Chương 37

Cùng với âm thanh của Albedo, những thủ vệ khác cũng đồng thanh lên tiếng. Âm thanh tràn ngập sự kiên định và sức mạnh, thể hiện một lòng trung thành không bao giờ thay đổi, cho dù đối mặt với cái chết. Âm thanh này giống như một sự cười nhạo cho lòng nghi ngờ của Momonga.

Những lo lắng, ngờ vực của Momonga giờ đây đã được quét sạch, được thay thế bởi sự xúc động. Những NPC của Ainz Ooal Gown vẫn như vậy, vô cùng trung thành và cũng rất vĩ đại.

Quá khứ hoàng kim vẫn còn đó.

Những kết tinh tâm huyết của tất cả mọi người vẫn còn trong thế giới này.

Trong lòng Momonga đang vô cùng vui vẻ, nhưng bên ngoài không thể hiện bất cứ cảm xúc gì. Nếu ai để ý kĩ thì ánh đỏ trong hai hốc mắt xương xẩu lúc này đang sáng chói hơn bao giờ hết. Cảm giác bất an đã không còn tồn tại, Momonga với tư cách là lãnh đạo tối cao nói:

“Toàn bộ thủ vệ, các ngươi là những người tuyệt vời nhất. Ta tin tưởng các ngươi nhất định sẽ tuân theo mệnh lệnh của ta, hoàn thành những gì mà ta giao phó.”

“Có lẽ một số người sẽ không hiểu những gì ta sắp nói nhưng ta hi vọng các ngươi sẽ lắng nghe. Trước mắt, Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick vì một nguyên nhân nào đó đã bị di chuyển đến một địa điểm không xác định.”

Khuôn mặt những thủ vệ vẫn không có chút thay đổi.

“Tuy rằng nguyên nhân vẫn chưa được xác định, nhưng trước mắt Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick nguyên bản được xây dựng trong một đầm lầy đã chuyển dời đến một thảo nguyên. Về chuyện này, có ai có biết bất kì manh mối nào không?”

Albedo nhìn về phía những thủ vệ khác, rồi trả lời:

“Không, thần xin lỗi, quả thực là không có bất cứ manh mối gì.”



“Như vậy, các tầng vẫn bình thường chứ. Không có tình huống nào lạ diễn ra sao?”

Nghe câu hỏi này, tất cả thủ vệ đều trả lời:

“Tầng thứ bảy không có chuyện gì.”

“Tầng thứ sáu cũng như vậy.”

“A, cũng như chị của thần nói.”

“Tầng. Thứ. Năm. Không. Xảy. Ra. Chuyện. Gì.”

“Tầng thứ nhất đến tầng thứ ba cũng không có bất cứ chuyện lạ nào.”

“Đại nhân Momonga, thần muốn đi điều tra tầng thứ tư và tầng thứ tám.”

“Chuyện này giao cho Albedo xử lí đi. Lưu ý tầng thứ tám, cẩn thận tình huống phát sinh không thể kiểm soát.”

Albedo cúi đầu hành lễ, Shalltear nói thêm:

“Vậy để thần kiểm tra mặt đất.”



“Không cần Sebastian đang kiểm tra rồi.”

Lúc đó Albedo cũng có mặt nên cô không có bất cứ biểu hiện nào, nhưng những thủ vệ khác đều lộ ra vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt.

Tại Nazarik, có bốn NPC được xem là mạnh nhất trong số tất cả NPC trong lăng mộ. Sử dụng vũ khí và sức tấn công mạnh nhất là Cocytus; phòng ngự mạnh nhất với bộ giáp nặng là Albedo; năng lực tổng hợp cao hơn cả hai người kia là Sebastian. Ngoài ra còn một người nữa.

Những thủ vệ lộ ra vẻ ngạc nhiên bởi vì một người bách chiến bách thắng, không gì cản nổi như Sebastian mà bị phái đi phụ trách nhiệm vụ cực kì đơn giản là trinh sát. Từ điều này có thể nhìn ra Momonga coi trọng việc này đến mức nào. Trong thoáng chốc, trong lòng mọi người đều cảm giác được nguy cơ mãnh liệt.

“À, cũng đến giờ rồi…”

Lúc này, ánh mắt Momonga nhìn về phía một bóng dáng đang chậm rãi tiến đến - Sebastian. Ngài quản gia tiến đến trước mặt Momonga, chậm rãi quỳ xuống hành lễ:

“Momonga-sama, thật có lỗi vì đã đến chậm.”

“Không sao, báo cáo một chút về tình hình xung quanh đi.”

Sebastian ngẩng đầu, nhìn thoáng qua những thủ vệ xung quanh một chút rồi nói:

“…Tình huống khá khẩn cấp, đương nhiên cũng nên để các thủ vệ biết một chút.”

“Đúng vậy. Hiện tại xung quanh chúng ta là một thảo nguyên rộng lớn. Ngoại trừ Nazarik, không tồn tại bất kì kiến trúc nào khác. Mặc dù có tồn tại một vài tiểu sinh vật nhưng không phát hiện sinh vật hình người hay loại sinh vật cỡ lớn nào hết.”