Chương 26

Lộ Đinh nhận ra Nghiêm Ngọc tới cứu mình, cậu lập tức nói một tiếng cảm ơn rồi đứng dậy rời đi. Ngay lúc cậu rời đi thì nụ cười hiền lành trên mặt Tiêu Trường Cẩm đã biến mất trong nháy mắt, cậu ta hơi bất mãn mà trừng mắt nhìn Nghiêm Ngọc, hỏi: “Anh có ý gì?”

Mặt Nghiêm Ngọc nhìn cậu ta không chút cảm xúc, anh ấy thiếu kiên nhẫn nói: “Tôi nghĩ tôi cần phải nhắc nhở cậu, tôi không phải Vân Trình, mẹ tôi cũng không phải dì Tạ, cậu không có tư cách tỏ thái độ như vậy trước mặt tôi.”

“Anh!” Tiêu Trường Cẩm cuối cùng cũng phản ứng lại, cậu ta nhận ra người trước mặt mình chính là Nghiêm Ngọc, người vẫn luôn chán ghét cậu ta nên cho dù cậu ta có thật sự khó chịu thì Nghiêm Ngọc cũng sẽ không để ý đến sắc mặt cậu ta.

Tiêu Trường Cẩm sợ hãi, cậu ta chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Nghiêm Ngọc rời đi.

Sau khi Lộ Đinh rời khỏi thì cậu đã bị Trần Diệc nhìn thấy, cậu ấy nhanh chóng vẫy tay chào cậu. Lộ Đinh nhìn cậu ấy một cái thì phát hiện xung quanh mình đang có rất nhiều người và những người này đều đang nhìn chằm chằm vào cậu, tất cả là bởi vì Trần Diệc đã gọi cậu.

“…” Trong một lúc, Lộ Đinh có cảm giác mình nhìn thấy trong mắt những người này đủ loại vẻ kinh ngạc. Có lẽ họ đã nhận ra cậu và cảm thấy rất ngạc nhiên khi cậu xuất hiện ở đây, cậu chỉ xua tay, không đi qua đó mà lại tìm một góc mà chui vào.

Cô gái vừa trao đổi thông tin liên lạc với Trần Diệc nhìn cậu ấy với vẻ mặt có chút xấu hổ rồi hỏi: “Đó... có phải là Lộ Đinh không? Hai người là bạn à?”

Trần Diệc là người tốt, cậu ấy lập tức hiểu được ý tứ của cô gái: “Đúng vậy, có chuyện gì sao? Cô vẫn đang kỳ thị cậu ấy, nhưng người cậu ấy theo đuổi dù không phải Mạnh Vân Trình thì cũng không phải cô.”

Chính chủ còn chưa nói cái gì mà một đám không liên quan mấy người cứ thích chen vào.

Những gì cậu ấy nói thực sự có chút tổn thương nhưng nó lại rất hợp lý, vì vậy mặc dù cô gái kia không hài lòng nhưng cô lại không thể bác bỏ bất cứ điều gì. Tuy vậy, cô vẫn không thể chịu đựng được khi có người khác đứng lên bảo vệ cậu.

Cô gái này thực sự trông khá đẹp và gần đây, trong số những người đang chơi game cùng nhau, có một chàng trai đang theo đuổi cô. Cậu ta đã cảm thấy bất mãn về Trần Diệc kể từ khi cô bắt đầu trò chuyện với cậu ấy, giờ thì cuối cùng cậu ta cũng tìm được cơ hội để thể hiện.

“Sao vậy? Cậu ta vô liêm sỉ đến mức quấy rầy anh Mạnh nhưng lại không cho phép người khác bàn tán về điều đó?” Trên mặt cậu ta lộ ra vẻ khinh thường mà cậu ta lại hoàn toàn không phát hiện ra rằng hành động của mình bây giờ cũng giống như Lộ Đinh, cả hai đều theo đuổi người mình thích rồi đánh mất tôn nghiêm.

Ngay khi vừa dứt lời, một nắm bài lập tức bị ném thẳng vào mặt khiến cậu ta choáng váng.

Cậu ta ngẩng đầu lên thì thấy Trần Diệc đang lạnh lùng nhìn chằm chằm mình: “Vừa rồi mày sủa cái gì? Tao nghe không rõ.”

Nếu Trần Diệc nghe thấy ai đó nói những điều này về Lộ Đinh trước kỳ nghỉ hè thì cậu ấy sẽ chỉ cau mày và không quan tâm lắm, tuy nhiên sau khi bắt đầu kỳ nghỉ hè, Lộ Đinh dường như trở thành một người khác, mối quan hệ của cậu với ba người còn lại trong ký túc xá, bao gồm cả Trần Diệc, đều trở nên thân thiết vượt bậc, đó là lý do tại sao cậu ấy lại phản ứng mạnh mẽ như vậy.

Mấy giây sau, chàng trai bị Trần Diệc tát bằng bài poker cũng tỉnh táo lại, cậu ta nhận ra mình đang bị sỉ nhục trước mặt cô gái mình thích, điều này khiến mặt cậu ta lập tức đỏ lên, cậu ta giơ tay nắm lấy cổ áo Trần Diệc, chuẩn bị đánh nhau với cậu ấy.

“Này, này, này! Cậu đang làm gì vậy!”

“Đừng manh động, đừng manh động!”

“Bình tĩnh lại, bình tĩnh lại, chút nữa anh Mạnh sẽ tới đây.”

“Anh Nghiêm! Làm ơn giúp tôi với!”

Những người khác vội vàng ngăn cản cậu ta lại, Lộ Đinh đang trốn trong góc thì nhìn thấy động tĩnh, cậu cũng vội vàng chạy tới, vừa giúp giải tán cuộc chiến vừa hỏi Vương Xuyên chuyện gì đã xảy ra.

Bị rất nhiều người hợp sức chặn lại, cuối cùng cũng có khoảng cách được tạo ra giữa Trần Diệc và cậu ta. Vương Xuyên kể lại cho Lộ Đinh chi tiết về chuyện Trần Diệc và chàng trai này cãi nhau, cậu không ngờ rằng chuyện này xảy ra là do cậu. Ngay lúc cậu đang nghĩ cách nhắc khéo Trần Diệc lần sau đừng xúc động như vậy nữa thì Nghiêm Ngọc đột nhiên xuất hiện ở phía sau, vỗ vào vai cậu.