Chương 1

Thành phố B.

Cuối hè.

Trong phòng ngủ, Lộ Đinh ngơ ngác sờ lên tấm chăn mỏng màu xanh da trời đang phủ trên người, cảm thấy rất mềm mại.

Đã tỉnh lại gần nửa giờ rồi nhưng cậu vẫn chưa hiểu rõ tình huống mình đang gặp phải.

Lộ Đinh nhớ rõ mình bị đau tim, nhưng khi được đưa đến bệnh viện thì đã quá muộn.

Ngay khi ý thức đang mơ hồ, dường như có ai đó đang nói điều gì đấy bên tai cậu. Giọng nói của người này rất kỳ lạ, như thể nó được phát ra từ một sản phẩm điện tử nào đó, tương tự như siri.

“Chú Lộ Đinh?”

Lộ Đinh còn đang mê man suy nghĩ thì đột nhiên nghe thấy có người gọi tên mình, cũng không nhận ra có điều gì đó không ổn, thậm chí cậu còn thầm nghĩ rằng đúng rồi, chính là giọng nói này,

“Chú Lộ Đinh?!” Có lẽ con “Siri” này đã mất hết kiên nhẫn nên không nhịn được mà gọi lớn hơn.

Âm thanh điện tử vang lên trong tai, mà phòng ngủ không có một ai khác ngoại trừ cậu, cuối cùng Lộ Đinh cũng nhận ra có gì đó không ổn.

“Ai đấy?!”

”Siri” nói: “Chú Lộ Đinh, là tôi đây. Khi chú sắp chết, chúng ta từng có một cuộc trò truyện ngắn với nhau đó, chú không nhớ sao?”

Lộ Đinh cau mày, khuôn mặt vốn đã lạnh lùng giờ lại còn rét lạnh đến đáng sợ hơn.

“Cậu là ai? Chúng ta đã nói chuyện gì?”

Lộ Đinh mơ hồ đoán được, vật nhỏ phát ra âm thanh không biết từ nơi nào này chính là người cậu nói chuyện trong lúc ý thức đang mơ hồ. Mà khi đó cậu đang không được tỉnh táo, chỉ đáp lại vài tiếng ậm ừ trước giọng nói đó ở thế giới bên ngoài, cũng không biết vật nhỏ này đã lừa cậu những gì.

Đối mặt với câu hỏi của Lộ Đinh, “Siri” không hề hoảng sợ mà trả lời: “Tôi là nhân viên kim bài hệ thống số 111 của Cục Quản Lý Thời Không, chú có thể gọi tôi là Tiểu Nhất hoặc anh Nhất. Khi ý thức của chú sắp tiêu tan, tôi đã kiểm tra đo lường được quyết tâm sống sót của chú. Dưới sự đồng ý của chú, tôi đã ký kết khế ước, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì chú có thể sống sót ở thế giới này!”

“Đương nhiên nếu chú muốn trở về thế giới ban đầu thì cũng có thể.” Số 111 tiếp tục nói: “Nhưng ở thế giới ban đầu, chú đã bị tuyên bố tử vong cho nên nếu muốn trở về phải tìm cho chú một thân thể mới, có chút rắc rối mà cái giá chú phải trả cũng sẽ nhiều hơn một ít.”

“Nhưng đây đều là những chuyện sau khi chú hoàn thành xong nhiệm vụ! Không cần gấp!” Số 111 bỗng nhiên kích động: “Bây giờ việc ưu tiên hàng đầu là nhiệm vụ của chú sắp bắt đầu! Chú…”

“Dừng.” Lộ Đinh đột nhiên ngắt lời số 111.

Số 111 dừng lại vài giây rồi hỏi: “Sao vậy chú Lộ Đinh? Chú không thể đổi ý đâu, chúng ta đã giao ước rồi.”

“Hơn nữa, nếu chú muốn sống đến vậy thì chắc chắn chú sẽ không bỏ qua cơ hội này đúng không?” Số 111 dụ dỗ nói.

Sự chú ý của Lộ Đinh có hơi mơ màng, chỉ thấy cậu chậm chạp chớp mắt, nhẹ giọng chậm rãi nói: “Tôi rất muốn sống sao?”

“Đúng, đúng.” Số 111 nói một cách chắc chắn: “Sự quyết tâm của chú không nhỏ đâu, nếu không tôi cũng sẽ không phát hiện ra chú.”

Lộ Đinh hơi sững sờ.

Cậu chưa từng cảm thấy bản thân mình muốn sống.

Bệnh tim bẩm sinh khiến cậu không thể trở thành một đứa trẻ khỏe mạnh từ khi vừa mới sinh ra, thế nên cha mẹ ruột đã bỏ rơi cậu. Trong quá trình trưởng thành, tuy chưa bao giờ chủ động từ bỏ mạng sống nhưng trạng thái thường ngày của Lộ Đinh cũng không thể gọi là yêu đời.

Không ngờ cậu lại tự nhiên sẽ…

“Chú Lộ Đinh ơi? Chú Lộ Đinh?!”

Lộ Đinh chợt bừng tỉnh lại, cậu nói: “Đừng gọi tôi là chú, tôi còn chưa tốt nghiệp đại học đâu.”

“Vậy theo như mấy cái nhiệm vụ với khế ước gì đó mà cậu vừa nói thì hiện tại tôi đang ở đâu? Đây không phải thân thể của tôi à?”

Số 111 trả lời: “Tất nhiên là không rồi, thậm chí nơi này còn không thuộc cùng một thế giới với nơi anh ở.”

Lộ Đinh nhíu mày: “Ý cậu là gì?”

“Ừm…” Số 111 suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh có biết về thế giới song song không anh trai nhỏ của tôi ơi?”

Lộ Đinh tự động bỏ qua cách xưng hô kia, cậu trả lời: “Có, tôi từng thấy nó trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng.”

Số 111 nói: “Vậy thì nơi này gần giống như một thế giới song song, anh có thể hiểu rằng chúng ta đang ở trong một thế giới song song khác. Chủ nhân ban đầu của cơ thể này cũng tên là Lộ Đinh, nhưng vì một số chuyện ngoài ý muốn nên nguyên chủ của cơ thể này đã bí mật bỏ chạy, nên cái thân thể này cứ thế mà trở thành một cái xác rỗng, không cách nào hoàn thành được những việc mà nó phải làm. Vì vậy, nhiệm vụ của Cục Quản Lý Thời Không của chúng tôi là tìm ra một linh hồn với tâm nguyện nhất định tới để lấp lại chỗ trống. Sau khi hoàn thành mọi công việc mà cơ thể bị chiếm giữ nên làm, nếu anh muốn ở lại hoặc trở về thế giới ban đầu thì đều có thể được, Cục Quản Lý Thời Không của chúng tôi là toàn năng đó.”

“Cục Quản Lý Thời Không! Chú trọng hỗ trợ những người có ước mơ! Xin hãy lựa chọn chúng tôi!”