Chương 14

Hương thơm trong phòng nữ tử xông vào mũi, giống như một liều xuân dược, trong màn đêm sâu thẳm càng thêm phá lệ dụ hoặc.

Nam nhân nuốt một ngụm nước miếng.

Nương theo ánh sáng nhạt của đèn pin, hắn thấy được đùi ngọc tuyết trắng đang đặt ngang dọc trên khăn trải giường hồng nhạt, tức khắc hai mắt đăm đăm!

Hắn lập tức tiến lên, xác định nữ nhân đang có giấc ngủ rất sâu ở trên giường, gấp không chờ nổi mà đem tay sờ soạng lên.

Thơm!

Thơm quá!

Mềm!

Mềm quá!

Nam nhân tham lam hút lấy mùi thơm tỏa ra từ cặp đùi đẹp đẽ, hai tai vẫn nghe ngóng xung quanh.

Đèn pin chiếu về phía trước, nữ tử ngủ say trên giường chỉ mặc một cái váy ngủ bằng tơ lụa với sợi dây cột quanh eo, bàn tay sạch sẽ mỹ lệ đặt sát bên khuôn mặt nhỏ nhắn đang được một cái bịt mắt họa tiêt hoạt hình trùm lấy, phủ đi đôi mắt to lóng lánh ánh nước, chỉ còn lộ ra chóp mũi cao cao cùng cánh môi phấn nộn non mềm ở bên ngoài.

Nam nhân cố nén cảm giác xúc động muốn nhào lên nếm thử một ngụm đôi môi anh đào kia, đèn pin chiếu xuống phía dưới, làn da như bạch ngọc không chút tỳ vết, vậy mà lúc này đây lại loang lổ của vết đỏ hồng.

Khóe miệng nam nhân lộ ra một nụ cười không hề mang theo ý tốt.

Hắn gấp gáp vén vạt váy ngủ của nữ nhân lên, tròng mắt tức khắc mở to, máu mũi thiếu chút nữa phun trào.

Vậy mà không mặc qυầи ɭóŧ!

Chỉ có trong phim ảnh mới có thể thấy qua hoa huyệt tuyệt mỹ như vậy, hai mảnh cánh hoa phấn phấn nộn nộn đang sưng đỏ một cách tội nghiệp, vừa nhìn là biết vừa bị nam nhân hung hăng thao lộng cách đây không lâu!

Kết hợp với cơ thể đầy dấu hôn, nam nhân nở nụ cười càng dâʍ đãиɠ hơn.

Không nghĩ tới ngày thường nhìn rất rụt rè, nguyên lai cũng là một con điếm! Còn không phải bị nam nhân thao hỏng huyệt!.

Cảnh tượng này càng khiến nam nhân kí©h thí©ɧ hơn, hắn ta như bị điện giật, run rẩy cởi cái quần xà lỏn trên người, móc ra căn mệnh tử nhỏ xíu trong lòng bàn tay, loát động lên xuống.

Chỉ trong vòng vài phút, hắn liền phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng rơi vãi trên khăn trải giường màu hồng nhạt của nữ tử. Hắn duỗi tay kéo váy ngủ của nữ nhân lau đi, sau đó nhịn không được mà bắt lấy bộ ngực cao ngất kia, cách lớp váy ngủ xoa nhẹ một phen!

Lần này hắn dùng chút sức, xoa xong lập tức ngồi xổm thân mình, sợ đánh thức nữ tử trên giường, nhưng đợi một hồi, phát hiện cô gái nằm trên giường cũng không phản ứng gì, hô hấp vẫn ổn định như cũ.

Nam nhân chép chép miệng, chắc là bị thao lâu lắm rồi! Nên mới mệt đến thế này!

Xúc cảm mềm mại tựa hồ còn lưu lại trong lòng bàn tay, bầu ngực như hai chú thỏ con, đồ vật dưới háng lại có xu hướng ngạnh lên!

Mẹ nó, thật là một vưu vật!

So với cái bà già xấu xí của hắn thì hơn gấp không biết bao nhiêu lần.

Vốn chỉ định đánh nhanh thắng nhanh, nhưng thấy nữ tử ngủ thật say, gan của tên nam nhân bắt đầu phình lên, đột nhiên nổi lên tâm tư khác.

Nữ nhân xinh đẹp mê người như vậy, nếu hắn có thể thao một hồi thì không biết sướиɠ đến mức nào!

Nghĩ như vậy, trong đầu nam nhân liền hiện lên khuôn mặt ngoan ngoãn ngày thường của Quý Du Nhiên, rồi đến bộ dáng được hắn làm đến dục tiên dục tử.

Tϊиɧ ŧяùиɠ thượng não, sắc đẹp trước mặt, nam nhân đã bất chấp hậu quả, sướиɠ trước rồi nói sau!.

Mẹ nó! Hắn chờ đợi ngày này đã lâu! Mãi đến khi bà già xấu xí nhà hắn về quê mấy ngày, hôm nay hắn mới có cơ hội!

Hắn che miệng Quý Du Nhiên lại, đè thân mình lên.

Quý Du Nhiên ngủ đến mơ mơ màng màng bỗng nhiên bị nghẹn tỉnh, lập tức ngửi được mùi thuốc lá cùng chút sự tanh nồng.

Cô kéo bịt mắt ra, đối diện là một gương mặt đáng kinh tởm, là tên nam nhân sát vách.

Quý Du Nhiên đưa tay tát vào một bên mặt của hắn ta, lại bị hắn đè lại.

“Ngô ngô ngô!”.

“Bảo bối nhỏ! Đừng kêu, đừng kêu! Để anh làm một chút! Một chút thôi!”.

“Em có biết anh đã nhớ nhung em bao lâu nay rồi không, em đừng sợ, anh nhất định sẽ cho em sướиɠ muốn chết!”

Nam nhân hướng cái miệng đầy mùi thuốc lá của mình về phía cánh môi của Quý Du Nhiên, cô ghê tởm đến mức suýt chút nữa phải nôn ra, cô vội vàng nghiêng đầu, đầu gối nâng lên, hung hăng tông vào điểm quan trọng của nam nhân.

“Ai u!”.

Hắn bị Quý Du Nhiên đá trúng căn mệnh tử, che lại háng ngã qua một bên.

“Cứu mạng! Cứu mạng!” Quý Du Nhiên nhân cơ hội đứng dậy, hô to chạy ra bên ngoài.

Nam nhân sợ tiếng quát tháo của Quý Du Nhiên kinh động người khác, vội vàng duỗi tay muốn bắt lấy cô, nhưng chỉ bắt được dây lưng váy ngủ của cô.

Quý Du Nhiên nỗ lực tránh né, cô chạy đến cửa căn phòng thứ ba trong nhà, dùng sức đập mạnh cửa phòng của nam IT, người bên trong dường như nghe được động tĩnh, nhưng lại không mở cửa ra giúp đỡ.

Sau khi cảm giác đau đớn do căn mệnh tử bị đá trúng tạm qua đi, tên nam nhân đáng khinh đã kịp đuổi đến Quý Du Nhiên, hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng! Nữ nhân này nếu đã phát hiện được ý đồ của hắn, nếu giờ hắn không bắt cô lại thao vài lần thì quá phụ cho sự mệt mỏi của hắn nãy giờ rồi!

Nếu để cô chạy thoát, hắn không chỉ không nếm được ngon ngọt, ngược lại nếu cô nàng đi báo án thì hắn gặp chuyện lớn rồi!

Quý Du Nhiên thấy nam nhân kia ra tới, cô hoảng loạn mở cửa chạy ra bên ngoài.

Tiểu khu này cũng không phải là một tiểu khu xa hoa gì, nhà bảo vệ cũng không có ai coi gác, hộ gia đình phần lớn là người đến thuê, nghe được động tĩnh cũng không có ai nguyện ý ra quản.

Quý Du Nhiên liều mạng chạy trên đường phố, mong muốn tìm được một người trên đường có thể giúp đỡ cô.

Nhưng nửa đêm canh ba, trên đường trừ bỏ đèn đường mờ nhạt, thì còn có người nào khác đâu?