Chương 13

Quý Du Nhiên phẫn hận ném điện thoại lên trên giường.

Kỳ thật hiệp ước kia là Chung Niên Huy giả tạo, tuy rằng phía trên có chữ ký của nguyên chủ, nhưng sau khi thay đổi linh hồn, thì chữ viết của nguyên chủ và Quý Du Nhiên là khác nhau, cô có thể lấy việc giả mạo chữ ký để cự tuyệt việc thực hiện hiệp ước.

Nhưng ai ngờ tên cáo già Chung Niên Huy này, vậy mà từ lần đầu gặp mặt nguyên chủ đã trộm quay video! Về sau hắn ta lợi dụng việc cắt nối biên tập nội dung video, cắt câu xây nghĩa!

Nguyên chủ lúc ấy không có nói việc muốn có thù lao, nhưng do chính Chung Niên Huy dụ dỗ cô ấy, nhất định phải cho cô thù lao, mà tối qua tại nhà hàng, cô căn bản không hề nghĩ đến Chung Niên Huy còn giữ lại một chiêu đó.

Quả nhiên gừng càng già càng cay.

Quý Du Nhiên cho rằng chính mình đã đủ khôn khéo, một lần nữa trở lại thân thể ở tuổi 24 thì có thể thành thạo đối mặt với mọi vấn đề, nhưng hôm nay chỉ mới là ngày thứ ba sau khi trọng sinh, hiện thực liền cho cô một bài học sinh động, giống như một cái tát chụp vào mặt, trào phúng cô không biết tự lượng sức mình.

Quý Du Nhiên suy sụp ngồi trên giường.

Trong nửa tiếng đồng hồ với sự giãy dụa trong nội tâm, cô cầm lấy di động, gõ xuống mấy chữ.

【 Vậy liền ước định trong một tháng này, về sau nếu ông còn dám uy hϊếp tôi, liền cá chết lưới rách! 】.

Rất nhanh, đối phương đã nhắn tin trở lại.

【 Quý tiểu thư yên tâm, chỉ cần cô làm việc theo hiệp ước, Chung mỗ tôi tuyệt đối không nuốt lời. 】.

Quý Du Nhiên xoa xoa mặt, đứng dậy đi về hướng phòng tắm.

Chính cô bởi vì sơ ý mà phạm phải sai lầm, cô liền nhận, nhưng vào lúc này đây, cô cũng đã rút ra kinh nghiệm, về sau nếu có cơ hội, chuyện Chung Niên Huy tính kế cô và nguyên chủ, cô nhất định phải trả!

Thật ra cũng không có gì, chẳng qua chỉ là một ngủ cùng một tháng, không phải sao?

Giản Đông Thần bộ dạng không tệ, còn là giám đốc tập đoàn, phương diện trên giường lại đạt đến cấp độ level cực đỉnh, ai chiếm tiện nghi của ai còn chưa biết chừng đâu!

Quý Du Nhiên cô không phải là cô bé mới lớn mười tám mười chín tuổi, sẽ không bởi vì bị lừa lên giường vài lần với nam nhân mà cảm thấy xấu hổ đòi sống đòi chết, tuổi tâm lý của cô đã 28 rồi, sắp bước qua hàng ba rồi, chút chuyện này với cô chẳng tính là gì!

Hơn nữa ưu điểm lớn nhất của Quý Du Nhiên chính là biết thức thời, đặc biệt là chuyện liên quan đến tiền nong.

Không có ai ngu ngốc mà chê nhiều tiền cả, đúng không?

Nếu sự tình đã phát sinh lại không có biện pháp thay đổi, vui vẻ tiếp thu so với việc rối rắm phiền não, thì hiển nhiên là phải chọn cái trước rồi.

Một tháng sau, 60 vạn tới tay, cô có thể lợi dụng này số tiền này làm nguồn vốn khởi nghiệp, chuẩn bị cho bản thân một văn phòng làm việc nhỏ.

Quý Du Nhiên đem hiệp ước sỉ nhục bản thân kia quăng ra sau đầu, rất nhanh cô đã chấp nhận hiện thực, cô tình nguyện đem tinh lực đặt vào kế hoạch tương lai của bản thân, chứ không cần thiết phải đổ công sức vào những sự tình đã không cách nào thay đổi được nữa.

Cô đinh đi tắm rửa một chút, nhưng vừa bước một bước, phần đùi bủn rủn kinh khủng, nơi tư mật cũng sưng đau khó chịu, lại nhìn thấy một vòng đỏ bầm trên cổ tay, trong lòng Quý Du Nhiên đột nhiên có chút chột dạ.

Giản Đông Thần xác thực là một tình nhân phù hợp với ảo tưởng của mọi nữ nhân, nhưng năng lực kéo dài của hắn hơi quá tốt, điều này khiến cô có chút suy nghĩ.

Nếu mỗi ngày đều bị hắn lăn lộn như vậy thì sao cô có thể ngủ?

Quý Du Nhiên chợt nở nụ cười, cô nghĩ xa quá rồi? Giản Đông Thần là dạng người nào chứ? Sẽ thiếu nữ nhân sao? Nói không chừng qua vài ngày nữa cảm giác mới mẻ qua đi, liền sẽ chán ngấy cô, một tháng với hắn mà nói có khi là quá dài, Quý Du Nhiên phỏng đoán nhiều lắm thì Giản Đông Thần chỉ hứng thú với cô khoảng một tuần, về sau nhất định sẽ đổi qua nữ nhân khác.

Suy nghĩ như vậy, tâm tình Quý Du Nhiên lại càng trở nên tốt hơn.

Rửa mặt chải đầu xong, Quý Du Nhiên tìm thấy “hài cốt” của quần áo cô ở giữa phòng.

Bộ quần áo mới mua ngày hôm qua, hiện tại không cách nào mặc lại được nữa. May mắn hôm qua cô không chỉ mua một bộ, càng may hơn nữa là khi Chung Niên Huy mang cô đến khách sạn, ông ta cũng đưa theo thành quả mua sắm của cô đến cùng.

Quý Du Nhiên lục trong túi xách một cái quần dài và một áo sơ mi cao cổ, bọc kín mít thân thể, che đậy các vết hồng ngân trên cơ thể, sau đó lên xe taxi về lại phòng trọ.

Bảng hiệp ước kia chỉ nói là tùy ý kêu đến kêu đi, cho nên trong khoảng thời gian Giản Đông Thân không cần cô, thì cô có thể tự do hoạt động.

Căn nhà trọ vẫn chướng khí mù mịt như cũ.

Dưới ánh mắt nóng bỏng chăm chú của nam nhân cách vách, cô nhanh chóng mở cửa vào phòng của chính mình.

Cũng may trong phòng ngủ của cô có một phòng tắm riêng, cô không cần phải dùng chung toalet công cộng.

Quý Du Nhiên sửa sang lại một chút quần áo cùng đồ trang điểm, lại dựa vào các sở thích của mình mà trang trí lại phòng ngủ một lần nữa, làm xong các việc này thì đã đến chạng vạng tối.

Cô đem bánh mỳ sandwich mua lúc trước ở cửa hàng tiện lợi ăn xong trong hai ba ngụm, rửa mặt sạch sẽ, liền bổ nhào vào giường ngủ bù.

Ngày hôm qua cô bị Giản Đông Thần lăn lộn suốt một đêm, hắn lấy đâu ra tinh lực nhiều như vậy nhỉ?

Ban ngày bận, buổi tối cũng bận, hắn không cần ngủ à?

Ngày mai là thứ hai, cô còn muốn đến công ty của nguyên chủ nộp đơn từ chức, kế tiếp còn có rất nhiều việc cần hoàn thành, sau khi từ chức cô dự định sẽ làm nhà thiết kế tự do, tích cóp danh khí, sau khi có được 60 vạn thì sẽ mở phòng làm việc riêng của mình.

Làm lại từ đầu thật sự không quá dễ dàng, đặc biệt là nghề thiết kế này, chẳng sợ năng lực của bạn không đủ mạnh, nhưng nếu chỉ là một người mới không có tiếng tăm không có mối quan hệ, thì muốn trong một thời gian ngắn mà vang danh thì phải rất rất nỗ lực.

Quý Du Nhiên thật sự là mệt đến không chịu nỗi, cô nghĩ nghĩ một chút, liền chìm vào giấc ngủ.

Đêm.

Nhà nhà đều đã tắt đèn, chim mỏi về tổ.

Một thân ảnh đáng khinh đang rón ra rón rén, xuất hiện trước cửa phòng của Quý Du Nhiên, nhẹ nhàng mân mê.

Cạch!.

Khóa cửa đơn giản chỉ cần một cây kim băng trợ lực liền có thể dễ dàng mở ra được, tiếng động phát ra trong đêm tối có vẻ phóng đại hơn rất nhiều.

Nam nhân chậm rãi đợi hai giây, chờ đến khi người bên trong không có động tĩnh phản ứng nào, mới lặng lẽ đẩy cửa đi vào.