Chương 10: Giấu người

Hai người quyết định lập đội đi đỡ đẻ heo, những người khác cũng khẩn trương lựa chọn công việc muốn làm.

Lương Uyển Hựu cùng Ninh Thu có vẻ quen biết, hai người một thương lượng rồi quyết định chọn công việc hái lá trà này.

Sạch sẽ, lại còn không mệt.

Còn lại ba công việc nhổ đậu lạc, hái trà, lấy trứng gà ở chuồng gà, hái trái cây, Tống Diệu do dự rồi nói.

"Tôi muốn chọn lấy trứng gà trong chuồng gà."

Theo Tống Diệu, công việc này sẽ tiếp xúc với gia cầm, có lẽ mọi người sẽ ngại bẩn, sẽ không lựa chọn, nhưng không nghĩ tới anh ấy vừa mới mở miệng, Tề Tuấn Triết vẫn luôn muốn cướp đi tất cả mọi thứ của anh ấy, cho dù còn chưa quyết định muốn chọn cái gì, vẫn cau mày ngẩng đầu lên nói như cũ.

"Chỉ có mấy quả trứng gà mà thôi, công việc này quá dễ dàng, Tống Diệu anh một người đàn ông phải có chút thân sĩ phong độ chứ? Công việc đơn giản như vậy công việc để cho mấy nữ khách mời làm không được sao?"

Bị chụp mũ không thân sĩ phong độ, không biết nhường phụ nữ, Tống Diệu lại giống như đã quen, không thèm phản bác, chỉ yên lặng lựa chọn công việc nhổ lạc.

Mà hiện tại người duy nhất còn chưa lựa chọn công việc là Đường Tư Tư, thấy Tề Tuấn Triết nói chuyện thay cho cô ta như thế, ánh mắt hướng về phía Tề Tuấn Triết mang theo chút mờ ám.

"Thể lực của tôi quả thật không tốt, không làm được mấy việc nhổ lạc cùng với hái trái cây, cảm ơn anh Tuấn Triết."

Tề Tuấn Triết nhận được ánh mắt này, lại quét mắt nhìn Đường Tư Tư, vẻ tự tin bị Giang Nịnh áp xuống lại trở lại, khẽ nâng cằm lộ ra đường cong sắc bén, cười cười nói.

"Chuyện nhỏ, tôi còn muốn nhận lỗi với cô thay Tống Diệu ấy, chỉ có điều chỉ sợ cô cũng chưa từng làm mấy việc nhặt trứng gà đúng không, tôi với cô cùng nhau đi."

Đường Tư Tư tất nhiên là đỏ mặt khó xử gật đầu.

Nhìn cảnh tượng hai người này cùng diễn phim thần tượng, Giang Nịnh bị đường cong sắc bén dưới cằm của Tề Tuấn Triết kéo đến.

[Cái này là nhìn trúng rồi sao?]

[Cũng phải thôi, ngoại trừ phải hầu hạ hai kim chủ ra,một năm Tề Tuấn Triết đổi năm sáu người bạn gái, ở trong thôn này, cũng không thể thiếu hormone được.]

[Còn Đường Tư Tư, trong tập hợp đàn ông cô ta thu thập, còn chưa có kiểu trẻ tuổi như này.]

Đường Lê nhíu nhíu mày.

Trước đó cô ấy nghe thấy tiếng lòng nói Đường Tư Tư có sở thích thu thập, cũng chưa nghĩ tới hướng phương diện nam nữ, hiện tại lại nghe thấy.

Ở trước mặt cô ấy cô em gái nói chưa từng yêu đương lại có đam mê như vậy, có lẽ đã lén hẹn hò với không biết bao nhiêu người bạn trai, trong lòng nhất thời thấy phức tạp.

Đường Lê thậm chí còn nghe thấy tiếng lòng của Giang Nịnh nói Đường Tư Tư có sở thích thích đàn ông có vợ.

Sở thích thích đàn ông có vợ, là người bên cạnh cô ấy, đều phù hợp, Đường Lê nắm chặt tay, trong đầu hiện lên bóng lưng quần áo không chỉnh tề chạy ra từ phòng của chồng trước ngày hôm đó.

Mà Tề Tuấn Triết cho rằng Đường Tư Tư là coi trọng vẻ đẹp trai anh tuấn của mình, nghe nói như thế, biết Đường Tư Tư là coi anh ta là tem phiếu để thu thập, quả thực chính là hung hăng hạ thấp anh ta.

Tề Tuấn Triết đang cười nhất thời mặt đen lại, ngoài cười nhưng trong không cười kéo khoảng cách ra.

"Bọn tôi là thần tượng, vẫn nên giữ khoảng cách với con gái một chút, cho nên tôi không chung đội với cô nữa."

Đường Tư Tư nghe thấy tiếng lòng của Giang Nịnh sắc mặt nhăn lại trong chớp mắt, sau đó tỏ vẻ chực khóc, rồi gật đầu.

Tất cả mọi người đã chọn xong công việc muốn làm, từng người lần lượt đi ra khỏi phòng, nắm chắc thời gian làm việc đổi lấy đồ ăn.

Tề Tuấn Triết cùng với Đường Tư Tư đều không muốn đi làm việc, đi đường cũng rất chậm, là người cuối cùng ra khỏi phòng.

Sau khi rời đi, phía sau bọn họ ngoại trừ có người quay phim đi theo ra, liền không có người khác.

Đường Tư Tư đi tụt lùi ở phía sau nhìn bóng lưng của Tề Tuấn Triết, trong ánh mắt hiện lên thâm ý, gia tăng tốc độ, bước mấy bước đi theo, lại còn giống như không cẩn thận đυ.ng phải sau lưng Tề Tuấn Triết.

"Làm gì vậy!"

Tề Tuấn Triết bị va chạm suýt chút nữa ngã sấp xuống, vẻ mặt bực bội, nhìn về phía người va vào mình là Đường Tư Tư, biểu cảm lại càng không tốt.

"Thật ngại quá, buổi sáng tôi chạy xe quá sớm, chưa kịp ăn cơm, hình như bị tụt huyết áp rồi." Đường Tư Tư nâng đôi mắt ngập nước lên nhìn Tề Tuấn Triết, trán còn có vệt đỏ do bị va chạm tạo ra, bộ dáng kia đáng thương biết bao nhiêu.

Dáng vẻ mảnh mai tiểu bạch hoa bộ này, lại khiến cho cảm xúc khó chịu của Tề Tuấn Triết thu bớt lại, nhìn từ góc độ này của anh ta, Đường Tư Tư phô ra dáng người xinh đẹp, ánh mắt của cô ta lại càng nóng bỏng không ít.

Thấy cá cắn câu, Đường Tư Tư lại càng yếu đuối vô lực dựa vào người Tề Tuấn Triết, nhất thời giữa hai người liền có một bầu không khí ái muội.

Giang Nịnh còn không biết nơi này có dưa ăn, sau khi đến nơi người ta muốn đỡ đẻ heo chuẩn bị vài thứ xong, liền phối hợp cùng với Đường Lê đỡ đẻ thuận lợi.

Giang Nịnh rửa tay, ghé người ở bên ngoài chuồng heo nhìn cảnh tượng heo con bú sữa, đột nhiên hơi nhớ tới người nào đó rồi.

Tuy rằng người đàn ông kia thường xuyên bắt cô, nhưng mỗi lần cũng sẽ chuẩn bị dưa tốt nhất cho cô ăn, giống như cũng không có hư hỏng được quá triệt để.

Ý thức được chính mình đang giải vây thay cho người kia, Giang Nịnh lắc lắc quai hàm, cảm thấy sợ là cô bị chút ưu đãi này lừa gạt rồi, lại vẫn cho rằng người kia là tốt.

Vội vàng ngừng suy nghĩ khủng bố này lại, dời lực chú ý đi.

Lúc này Đường Lê cũng rửa tay qua đây, đang định mang chậu vào trong nhà, liền có một người đàn ông dáng vẻ thật thà phúc hậu nhanh chóng cầm lấy chậu, lắp bắp nói.

"Để các cô hỗ trợ đỡ đẻ heo đã đủ vất vả rồi, chút việc nhỏ này để tôi."

Đường Lê cũng không ngại, nhìn người đàn ông này khẩn trương thật, đang muốn chào tạm biệt người ta, thì một giây sau liền nghe được tiếng lòng của Giang Nịnh.

[Người đàn ông này thấy thế nào cũng có phần không thích hợp, mình xem xem, ưm? Trong phòng vậy mà lại giấu người, khó trách không cho người khác đi vào!]

Người đàn ông còn đang suy nghĩ làm thế nào để đuổi người ra ngoài, thấy ánh mắt Đường Lê nhìn anh ta mang theo cẩn thận khẩn trương, mi tâm gắt gao nhăn lại, nghĩ đến người kia ở bên trong, cũng bất chấp tất cả, mở miệng đuổi người.

"Heo cũng đã đỡ đẻ xong rồi, các cô mau đi về nghỉ ngơi đi."

Đường Lê nhìn nhìn trong mắt người đàn ông hiện lên vẻ bối rối, kết hợp với tiếng lòng của Giang Nịnh, trong lòng run lên, thầm nghĩ nơi này liệu có phải chỗ lừa bán người hay không.

Nhưng hiện tại người quay phim vừa ra ngoài đi vệ sinh vẫn chưa quay về, chỉ có cô ấy cùng Giang Nịnh, chống lại người làm quen việc nhà nông, có thể cứu được người ra hay không lại vẫn không chắc chắn, sợ nhất chính là bọn họ cũng bị bắt lại.

"Đúng đúng, chúng ta còn chưa ăn cơm đấy, nhanh đi về dùng điểm lao động đổi đồ ăn đi."

Đường Lê bước nhanh qua phía Giang Nịnh, Giang Nịnh đang chuẩn bị lấy gạch cạnh chậu quần áo trong sân lên, đã bị cô ấy lôi kéo bước nhanh đi tới ngưỡng cửa, tại lúc muốn đi ra, người đàn ông giống như chợt nhận ra cái gì, lập tức chạy tới, thình lình đóng chặt cửa lại, trong mắt lại càng toát ra vẻ hung dữ.

"Tôi vừa nghĩ, trong nhà còn có ít đồ ăn, để các cô bận rộn cả ngày trời, không làm chút gì cho các cô ăn, sao có thể không biết xấu hổ để các cô trở về được."

Đường Lê đối diện với ánh mắt hung ác của người đàn ông kia, hô hấp cứng lại, tay chân đều đã trở nên cứng ngắc.

Cô ấy nở một nụ cười tươi tắn, kéo Giang Nịnh ra phía sau mình, dán vào ván cửa nói.

"Chúng tôi chỉ tới hỗ trợ làm việc, tổ chương trình quy định không được ăn đồ ăn người dân cho, chúng tôi trở về ăn là được rồi."

Khi Đường Lê nói chuyện, tay khẽ xuyên tới cửa, khi đang cho rằng có thể chạy đi kêu cứu, thì tay của cô đột nhiên bị một lực kéo mạnh mẽ túm qua lại, cái miệng hôi thối không biết không đánh răng từ bao lâu kia, phun lên trên mặt Đường Lê, khiến cô ấy bị dọa đến run rẩy, trong mắt chớp lóe.

"Đồ đàn bà chết tiệt, phát hiện nhà tao giấu người, còn dám chạy? Ông đây xem xem bọn mày có thể chạy đi nơi nào!"

"Ha ha, nếu đã phát hiện, vậy thì ở lại làm bạn với nó đi, đều làm vợ của ông đây, sinh con trai cho ông đây."