Chương 3

Cố Vũ giật mình, rõ ràng không ngờ Vân Đường sẽ đi lướt qua cậu ta, đây là tình huống trước nay chưa từng có: "Cố Vân Đường, tai chị bị điếc à? Không nghe thấy tôi bảo chị đi xin lỗi chị gái sao?"

"Cái mà tôi chưa làm, tại sao phải xin lỗi?"

Cố Vũ tức giận: "Không phải chính chị để bột hạnh nhân vào bếp sao? Được, tôi tin chị không cố ý, nhưng bây giờ chị gái vì bột hạnh nhân của chị mà phải nhập viện, chị không nên xin lỗi sao? Xin lỗi có chết ai đâu!"

Vân Đường dừng bước, quay lại nhìn cậu ta một cái: "Các người thiếu một lời xin lỗi lắm à? Nếu thế, tôi gợi ý các người mua một cái máy ghi âm, sau đó ghi một đoạn xin lỗi, 24 tiếng với âm thanh 3D lập thể vờn quanh."

"..."

Thành công làm Cố Vũ câm nín, Vân Đường bình tĩnh tiếp tục bước đi.

Đây là phòng vệ sinh riêng của phòng bệnh VIP, cô vừa ra đã vô tình chạm mặt với người nhà họ Cố trong phòng bệnh.

Mẹ Cố nghe được lời cô nói, từ bên giường bệnh Cố Dao đứng dậy, khuôn mặt được chăm sóc kỹ lưỡng lạnh như băng: "Đến giờ này cô vẫn không biết hối cải, dù dị ứng không phải do cô gây ra, thế còn chuyện tiết lộ thân phận thật của Dao Dao thì sao? Cô biết lúc đó đang phát sóng trực tiếp, sẽ hủy hoại Dao Dao! Cả ngày không yên, cứ phải làm trong nhà loạn lên mới vui, tôi thực sự ước gì mình không có đứa con gái như cô."

"Vậy thì coi như không có đi."

Mẹ Cố dừng lại, không dám tin nhìn Vân Đường: "Cô nói gì?"

Vân Đường cảm thấy lạ, là nhà họ Cố chủ động tìm cô, khăng khăng đưa người về nhà, cuối cùng lại trách cô làm phiền cuộc sống vốn có của họ.

Nếu vậy, tại sao không tách ra?

Tại sao lại tỏ ra như cô muốn dính lên nhà họ không buông, dù gì cô cũng không phải keo 502.

Vân Đường nhìn mẹ Cố, lần đầu tiên giọng điệu trở nên lạnh lùng: "Ý tôi là, sau này tôi sẽ chuyển ra ở riêng, hy vọng các người đừng tìm tôi, coi như chuyện nhận nhầm con không bao giờ xảy ra, tôi chưa bao giờ trở về nhà họ Cố, Cố Dao vẫn là con gái ruột của các người."

Cố Vũ nghe những lời tương tự như cắt đứt quan hệ, từ từ mở to mắt.

Lâu nay, Cố Vân Đường đều luôn cố gắng lấy lòng bọn họ.

Trước kia Cố Vũ ghét nhất là bộ mặt nịnh bợ của cô, sống chung trong một gia đình nhưng lại làm mình trở nên ti tiện như thế, giống như ai đó đang bắt nạt cô vậy.

Không phải cô muốn lấy lùi làm tiến để gia đình họ cảm thấy áy náy, cướp đi sự chú ý mà họ dành cho Cố Dao sao?

Nhưng bây giờ, Cố Vân Đường lại nói ra lời cắt đứt quan hệ, cũng không khóc lóc, thái độ lạnh lùng như đang đối mặt với người lạ.

Cố Vũ ngạc nhiên nhìn cô, không phải lúc nào cô cũng quan tâm đến nhà họ Cố sao?

Bên cạnh, Cố Khiêm nhíu mày nhắc nhở: "Vân Đường, đừng nói lời nóng giận."

"Không phải lời nóng giận, trước khi tôi chưa được nhận về, một nhà các người sống rất tốt, tôi cũng sống không tệ, giờ tôi trở về nhà họ Cố khiến cho cả hai bên đều khó chịu thì chúng ta hãy trở về như cũ đi."