Chương 3.2: Vạch mặt (2)

“Hắn cố ý!” Tần Thu Hoa thấy trong mắt những đệ tự khác dần dần nổi lên hoài nghi, vội la lên, “Chính vì quan hệ của chúng ta không tốt, hắn mới cố ý hãm hại chúng ta! Bảo vật kia khẳng định chính là hắn lấy!”

Nói tới đây, hắn nảy ra một ý, càng cảm thấy suy đoán của mình đang tiếp cận chân tướng: “Bảo vật kia chắc chắn đang ở trong động, tên Tư Nhiên này vì muốn lấy bảo vật, mới nhảy vào trong, kết quả tu vi hắn không cao mới không đi ra được, bây giờ thấy mọi người đều ở đây, mới cố ý hãm hại chúng ta!”

Tư Nhiên bất đắc dĩ nói: “Ta nếu lấy được bảo vật, vậy cất được ở chỗ nào?”

Hiện tại trên người y ngay cả một món đồ trữ vật cũng đều không có, sạch sẽ vô cùng.

“Các vị ở đây tu vi đều cao hơn ta rất nhiều, ta nếu thật sự lấy được bảo vật, có thể giấu ở đâu chứ? Ta nếu thực sự có bản lĩnh giấu được, sao còn phải bị nhốt dưới đáy hố chờ các vị đến đây?”

“Các vị sư huynh, các ngươi không phải người của Thập Nhị Phong, có lẽ không biết, cái tên Tư Nhiên này, phẩm hạnh cực kì ác độc, từ nhỏ đã lừa gạt người khác, một chữ cũng không tin được,” Tần Thu Hoa mắt trợn thẳng mà nhìn chằm chằm vào Tư Nhiên, trong mắt tràn ngập tức giận âm trầm, “Ta thấy không bằng cứ trực tiếp sưu hồn đi, nhau vậy là có thể biết, chân tướng đến tột cùng là như thế nào -----“

Tư Nhiên đánh gãy lời hắn nói: “Các vị sư huynh sư tỷ, linh lực tàn lưu ở miệng vết thương trên người ta, các vị có phát hiện ra nó đến từ chính Tần Thu Hoa và Trương Dịch Phi không?”

Đệ tử phụ trách kiểm tra gật gật đầu: “Không sai.”

Tư Nhiên lại nói: “vậy các vị có thể xem thử đồ trữ vật trên người bọn họ, chính là cái màu trắng bên hông Tần Thu Hoa kia, miệng túi có khắc tên của ta, nhìn qua là biết.”

Tần Thu Hoa theo bản năng che lại túi trữ vật bên hông, trong lòng căng thẳng, sau lưng chợt lạnh, rịn ra một tầng mồ hôi.

Tu vi của hắn cùng lắm chỉ là Luyện Khí cửu cấp, ở trước mặt đệ tử Trúc Cơ khó mà đỡ được một kích, rất nhanh đã có người mạnh mẽ giựt lấy túi trữ vật của hắn, còn nói: “Tần sư đệ, chúng ta cũng chỉ là xem xét chút mà thôi, nếu thật sự không liên quan đến ngươi, khẳng định sẽ trả lại.”

Quả nhiên, trên miệng túi trữ vật màu trắng, rõ ràng khắc tên hai chữ “Tư Nhiên”.

“Đây, đây cũng không thể chứng minh, túi trữ vật là của Tư Nhiên,” Tần Thu Hoa đầu óc hơi rối loạn, chỉ còn một niềm tin duy nhất chống đỡ hắn, đó chính là chết cũng không nhận, “Túi trữ vật trước mắt có linh thức của ta, chỉ hai chứ này thì có thể chứng minh cái gì?”

Tư Nhiên cười, làm rối loạn trận tuyến đầu là tốt rồi.

Với thực lực Luyện Khí cửu cấp của ngươi, muốn hủy đi linh thức của kẻ Luyện Khí lục cấp như ta, quá sức đơn giản,” y thong thả nói, “Như vậy đi, sư huynh có thể mở túi trữ vật ra xem một chút, cái túi trữ vật này ta dùng để chứa đồ vật linh tinh, ta nhớ rõ, năm năm trước tông môn có đổi mới thẻ bài thân phận một lần, cái thân phận bài cũ kia đã bị ta cất trong này.”

Lúc tú trữ vật được mở ra, ở nơi mà người khác không nhìn thấy, Tư Nhiên nở một nụ cười đầy trào phúng với Tần Thu Hoa.

Tần Thu Hoa khó thở: “Tư Nhiên – “

“Sao vậy?” Tư Nhiên tựa như bị dọa, nhỏ giọng nói, “Chẳng lẽ Tần sư huynh còn muốn nói, cho dù trong túi trữ vật có thân phận bài của ta, cũng không thể chứng minh đây vốn là đồ của ta sao?”

Bộ dáng rũ mắt sợ hãi của Tư Nhiên nhìn qua rất là đáng thương, hơn nữa bây giờ cả người y đều là thương tích, lại phô ra gương mặt thanh tú, rất dễ dàng kích phát ra ý muốn bảo hộ của người khác.

Có người liền đứng ra, nói: “Đừng sợ, mọi người đều ở đây, muốn đổi trắng thay đen cũng phải nhìn xem chúng ta có đồng ý hay không.”

Tần Thu Hoa cả khuôn mặt đều vặn vẹo.

Phi! Cái gì mà đổi trắng thay đen! Rõ ràng là cái tên tiện nhân Tư Nhiên này đổi trắng thay đen!

Một đám các người đều bị hắn chơi!

Tấm thẻ bài cũ kia rất nhanh đã được tìm thấy, không chỉ như thế, còn phát hiện không ít đồ vật có khắc tên Tư Nhiên như linh khí hoặc lọ đan dược, càng thêm chứng thực chủ nhân của túi trữ vật này chính là Tư Nhiên.

Tần Thu Hoa một mặt âm trầm, nhìn mọi người trước mặt đang thương lượng gì đó, đáy mặt xẹt qua một tia âm ngoan.

Tư Nhiên trong lòng khẽ động, y trực giác thấy một tia nguy hiểm, cau mày nhìn về phía Tần Thu Hoa, liền thấy người này khóe môi động đậy, lại không phát ra thanh âm.

Truyền âm nhập mật.

Đây là một bí pháp đơn giản, cũng tương tự như trò chuyện riêng 1vs1, đem lời mình muốn nói dùng linh lực áp súc lại, truyền tới bên tai người kia.

Truyền âm nhập mật có hạn chế khoảng cách, đối tượng Tần Thu Hoa truyền âm nhập mật chính là Trương Dịch Phi đứng bên cạnh hắn.