Ngựa vằn tối qua nếu không ăn nữa chắc chắn không để được đến tối, hai con mới bắt về này, nhìn nhiệt độ bây giờ cũng không bảo quản được lâu.
Tô Kiều nhìn chằm chằm mấy con mồi lớn trước mặt ngẩn người.
Làm hết thành thịt hun khói chẳng phải cậu sẽ mệt chết?
“Gừ?" Cục Than Nhỏ thấy cậu lâu không động đậy, men theo vạt áo Tô Kiều trèo lên, cuối cùng đứng trên vai Tô Kiều, cọ cọ má cậu: “Gừm!"
Tô Kiều ôm Cục Than Nhỏ vào lòng, xoa xoa đầu dịu dàng nói: "Ngoan, chuẩn bị ăn thịt đi."
“Gừ...?"
Sư tử lớn và hổ ngồi xổm sau lưng Tô Kiều, giữa hai con chúng cách ra một khoảng, có thể thấy hai con lông xù lớn này có thái độ nước giếng không phạm nước sông.
Nếu không phải Tô Kiều ở đây, e rằng hai con lông xù lớn đã bắt đầu đánh nhau rồi.
Lúc này Tô Kiều tạm thời không lo được mấy con lông xù phía sau, phải lóc thịt khỏi xương trước đã.
Thịt ngon chắc chắn là thừa dịp còn tươi cho mấy con lông xù ăn trước, thịt còn lại lông xù ăn không hết mới làm thành thịt hun khói, để dành cho cậu ăn sau.
Dù sao lông xù cũng chưa ăn thịt hun khói bao giờ, vạn nhất làm xong rồi không thích ăn, Tô Kiều tự mình cũng ăn không hết nhiều vậy, làm xong cuối cùng vẫn lãng phí.
Còn có gan, thức ăn nhiều vậy, gan cũng có bốn phần, ba con lông xù mỗi con một phần vẫn sẽ thừa ra một phần, Cục Than Nhỏ tự mình cũng ăn không hết một phần, chia gan chỉ thừa chứ không thiếu, không thiên vị ai cũng có phần.
Chỉ là thịt và gan cắt xuống để thẳng dưới đất hơi bẩn.
Tuy lông xù có lẽ không để ý mấy chi tiết này, vì chúng ăn đồ từ trước tới giờ đều là ăn từ dưới đất.
Nhưng Tô Kiều vẫn cảm thấy, lông xù nuôi trong nhà phải tinh tế hơn loài hoang dã một chút.
Tô Kiều buông dao, đứng dậy định đi tìm xem xung quanh đây có lá cây sạch sẽ hay thứ gì tương tự không, có thể tạm thay đĩa, đợi cậu có tiền rồi sắp xếp bát ăn cho lông xù.
Tô Kiều bên này vừa động, hai con lông xù ngồi xổm sau lưng Tô Kiều đồng thời ngẩng đầu lên.
[Ha ha ha, giống như thỏa thuận với nhau vậy, thật ăn ý.]
[Hai vị thần hộ mệnh một trái một phải, streamer có thể ngang nhiên đi trên hành tinh Hải Lam rồi nhỉ?]
[Im miệng đi, thứ lợi hại nhất trên hành tinh Hải Lam không phải mấy con động vật hoang dã này đâu, ở đó có thứ gì... các cậu đừng quên nhé.]
[Đó chẳng phải chỉ là truyền thuyết thôi sao? Cũng không biết thật hay giả, có cần phải đưa ra dọa người không.]
Tô Kiều biết hai con lông xù ở phía sau, cậu dùng tay trái vuốt ve con này, tay phải vuốt ve con kia: “Đợi tôi một chút, tôi đi tìm chút đồ rồi quay lại ngay."
Tô Kiều chỉ định đi tìm quanh đây thôi, thịt đã cắt ra rồi, nếu chạy xa quá khi về thịt bị ruồi bu thì phiền phức lắm.
"Gầm!"
"Ầm!"
Cũng không biết là đồng ý hay không đồng ý với đề nghị của Tô Kiều, dù sao Tô Kiều đi một bước chúng đi theo một bước.
Tô Kiều: "..."
"Các cậu..." Tô Kiều bất đắc dĩ nhìn hai con lông xù, sư tử lớn và hổ gần như cùng lúc quay đầu sang hai bên.
Tô Kiều nhướn mày, cái này không giống là không hiểu lời tôi nói mà.
Hiểu rồi mà giả vờ không hiểu chỉ là muốn đi theo tôi thôi à?
Tô Kiều nhìn thấu tâm tư nhỏ của chúng, nhưng lông xù muốn đi theo mình, cậu cũng không thể ép lông xù quay lại, bèn nói: "Được rồi, muốn đi theo thì cùng đi tìm đi."
"Ầm!"
"Gầm!"
Hổ đi ở phía trước mở đường, sư tử đi ở phía sau, Cục Than Nhỏ nằm trong lòng Tô Kiều ngáp.
Với đội hình này, vị trí Tô Kiều đang ở là chắc chắn an toàn.
[Thế nào gọi là cảm giác an toàn tràn đầy? Chẳng phải so với bạn trai còn an toàn hơn sao?]
[Nhưng bạn trai dễ tìm, Đại Tây Kỉ và Đại Não Phủ không dễ tìm đâu, chị em tỉnh táo lại chút đi.]
[Đại Tây Kỉ tuy rất ngại ngùng, nhưng đặc biệt đáng tin cậy, vừa nãy camera quét qua ánh mắt của Đại Tây Kỉ, các cậu có nhìn thấy không? Ngầu quá!]
[Thấy rồi thấy rồi, dọa tim tôi nhảy dựng, cứ như bị nhìn chằm chằm vậy.]
Lúc Tô Kiều tìm lá, còn tình cờ phát hiện cây ngọt, trước đây khi Tô Kiều bổ sung kiến thức không gian từ trên mạng từng xem qua, thứ này hơi giống mía, nhưng nhỏ hơn mía một vòng lớn cũng không dài bằng mía, mùi vị lại ngon hơn mía.
Lá không tìm thấy, có thứ này ăn cũng tính là vui mừng bất ngờ.
Tô Kiều bẻ mấy cây ôm vào lòng, đột nhiên nhớ ra mình đang live stream, vội vàng đặt cây ngọt xuống, chọn riêng một cây trông rất đẹp lắc lắc trước camera: “Mọi người khi ở ngoài trời, nếu không tìm thấy nguồn nước, nhìn thấy cây ngọt cũng có thể bẻ xuống ăn, nhưng phải chú ý, là lúc khẩn cấp, tuy có nước nhưng đây là ngọt, sau khi ăn có thể sẽ càng khát hơn."
[Trông có vẻ rất ngon, streamer có bán không?]
[Khỏi hỏi, chắc chắn là không bán rồi, mới phát hiện streamer vẫn chưa mở cửa hàng nhỏ, mọi người cố gắng chú ý nhiều hơn chút, lượt follower đủ mới có thể mở cửa hàng.]
[Đang cố gắng rồi đang cố gắng rồi, các cậu không phát hiện gần đây số lượng fan của streamer tăng nhanh như hack vậy à?]
Hack fan là không thể nào, nền tảng live stream kiểm soát số liệu thật rất nghiêm ngặt, chưa nói streamer tìm người hack dữ liệu sẽ nhận phạt thế nào, ngay cả người giúp làm giả dữ liệu cũng bị xử phạt, hình phạt quá nghiêm trọng, lợi nhuận cũng ít, nên không ai dám làm.
Mấy ngày nay Tô Kiều live stream vẫn đang mò mẫm, cũng chưa chú ý mình có bao nhiêu fan rồi, thấy họ đang thảo luận, bèn thuận tiện liếc mắt nhìn.
Nhìn một cái, Tô Kiều lập tức sửng sốt.
Cậu mới bắt đầu phát sóng được mấy ngày mà, sao số lượng fan đã vượt qua 3 triệu rồi?