫn dắt tới vấn đề mà Quý Song Thành hứng thú.

"Chuyện này. . . Chỉ là tôi không phụ trách phương diện này, có lẽ không rõ lắm, chẳng qua. . . "

Trái tim của Quý Song Thành bị mấy chữ "chỉ là" và "chẳng qua" của Lâm Chức điều khiển, đang đợi những lời tiếp theo của Lâm Chức, lại thấy Lâm Chức ở phía bên kia vách ngăn đứng dậy.

"Cậu Lâm không ngâm mình nữa sao?"

"Tôi hơi buồn ngủ, nếu anh Quý không để ý, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."

Giọng nói của Lâm Chức có chút uể oải, cậu mặc áo choàng tắm, chân ướt sũng giẫm trên sàn gỗ, lưu lại từng vết nước.

Vì muốn lắng nghe những lời tiếp theo, Quý Song Thành cũng nhanh chóng đứng dậy, mặc áo choàng tắm đi theo Lâm Chức.

Phòng của bọn họ không cùng hướng, trước khi tới hành lang có lẽ phải phân chia đồ đạc, nhưng Quý Song Thành tập trung nói chuyện với Lâm Chức, đương nhiên sẽ theo kịp bước đi của Lâm Chức.

Là một sơn trang suối nước nóng cao cấp, phương diện riêng tư và cách âm đương nhiên rất tốt, nhưng đây chỉ giới hạn giữa hai căn phòng, nếu có người đứng ở cửa ra vào nói chuyện, âm thanh khó tránh khỏi sẽ truyền vào trong.

Ông chủ của Khải Phong không nhịn được liếc nhìn ngoài cửa, rồi lại nhìn Minh Dao ở đối diện.

Trên chiếc bàn nhỏ bày chút trà và điểm tâm tinh xảo, nhưng anh ta không hề động vào, cố gắng giành lấy cơ hội hợp tác cho công ty.

Người đàn ông ngồi xe lăn nghe anh ta nói, nhưng vẻ mặt vẫn không dao động bao nhiêu, chỉ hỏi vài câu sắc bén khiến lòng bàn tay anh ta không ngừng đổ mồ hôi.

"Tổng giám đốc Minh, chúng ta..."

Minh Dao khẽ giơ tay, người phụ trách Khải Phong lập tức im bặt.

Tiếng nói cười ngoài cửa như có như không truyền vào trong phòng, Minh Dao không còn kiên nhẫn tiếp tục trò chuyện với người khác.

Mặc dù lấy đối phương làm bè*, nhưng Minh Dao vẫn không định đồng ý hợp tác với đối phương, thành ý là một phần, nhưng làm ăn không phải là xóa đói giảm nghèo, chỉ nhìn thôi thì không đủ.

(*) ý chỉ muốn lợi dụng điểm gì đó từ người khác.

"Quý công ty có thể tiếp tục cân nhắc về những điểm tôi vừa nói, chúng tôi có rất nhiều lựa chọn, hy vọng quý công ty có thể nói cho tôi biết chúng tôi sẽ có lợi ích gì khi hợp tác với quý công ty, bây giờ mời anh về cho."

Minh Dao giơ tay, làm động tác tiễn khách.

Người phụ trách Khải Phong gật đầu lia lịa, anh ta vốn tưởng rằng mình đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng bị đối phương dò hỏi bằng giọng điệu không chút dao động, anh ta càng nghe càng lo lắng hơn, may mà nghe giọng điệu này của Minh Dao, bọn họ vẫn có cơ hội lần sau nói chuyện .

Người phụ trách Khải Phong đẩy cửa ra, vừa chào tạm biệt Minh Dao vừa đi ra ngoài, quay đầu đã nhìn thấy hai người đang đứng ở hành lang, vô thức mỉm cười.

Sau khi cánh cửa mở ra, ánh mắt của Minh Dao chuẩn xác nhìn vào Lâm Chức.

Lâm Chức đang mặc một chiếc áo choàng tắm màu be của sơn trang, dưới ánh đèn ấm áp khuôn mặt xinh đẹp trở nên dịu dàng, vì lây nhiễm hơi nóng từ suối nước nóng, hoặc do cậu không lau khô cẩn thận, bắp chân vẫn còn hơi nước ẩm ướt, giống như một món điểm tâm quả cầu tuyết được trang trí bằng bột hoa quế bày trên bàn.

Sau khi nhìn Lâm Chức từ trên xuống dưới, Minh Dao mới mặt không cảm xúc liếc sang người đàn ông bên cạnh, đúng như anh dự đoán.

"Tổng giám đốc Minh, thật là trùng hợp."

Lâm Chức giả vờ ngạc nhiên, giống như trong thời gian tan làm nhìn thấy ông chủ nên khách sáo chào hỏi.

Minh Dao gật đầu đáp lại, trong ánh mắt thêm vài phần lạnh lùng.

Cậu khách sáo xa lạ với anh, nhưng lại tươi cười trò chuyện với Quý Song Thành.

Người phụ trách Khải Phong không có ý định ở lại đây, sau khi chào tạm biệt Minh Dao, anh ta gật đầu với Lâm Chức và Quý Song Thành, rời khỏi hành lang.

"Tổng giám đốc Minh, xin chào, nghe danh đã lâu."

Quý Song Thành cũng lập tức chào hỏi, cho dù Lâm Chức không mở miệng, anh ta cũng nhận ra khuôn mặt này.

Nếu anh ta có thể qua lại thân thiết với người này, mọi thứ chắc chắn sẽ càng suôn sẻ hơn.

Vị tổng giám đốc Minh này thực sự giống như lời đồn, nhìn có vẻ cực kỳ khó tiếp cận.