Chương 7. Gặp cẩu

Buổi tối hôm đó, Du Trúc phát hiện bên ngoài trời mưa to tầm tã.

Bất hạnh chính là, canh gà hầm trên nồi đã nấu xong, muối lại không đủ dùng. Cô cho mình năm phút để xây dựng tâm lý, đảo mắt mặc áo mưa vào, đi bộ đến siêu thị đối diện bên kia đường.

Trên đường trở về khi mua muối xong, cô vấp ngã một cái, cúi đầu nhìn xuống, là một nam nhân đang hôn mê. Cao khoảng 1 mét 9, trông rất đẹp trai.

Người dân thành thị nhiệt tình -Du tiểu thư sợ anh nằm ngáng ở đầu đường ảnh hưởng mỹ quan môi trường thành thị, vì thế mang anh về nhà mình, cởi sạch lau khô ném lên trên giường.

Nhưng mà, cảnh làm người ta nhiệt huyết sôi trào phạm tội cũng không có đến.

Cô sau khi ra từ phòng ngủ, nên làm gì thì làm, ăn cơm giặt quần áo tắm rửa, buổi tối ngủ vẫn là ở ghế sô pha.

......

Sáng sớm ngày hôm sau tỉnh lại, Du Trúc phát giác chân đã tê rần.

Cô kêu rên một tiếng mở mắt ra, thấy nam nhân tối hôm qua nhặt được kia đang ngồi quỳ bên cạnh sô pha, mặc quần áo cô làm cho, gối đầu lên chân cô, chuyên chú nhìn cô.

Du Trúc: “......”

“Anh tốt hơn chút nào chưa?” Cô ấm tràng mở miệng thăm hỏi, “Tối hôm qua anh té xỉu trên đường, tôi liền mang anh về đây. Hy vọng anh không cần để ý.”

“Cảm ơn em đã cứu anh.” Anh ôn nhu nói cảm ơn, đôi mắt vẫn như cũ nhìn Du Trúc chăm chú.

Tuyến giọng của nam nhân là giọng siêu trầm siêu gợi cảm, xứng với ngũ quan thâm thúy cùng dáng người model của anh, quả thực là loại hormone biết đi mà.

Du Trúc mặt có chút đỏ, ngượng ngùng lại nhìn thẳng anh, ánh mắt có chút mơ hồ: “Không... Không cần cảm ơn. Tôi hôm nay còn phải đi làm, nếu không anh cũng trở về đi.”

“Anh không có nơi nào để về.” Anh bỗng nhiên cúi đầu, không thấy rõ thần sắc, nhưng giọng điệu thực bi thương, “Em có thể thu nhận anh mấy ngày được không?”

Cô phạm vào khó rồi, đưa chủ ý cho anh: “Nếu không anh đến khách sạn ở trước?”

“Anh không có tiền.” Anh nâng mắt lên nhìn cô, quai hàm còn nhắm nghiền, khóe miệng mím lại hơi rủ xuống.

Du Trúc: “......”

Lớn lên vừa soái lại khốc cũng đừng có giả bộ đáng thương a!

Bộ dạng này làm người ta như thế nào cảm thấy...

......

Giống Quyển Quyển nhà cô......

......

“Vậy trước tiên ở đây đi.” Nữ nhân bị chó yêu đâm váng đầu óc, vứt bỏ điểm mấu chốt, “Nhưng giường phải trả cho tôi, anh đến ngủ sô pha.”

“Được.” Nam nhân sảng khoái gật gật đầu, “Anh là Thẩm Tư Tuyền, có thể biết tên của em không?”

“Du Trúc.”