chương 10

Ở cực hạn trước mắt dĩ nhiên là em gái nhà mình càng quan trọng!

Trong khi ý kiến của Thu Vân càng lúc càng lớn, đối với cô em chồng tương lai chưa từng gặp mặt này hận đến ngứa răng, nhịn không được bại lộ bản chất.

Chẳng qua đây là đều là lời nói sau này.

Trình Lập Nam không hổ là ngụy quân tử trong ngụy quân tử, không chờ bao lâu gã đã trả thù.

Đó là vào hôm cuối tuần, Diệp Thanh theo thường lệ đi dạo ở trung tâm thương mại, thuận tiện tìm cửa hàng có nhãn hiệu nổi tiếng để mua ít quần áo.

Vốn dĩ Lâm Hạo một tấc cũng không rời cùng cô nhưng trên đường có một cuộc gọi điện thoại khẩn cấp là từ bệnh viện, nghe nói Thu Vân xảy ra tai nạn đang ở cấp cứu.

Trong nháy mắt mặt Lâm Hạo trắng bệch như tờ giấy, nói vài câu đơn giản với Diệp rồi để lại các vệ sĩ để bảo vệ cô xong xuôi rồi mới đi

Không thể không nói Lâm Hạo an bài rất ổn, làm Diệp Thanh rất vừa lòng.

Ít nhất không ngu ngốc vì một người phụ nữ mà tính mạng của em gái không quan tâm.

Diệp Thanh đối cái này anh trai vớ được này nhìn càng ngày càng thuận mắt.

Chẳng qua đối mặt với loại mặt hàng như Trình Lập Nam thì kế hoạch ổn thỏa cũng vô dụng, bạn vĩnh viễn không dẫm vào điểm mấu chốt vô sỉ của gã.

Loại người này mới là đáng sợ nhất.

Để Lâm Hạo đi cũng là một trong kế hoạch của cô.

Khi cô sắp xếp lại trí nhớ của Nguyên chủ thì cô cảm thấy một điều bất thường.

Cô nghi ngờ rằng đằng sau Thu Vân có bóng dáng chỉ dẫn cô ta để hãm hại Lâm Hạo, cô ta làm quá nhiều chuyện có mục đích.

Rõ ràng Thu Vân là loại lắm mưu mô chẳng giống một kẻ ngu ngốc chút nào.

Khóe môi Diệp Thanh khẽ giật giật , đang trầm tư thì thấy một phía có bóng đen thu nhỏ lại một cách đáng sợ.

" Chúng ta một nốt đồ rồi về" Diệp Thanh đưa túi cho vệ sĩ rồi bước ra cửa.

Cuối tuần trung tâm thương mại vốn là biển người tấp nập, người ra người vào nối liền không dứt, lúc Diệp Thanh chuẩn bị đi ra ngoài thì cách đó không xa bỗng nhiên đã xảy ra một ít chuyện ngoài ý muốn.

Hình như là có người té xỉu, người đi ngang qua đang hỗ trợ cấp cứu.

Những người này đúng lúc đổ ở cửa, nhất thời kín người hết chỗ, chen chúc bên trong, mấy vệ sĩ bị đám người va chạm phân tán ra.

Diệp Thanh sửng sốt đang muốn xoay người trở về thì bị một lực mạnh ép buộc Diệp Thanh đi ra cửa.

“Lâm tiểu thư!”

Một vệ sĩ gần Diệp Thanh nhất nhìn cô biến mất, không khỏi hoảng sợ, nhìn nhìn đám người, hắn hung hăng cắn răng một cái mạnh mẽ tách đám người để đi ra ngoài.

Thật vất vả thoát khỏi đám người, quần áo hắn đã tản ra loạn thành một đống vô cùng chật vật giống như dân tị nạn.

Hắn không rảnh lo sửa sang lại quần áo, trước tiên tìm kiếm bóng dáng Diệp Thanh, rốt cuộc

trước mắt sáng ngời, hắn thấy ở cách đó không xa nhìn thấy được hình bóng quen thuộc.

Vệ sĩ vui vẻ, vội vàng đi đến chỗ cô, nhưng mà mới vừa đi ra hai bước, một người đυ.ng phải hắn một chút sau đó ngoảnh lại đã không thấy tăm hơi bóng sáng của Diệp Thanh.

Hắn kinh hãi, đuổi theo nhưng cái gì cũng không tìm được, tức khắc mồ hôi đầy đầu, vừa chạy vừa tìm di động gọi một dãy số: “Lâm tiên sinh, không ổn……”

Cùng lúc đó ở bệnh viện.

Lâm Hạo nhìn trên người phụ nữ nhu nhược ở trên giường bệnh sắc mặt kỳ kém, trong mắt tràn ngập thất vọng.

“ Em chỉ vì chút vết thương nhỏ này mà gọi anh đến đây sao?”

Thu Vân có chút hoảng hốt, lại mạnh miệng nói: “ Đây không phải là vì em bị hoảng sợ sao, người bình thường bị tai nạn ai không hoảng sợ? Ai không muốn người thân bên cạnh ,cho nên em gọi anh tới thì làm sao……”

Dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Hạo thì giọng cô ta như bị bóp nghẹt lại, trông cô ta không còn đúng tình hợp lý nữa.

Lâm Hạo thu lại vẻ mặt, hít sâu một hơi: “Thu Vân, anh đã nói với em là trong khoảng thời gian này anh có chuyện rất quan trọng phải làm. Chuyện không quá quan trọng thì đừng có gọi anh ."

“Em em…… Em.” Thu Vân cắn răng: “Nhưng em xảy ra tai nạn, chẳng lẽ này không phải tình huống quan trọng sao?”

Lâm Hạo nhìn người con gái trong lòng minhg, trong mắt xẹt qua ủ rũ.

Anh ấy không muốn hoài nghi, cũng không muốn làm cô ta tổn thương, nhưng vì cái gì cô ta không thể hiểu chuyện một chút một hai phải ép bức bức anh ấy như vậy?

Chẳng lẽ như lời của em gái nói, một cô gái bình thường như Thu Vân luôn theo đuổi một tình yêu bình thường không hề phù hợp với anh.

Anh ấy không thể có mặt cứ lúc nào khi cô ta cần.

Bỗng nhiên tiếng chuông di động của anh ấy vang lên.

Lâm Hạo cau mày mở điện thoại nhìn thấy số của vệ sĩ tức thì khắc trong lòng dâng lên một dự cảm không ổn.

*****