Chương 1.1. Phá Thân

Nồi nước sôi đã lạnh. Lý ma ma lại đổ thêm ít nước vào, lại phân phó tiểu nha đầu xem lửa. Nghe tiểu nha đầu lên tiếng, bà liền vội vàng đi ra ngoài. Trong viện các hạ nhân đi lại, vô cùng an tĩnh. Tiếng quế hoa bị gió thổi sàn sạt vang lên. Lý ma ma thấy cửa phòng còn đóng chặt, cẩn thận nghe động tĩnh, thanh âm cách kẹt cửa mà truyền tới. Thanh âm kẽo kẹt của giường gỗ đàn cũng với tiếng bạch bạch truyền ra, từng tiếng từng tiếng một. Lúc này lại truyền đến tiếng nữ nhân vừa khóc vừa kêu, một lát lại không nghe thấy.

Lý ma ma thở dàu. Thiếu gia cũng quá cà rỡ, tiểu cô nương mới hoan ái liền bị làm quá tàn nhẫn. Tính toán cẩn thận, cũng sắp được một canh giờ. Nghe động tĩnh này, không biết khi nào mới ngừng nghỉ. Lý ma ma ngồi ở bậc thang xoa chân, bất tri bất giác ngủ gật.

Một tiếng nói chói tai làm nàng tỉnh dậy, chỉ nghe thấy trong phòng có người nói: “ Mang nước ấm vào”.

Lý ma ma liền vội vàng xoay người đi chuẩn bị. Vào phòng, bà cũng không dám ngẩng đầu lên xem, chỉ ngửi thấy một cỗ mùi tanh nồng. Lý ma ma lo lắng sốt ryootj, không biết cô nương có bị thương không. Thấy không có ai gọi bà ở lại, đành phải lui ra ngoài. Trong phòng ánh sáng lại ám xuống.

“ Đệ mang tỷ đi tắm “

“… Ưm”

Tần Túng xốc mạnh cái chăn lên, cuối người mang nữ tử nhũn như bùn bế lên. Chạm vào làn nước ấm, Tần Yểu run lên một chút, Tần Túng liền buông nàng ra. Hăn cũng bước vào, nước dâng lên cao, Tần Yểu nhắm hai mắt nằm ở trong thùng. Tần Túng cười, hai cánh tay bừa bãi áp nàng vào lòng ngực.

“ Tỷ tỷ cần gì thẹn thùng, chỗ nào nên chạm hay không nên chạm mới vừa rồi đệđều chạm qua”

Hiện trên người nàng đều là dấu vết hắn để lại, hồng hồng tím tím, chỗ thâm chỗ đỏ. Tần Túng vỗ về sau lưng nàng đầy các dấu hôn, nhớ tới nơi tinh tế kia tư vị ngọt ngào, trong cổ họng lại khô khốc. Tần Yểu trầm mặc sau một lúc lâu, gian nan lên tiếng:

“ A Túng, ta rất mệt, đệ im lặng chút, được không?”

“ Được, ta nghe tỷ tỷ”

Tần Túng vén lọn tóc đen ướt dính vào cổ nàng, trầm mê sung sướиɠ mà khẽ hôn. Nếu nghe lời nàng nói, hôm nay hắn đã không cưỡng ép nàng ở trên giường làm ra chuyện vi phạm nhân luân. Tội lσạи ɭυâи ở trong lòng, Tần Yểu đau đến thở không nổi.

Lúc mẫu thân hấp hối, đã dặn dò nàng phụ tá đệ đệ, kế thừa tổ nghiệp, vạn lần phải trông giữ cho tốt. Nàng tuân theo lệnh mẹ, đến tuổi hai mươi cũng không gả, mỗi giờ mỗi khắc đốc thúc hắn đọc sách tập võ. Rốt cuộc cũng chờ đến lúc hắn chiến thắng trở về, rạng rỡ tông tộc.

Tự cho là có thể buông bỏ gánh nặng, chờ hắn thành thân. Không nghĩ tới hắn đối với nàng có tình cảm nam nữ. Tần Yểu hoảng hốt nhìn gương mặt hắn. Thiếu niên uy vũ dáng vẻ đường đường, quân công hiển hách, muốn cưới nữ tử nào mà không được, cố tình muốn một người không thể muốn. Nếu việc hôm nay truyền đi, chẳng những thanh danh Tần gia mất hết, hắn ở trong quân doanh cũng mất hết uy nghiêm. Chủ tướng không nghiêm, làm sao ra lệnh cho tam quân. Tần Yểu tâm tình lẫn lộn:

“ A Túng, ta…, ta có lời muốn nói với đệ”

Tần Túng nhìn nàng một chút, không để ý mà cười: “ Tỷ tỷ lại muốn lấy đạo đức lễ pháp giáo huấn đệ? Nếu là vậy thì không cần phải nói, đệ sợ tỷ tỷ hôm nay không chịu nổi ”

Hắn vuốt ve eo nàng, ánh mắt phóng đãng lộ liễu. Tần Yểu chịu đựng thấy thẹn: “ Tần gia chỉ có đệ là nam tử, đệ không thể không thành thân. Trong triều có vài vị nữ nhi của các đại nhân có sinh thần bát tự ở đây, nếu đệ thích, ta liền đi hỏi thăm. Không thích hợp tỷ lại nói trưởng bối trong nhà để ý”

“ Tỷ tỷ không thể vì đệ mà sinh hài tử sao?”

“ A Túng! Đệ biết rõ, biết rõ…”. Tần Yểu nói không nên lời.

Họ hàng gần còn không cưới, huống chi bọn họ cùng là phụ mẫu thân sinh. Trước tiên mặc dù có hài tử cũng hơn phân nửa là đứa trẻ ngốc, thân phận nhất định là thấp kém. Tần Túng thấy nàng sắc mặt trắng bệch, áp sát nàng nói:

“ Tỷ tỷ hà tất để ý cái nhìn của người khác, đệ nói rồi đệ chỉ cần tỷ, không có hài tử cũng không sao. Đệ còn sống một ngày, Tần gia đệ sẽ tiếp quản, trăm năm sau ta chết, khi đó vinh hoa suy bại của Tần gia cùng ta có quan hệ gì đâu.”

“ Đệ im miệng! ” Tần Yểu thở dốc, không thể tưởng tượng được hắn bướng bỉnh như vậy.

“ Đệ nhất định phải cưới thê tử, nếu đệ không muốn, tỷ kiếm cho đệ.”

“ Tỷ lại muốn đệ cưới nữ tử khác?”

Tần Túng bóp eo nàng, chỉ cần nàng gật đầu, hắn liền bóp nát nó. Phía trước bị hắn nâng eo va chạm, nay lại bị hắn bóp chặt, Tần Yểu đổ mồ hôi lạnh:

“ A Túng…”

“ Tỷ dám nói!”

Ánh mắt Tần Túng híp lại, trên tay gân xanh đều nổi lên. Tần Yểu lắc đầu, nghẹn ngào:

“ A Túng đệ buông ra, tỷ đau quá.”

Tần Túng dùng thêm lực, hơi thở gấp gáp vùi vào hõm vai của nàng, chậm rãi áp xuống ý niệm muốn gϊếŧ người ở trong lòng. Tần Yểu không dám nhúc nhích. Mới vừa rồi trên giường nàng không chịu cho hắn, hắn cũng là như vậy mà thô bạo làm nàng, càng kháng cự, hắn càng hung hãn. Hắn không chịu bắn ở bên ngoài, mà ở bên trong tử ©υиɠ nàng bắn vào tϊиɧ ɖϊ©h͙, bụng nhỏ hiện nay vẫn còn trướng đau. Sau một lúc lâu, hắn ngẩng đầu lên nhìn nàng, đáy mắt hơi đỏ đậm.

“ Đệ khát, tỷ tỷ đệ muốn uống”

Tần Yểu che ngực quay đầu đi: “ A Túng, đệ không cần lộn xộn.”

Tần Túng nhìn lỗ tai nàng phủ một tầng màu đỏ, dươиɠ ѵậŧ cứng lên đâm vào bụng nhỏ của nàng: “ Tỷ không cho đệ, đệ liền cắm nơi này.”