Chương 18. Dạo phố H

Trong chuyện dạo phố này, thật ra Văn Cầu cùng Thẩm Tư Tuyền đều có chút miệng thì chê nhưng thân thể lại thành thật.

Bọn họ so với thẳng nam còn kiên nhẫn hơn nhiều. Khi Du Trúc mặc thử quần áo, chọn lựa đồ trang điểm còn sẽ ở bên cạnh cho chút ý kiến, tuy rằng đại đa số cô đều sẽ không tiếp thu, nhưng không thể không nói, so với một mình đi dạo phố có thú vị hơn nhiều.

Đi ngang qua cửa hàng đồ chơi, Văn Cầu chủ động kéo Du Trúc vào, thẳng đến chuyên khu Lego.

“Chị xem, mô hình này giảm giá nè!!!” Cậu ôm một hộp Lego xe thể thao có in Batman, yêu thích không buông tay.

“Nên giảm giá chính là tay cậu đó.” Thẩm Tư Tuyền ôm cánh tay bàng quan, vẻ mặt khinh thường, “Đều mua nhiều hộp Lego như vậy rồi, cậu thành công ghép được cái nào chưa?”

“Tôi hưởng thụ quá trình, không nhìn kết quả.” Văn Cầu bình tĩnh đáp lại, vừa đáng thương nhìn về phía Du Trúc, “Em muốn!”

“Mua mua mua!” Cô thuần thục quét thẻ tính tiền, con mèo nhỏ kia vui vẻ xách một cái cảm thấy mỹ mãn.

Ba người đi vào tiệm bánh ngọt thưởng thức trà chiều, Du Trúc để cho bọn họ ngồi xuống trước, còn mình đi toilet một chuyến.

Đi WC xong trở về, các cô gái nhỏ đã đứng một vòng bên bàn của bọn họ, ríu rít, giống như truy tinh. Còn có mấy người đang cầm điện thoại chụp lén, đèn flash đều đã quên tắt, còn tưởng rằng mình ẩn nấp rất được...

Thẩm Tư Tuyền khí tràng toàn bộ phát hoả, cau mày không nói một tiếng, không khí xung quanh đều giáng băng. Văn Cầu cũng là vẻ mặt không kiên nhẫn, bộ dạng trẻ con không còn sót lại chút gì, ngược lại còn có chút buồn cười.

Du Trúc liều mạng nghẹn cười, đứng ở phía sau đám người giơ điện thoại lên, cơ trí tắt đi đèn flash, gia nhập hàng ngũ chụp lén.

“Tách tách!”

Người toàn cửa hàng đồng thời nhìn sang đây, bao gồm tâm can, bảo bối của cô.

Ngọa tào, quên đặt về chế độ im lặng rồi......

Văn Cầu, Thẩm Tư Tuyền: “......”

Chó mèo tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng. Du Trúc trà chiều cũng chưa ăn được, trực tiếp bị kéo vào khách sạn tình lữ, lễ tân trong ánh mắt ý vị thâm trường, cô giống như chim cút đi theo hai người bạn trai giá trị nhan sắc hạng A lấy thẻ phòng vào thang máy.

Vào đến phòng, cô bị ném vào chiếc giường tròn có đường kính hai mét.

“Chụp lén vui vẻ không, hửm?” Thẩm Tư Tuyền xoay người áp lên, cong đầu gối đỉnh ở trên âm đế cô, “Nhìn chúng ta bị khi dễ đều không hỗ trợ?”

“Em là muốn đi cứu hai người, chỉ là không cẩn thận đυ.ng phải điện thoại, còn mở camera ra.” Du Trúc khó nhịn mà kẹp lấy chân, lại đi đẩy nam nhân tác loạn tay, “Đừng, nhẹ chút. Quần áo bị xé rách rồi!”

“Chị đừng nói chuyện.” Văn Cầu lột quần quỳ lại đây, trực tiếp đem côn ŧᏂịŧ cương cứng nhét vào miệng cô, vừa đĩnh động vừa oán giận, “Trong miệng không có câu nào là sự thật! Đừng cho là em không thấy được chị ở sau đám người kia cười trộm, gian tà giống như trộm.”

Nữ nhân bị cậu chọc cười, hàm chứa côn ŧᏂịŧ phát ra một chuỗi tiếng heo kêu.

Thẩm Tư Tuyền nghe được cũng cười ra tiếng, một cái tát đánh lên mông nhỏ của cô: “Vô tâm không phế.”

Anh bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, mở ngăn tủ mép giường ra, lấy ra từ bên trong một lọ gel bôi trơn, nhiệt tình đề cử với hai người: “Muốn thử xem không?”

Văn Cầu đồng ý: “Được.”

Du Trúc vẻ mặt mộng bức: “Thử cái gì?”

“Chơi hậu môn.” Thẩm Tư Tuyền nhiệt tâm giải đáp, “Lần đầu tiên phía trước cho con mèo thối, phía sau không để lại được cho anh à, có phải đạo lý này không?”

“Nếu không, lần đầu tiên phía sau Cầu Cầu làm, em coi như xong.” Cô nhíu mày nghĩ nghĩ, “Em sợ đau.”

“Em đúng là không nên buông miệng hỏng của chị ra mà!” Văn Cầu tức giận nghiến răng nghiến lợi, lại đem côn ŧᏂịŧ thọc vào trong miệng cô.

Thẩm Tư Tuyền không quản hai người bọn họ, đổ một đống gel bôi trơn ra trong tay, tay xoa đều như kem dưỡng da, từ từ đưa một ngón giữa cắm vào cúc huyệt của cô.

“Ngô ngô... Ngô ngô ngô ngô...”

Quyển Quyển, đừng chạm vào cúc hoa.

Lời nói đều bị côn ŧᏂịŧ tiểu bảo bối chắn ở trong miệng, Thẩm Tư Tuyền cũng không nghe hiểu, đãi một cây đầu ngón tay ra vào thuận lợi sau lại bỏ thêm một cây đi vào.

Kiên nhẫn khai mở năm phút, rốt cuộc có thể thêm đến ngón tay thứ tư. Lượng lớn gel bôi trơn từ trong cúc huyệt bị bài trừ, chảy tới bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, da^ʍ mĩ đến không nỡ nhìn thẳng.

Thẩm Tư Tuyền mắt nhìn Văn Cầu ám chỉ, đối phương hiểu rõ, rút ra nằm thẳng xuống dưới, đem Du Trúc mặt đối mặt ôm vào trong lòng ngực, nhắm ngay hoa huyệt cắm vào.

Cô có một dự cảm không lành, thẳng đến khi kề miệng cúc huyệt cũng có một cây côn ŧᏂịŧ.

Quả nhiên là như thế này!

“Không được đâu, a!” Vẻ mặt cô đưa đám quay đầu xin tha, “Lần đầu tiên thao cúc liền song khai sao? Chúng ta đợi lát nữa solo không được sao?”

“Tiểu Trúc đừng sợ, anh giúp em mở lớn phía sau rồi, thật sự!” Giọng điệu anh chân thành, tay chân cũng nhanh nhẹn, trực tiếp đè ở trên người Du Trúc, đỡ côn ŧᏂịŧ cắm đi vào.

“A!” Cô đau đến mức kêu thảm thiết ra tiếng, muốn bò dậy đào tẩu, nề hà chính mình hiện tại tựa như nhân sandwich, bị hai nam nhân kẹp chặt ở bên trong căn bản không động đậy được.

“Ô ô... Nhẹ chút... Quyển Quyển... Đau quá...” Cô khóc đến giọng nói đều khàn, trên mặt một chút huyết sắc cũng không có, nhìn thực sự đáng thương.

Văn Cầu giống như trẻ nhỏ làm sai chuyện, vội vàng rút côn ŧᏂịŧ, một chân đạp Thẩm Tư Tuyền ra, ôm Du Trúc dỗ: “Không tới nữa không tới nữa, Tiểu Trúc không khóc, em sai rồi.”

Thẩm Tư Tuyền từ trên mặt đất bò dậy, lúc này mới thấy rõ trạng thái của cô, thật cẩn thận đi qua lau nước mắt cho cô: “Anh không lộng phía sau nữa, em đừng khóc mà.”

Du Trúc vừa nghe cúc hoa được cứu, cảm giác sợ hãi tức khắc biến mất không ít, tim đập cũng dần dần hòa hoãn xuống. Cô nâng khuôn mặt nhỏ lên, nghẹn ngào giảng đạo lý với bọn họ: “Các anh không được chơi khẩu vị nặng như này nữa, cảm giác giống như sắp chết vậy. Về sau hai người có thể không tiến vào cùng nhau không, em sẽ bị chơi hỏng mất.”

Hai người vội vàng đồng ý, dù sao thế nào cũng thoải mái cả, đương nhiên là làm theo phương thức Tiểu Trúc thích.

Nghỉ ngơi trong chốc lát sau, hậu huyệt Du Trúc không còn đau nữa, liền cưỡi lên trên người Văn Cầu, làm cậu dao động bắn một hồi. Lại bò đến trong lòng ngực Thẩm Tư Tuyền, dùng phương thức nằm nghiêng làm anh sảng khoái phóng thích ra.

Ba người tắm rửa hơn một giờ, trong phòng tắm vẫn luôn ê ê a a, trở lại trên giường cũng không ngừng nghỉ, thẳng đến rạng sáng hai giờ mới an tĩnh lại.

Buổi sáng ngày hôm sau tỉnh lại, Du Trúc cảm thấy bản thân thành người thực vật, dưới cô không nâng dậy được.

Cô không khỏi nghĩ: Còn may xuyên sách không phải vào thịt văn, bằng không với thể chất này, chắc chắn tuổi xuân chết sớm.

Tác giả có chuyện nói:

Không phải thịt văn?

Không, là thịt văn:)