Chương 1.1

Trong căn gác tối tăm, ánh nắng chiều tà xuyên qua những ô cửa kính thấp, soi rõ những hạt bụi nhảy múa trong không trung.

Thiếu niên chậm rãi mở mắt ra. Cậu nằm trên một chiếc ghế sô pha bằng da đã hỏng, chăn bông phủ trên người cũng loang lổ vết bẩn.

Trang trí bắt mắt duy nhất trên gác mái là một bức tranh sơn dầu, vẽ một kỵ sĩ anh hùng cưỡi trên lưng bạch mã thượng cấp, dáng người khôi ngô tiêu sái. Người nọ bay lên bầu trời đầy sao. Góc dưới bên phải có chữ ký“Mạnh Tường”.

Mạnh Tường, mộng tưởng, thật là một cái tên đầy thơ mộng, hoàn toàn phù hợp với ý cảnh trong tranh, nhưng họa sĩ chân chính lại là Mạnh Trừng.

Mạnh Trừng xuyên sách. Trong tiểu thuyết gốc, pháo hôi Mạnh Trừng tuổi nhỏ mất mẹ, cha tái hôn. Mẹ kế còn dắt theo một người anh trai kéo chân sau, Mạnh Tường, tức vai chính thụ.

Sau khi cha qua đời, Mạnh Tường và mẹ kế đã nhốt cậu trên gác mái, ngược đãi cậu bằng mọi cách, thậm chí còn cướp đi vị hôn phu của Mạnh Trừng.

Mạnh Trừng buồn bực không vui, không bệnh mà chết. Sau khi cậu chết, Mạnh Tường và mẹ kế đương nhiên được hưởng tài sản thừa kế vốn thuộc về Mạnh Trường.

Người anh trai không cùng huyết thống tên Mạnh Tường kia từng cướp tranh của cậu, vậy mà còn được xem là nghệ sĩ tài năng nhất trong giới thượng lưu.

Mạnh Trừng chậm rãi đứng dậy, đi về hướng chiếc gương soi toàn thân đã nứt một đường lớn.

Chiếc áo len dệt kim dày ở thân trên có màu sẫm cổ lọ rất rộng, nhìn rất u ám. Phom dáng già cỗi vẫn không che được thân hình trẻ trung bừng bừng.

Eo cậu thon thả, chân dài, mông đẫy đà. Trên chiếc cổ tròn của áo len lộ ra chiếc cổ xinh đẹp như thiên nga. Làn da quanh năm không thấy ánh mặt trời trắng bệch lạnh lẽo, mềm mại đến mức như có thể vắt ra nước. Tóc mái thưa thớt che khuất mặt mày lịch sự tao nhã.

Khi nhìn thấy khuôn mặt của mình trong gương, cậu bất ngờ đến mức sốc - một vết bớt đen bên trái khuôn mặt, kéo dài từ huyệt Thái Dương đến cằm, khiến gương mặt tuyệt sắc trở nên lấm lem bụi bặm.

“Chúc mừng cậu xuyên sách!” Thanh âm máy móc của hệ thống vang lên bên tai.

Trước mắt Mạnh Trừng bắn ra một quầng sáng, liệt kê các thuộc tính thể chất của nguyên chủ.

[Tuổi: 18; xử nam, song tính, cực dễ mang thai.

Lần đầu xuyên sách, bạn được tặng gói quà to “Mọi điều ước đều thành sự thật”, cộng thêm một phần vũ khí bí mật.

Vũ khí bí mật, sau khi thăng cấp sẽ công bố.

Điều kiện thăng cấp: Thành công đạt được sự chú ý của vị hôn phu.]

Mạnh Trừng nhíu mày, vuốt vết bớt trên má trái: “Gói quà lớn có chữa được mặt tôi không?”

“Có thể! Ký chủ có muốn trị ngay bây giờ không?”

Mạnh Trừng không kịp trả lời, cửa gác mái đã mở ra.

Người đến là Mạnh Tường, vai chính thụ trong sách.