“Sau đó lúc mẹ rời đi đột nhiên hỏi mình có đi khám thai không, hỏi bác sĩ có yêu cầu mình khống chế cân nặng không, mặc dù mẹ không nói gì, nhưng lại dặn dò mình ra ngoài vận động một chút, nhất định là mẹ cảm thấy mình quá mập. Sau đó mình phải đi soi gương, Diệp Tĩnh, mình nói với cậu, gương thật là đáng sợ, mình ở trong gương, cái gì cũng tròn trịa, mình giống như viên phấn, sau đó mình liền khóc.”
“Mang thai sẽ mập lên, mỗi người đều như vậy, có gì phải khóc?” Lãnh Diệp Tĩnh bất đắc dĩ trợn mắt, thật không hiểu tại sao phụ nữ đều phải coi trọng vấn đề cân nặng của mình như vậy.
“Nhưng mà mình rất đau lòng, sau lại…..Sau lại, thời điểm mình đang khóc, Nhật Ninh gọi điện tới, anh ấy hỏi mình có phải đang khóc không, mình không trả lời, còn hỏi mình buổi tối muốn ăn gì, mình nói không muốn ăn, sau đó mình nói ngắt điện thoại, anh ấy thật sự ngắt điện thoại.” Trong hai mắt của Lăng Nguyên Ái lại nổi lên nước mắt.
Quả nhiên, vấn đề còn ở trên người đàn ông.
“Có cái gì không đúng sao? Là cậu không trả lời anh ta có khóc hay không, là cậu nói buổi tối không muốn ăn, là cậu nói muốn ngắt điện thoại anh ta liền ngắt, rất bình thường nha.” Lấy anh mắt luật sư chuyên nghiệp của cô mà xem xét, không nhìn ra có vấn đề ở đâu.
“Dĩ nhiên là không đúng!” Lăng Nguyên Ái lần đầu tiên lớn tiếng phản bác Lãnh Diệp Tĩnh, “Anh rõ ràng nghe thấy mình khóc, tại sao không hỏi mình, anh ấy phải quan tâm mình, sau đó hỏi xem vì sao mình khóc mới đúng! Còn có, mặc dù nghe thấy mình nói không muốn ăn bữa tối, nhưng anh ấy nên biết hiện tại một người ăn cho hai người, nếu như không ăn bữa tối băn bản không ngủ được, anh ấy phải nói cho dù không muốn ăn cũng phải ăn một chút, nếu không sẽ không tốt cho cơ thể. Cuối cùng, anh làm sao có thể ngắt điện thoại, tại sao cứ như thế ngắt điện thoại, vợ của anh ấy là ai, nhất định anh ấy bắt đầu chê mình mập, không cần mình, ô ô……”
Tiếng khóc lại bắt đầu, Lãnh Diệp Tĩnh dau mày, phụ nữ đúng là sinh vật phiền toái, đặc biệt phụ nữ đang yêu, cho nên cô tuyệt đối không để bản thân đi vào tình yêu, đi vào hôn nhân, nếu như cô cũng biến thành người phụ nữ khẩu thị tâm phi, tuyệt đối cô sẽ gϊếŧ mình trước!
Đại tiểu thư của ta, nếu cậu muốn được quan tâm, tại sao không nói thẳng?”
“Làm sao có thể nói thẳng, loại chuyện như vậy dĩ nhiên không thể nói thẳng, nói thẳng ra thì còn gì lãng mạn, ô ô….” Lăng Nguyên Ái lại bắt đầu ôm điện thoại khóc thút thít.
“Mình nói Đại tiểu thư của mình, cậu rốt cuộc là nội tiết tố mất cân bằng hay là chưa thỏa mãn, lãng mạn trị giá mấy phân tiền, thẳng thắn một lần thì chết sao?”
“Chưa……chưa thỏa mãn?” Lời của Lãnh Diệp Tĩnh lại khiến Lăng Nguyên Ái hồi tưởng một chuyện khác, kể từ ngày cô kết hôn cùng Nhật Ninh tới nay, mặc dù anh đối với cô ôn hòa, nhưng mà trên giường lại tương đối ham thích vận động, đặc biệt là ba tháng sau khi kết hôn, chỉ cần cô hết ngày(đèn đỏ ý ạ), cơ hồ mỗi buổi tối, anh đều đối với cô như vậy ở trên giường, nhưng kể từ khi cô mang thai, sau lần ở quầy rượu về, dường như…..
Không phải là dường như, mà là căn bản, bọn họ chưa một lần làm như vậy nữa!(*làm gì, làm gì, làm gì???*) Nhất định là bởi vì cô mập lên, vóc người biến dạng, anh bắt đầu chán ghét cô mới có thể như vậy!
“Oa oa….”Lăng Nguyên Ái lần này khóc lơn tiếng hơn.
Lãnh Diệp Tĩnh vuốt vuốt lỗ tai bị giày xéo, đưa điện thoại trả lại cho Văn Tuệ,”Nói cho đứa ngốc kia, nếu như muốn ly hôn mình nhất định miễn phí giúp lên tòa, hơn nữa tuyệt đối lấy được phí nuôi dưỡng kếch xù.”
Lý Văn Tuệ cầm lấy điện thoại, không để cho Lăng Nguyên Ái nghe thấy Lãnh Diệp Tĩnh nói nhảm.
“Alo, Nguyên Ái, mình là Văn Tuệ, đừng khóc, mới vừa rồi Diệp Tĩnh cũng nói, mang thai mập lên là chuyện bình thường, bây giờ cậu ăn cho hai người, dĩ nhiên sẽ mập lên, ngoan, đừng khóc, chờ sinh con xong, chúng mình cũng đi đăng kí khóa học Yoga, cùng nhau giảm cân có được hay không, bây giờ cậu mà khóc đối với mắt của cậu cùng với đứa bé đều không tốt.”
Hiển nhiên, quả thật tuyến lệ của phụ nữ cũng làm người khác phải ghé mắt nhìn.
Sáu giờ tối, Hoắc Nhật Ninh nói về nàh trước, vừa vào cửa đã thấy cô vợ nhỏ vùi mình trên ghế salon ngủ thϊếp đi, cau mày, lông mi thật dài ẩm ướt, khóe mắt sót lại những giọt nước mắt, cặp mắt sưng mọng, trong tay còn cầm điện thoại di động, không biết rốt cuộc cô khóc bao lâu, cô vợ nhỏ của anh thật đa sầu đa cảm.
Đem chăn mỏng đặp lên người cô, đứng nhìn hồi lâu rồi mới xoay người vào phòng bếp, đem lẩu mua sẵn để vào nồi, từ trong tủ lạnh lấy ra nguyên liệu mới đặt trên mâm, sau đó sắp xếp đặt trên bàn ăn.
Khi chuẩn bị hoàn tất mọi thứ, mới trở lại phòng khách, Lăng Nguyên Ái còn đang ngủ, ngủ rất không yên ổn, xoay người trên ghế salon hẹp.
Nguy hiểm thật! Thời điểm sắp rơi xuống khỏi ghế salon, được Hoắc Nhật Ninh nhanh tay tiếp được, anh chắc phải giáo dục thật tốt vợ nhỏ một chút, hiện tại còn ôm đứa nhỏ trong bụng, thế mà còn dám làm loại chuyện nguy hiểm như thế này.
“Anh đã về….” Lăng Nguyên Ái dần dần tỉnh lại, cặp mắt mở ra một khe hở nhỏ chua xót, nhìn thấy gương mặt tuấn tú quen thuộc, nhất thời đại não chưa kịp hồi tưởng chuyện đã xảy ra hồi chiều, chẳng qua là cảm thấy có gì đó không đúng, từ lúc nào cô nằm trong ngực anh?
“Tỉnh chưa?” Hoắc Nhật Ninh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mơ hồ của vợ, ở khóe mắt của cô hôn say đắm, cô gái nhỏ này, hiện tại nhất định mắt đau đến khó chịu đi.
“Ừ…..” Ánh mắt thật là đau, dường như không mở ra được, từ từ lấy lại suy nghĩ, buổi chiều…..Anh…..Lăng Nguyên Ái không dám nhìn thẳng vào tầm mắt của Hoắc Nhật Ninh, cúi đầu, cảm giác chua xót trong ngực bắt đầu trở lại.
“Tỉnh rồi thì chuẩn bị ăn cơm.”
Hoắc Nhật Ninh vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng nguyên Ái, không chuẩn bị vào lúc này cởi bỏ khúc mắc trong lòng cô, buổi chiều cùng mẹ vợ nói chuyện, anh đã biết nguyên nhân cô khóc thút thít, nhưng vì trừng phạt cô giấu diếm anh, không nói thật, anh quyết định hành hạ vợ nhỏ thêm một chút, để cho cô biết ông xã của cô không phải dễ bắt nạt.
Lại dám lừa gạt anh, anh hiểu cô đang chịu đựng.
Tối nay nồi lẩu đặc biệt phong phú, nồi canh ngào ngạt, nguyên liệu tươi ngon, Hoắc Nhật Ninh ăn đến ngon miệng, nhưng mà Lăng Nguyên Ái không có khẩu vị tốt như vậy.
Cô yên lặng cúi đầu, vô ý thức nuốt nước miếng nhìn Hoắc Nhật Ninh gắp đồ ăn trong bát của cô, ngay cả tôm Hùm Hokkaido cô thích nhất cũng không ăn mấy con, cuối cùng đều vào miệng Hoắc Nhật Ninh.
Lần đầu tiên sau bữa tối, Hoắc Nhật Ninh không tới thư phòng xủa lý công việc, thời điểm khi anh lau mái tóc ướt sũng ra khỏi phòng tắm, vợ nhỏ của anh đã ngồi ngẩn người ở giường một hồi lâu.
Anh vẩy tóc cho khô một nửa, ngồi ở mép giường xoay người Lăng Nguyên Ái, để cho hai người đối mặt, có thể nhìn ánh mắt của đối phương.
Lăng Nguyên Ái thất thần phát hiện người của mình bị lệch vị trí, hai tròng mắt đen nhánh của Hoắc Nhật Ninh nhìn thẳng hai ánh mắt của cô, cô vừa định quay đầu, cằm lại bị anh nắm được, giống như báo cho cô biết, không được phép trốn tránh.
“Hiện tại có thể nói cho anh biết, tại sao hôm nay lại khóc?” Hoắc Nhật Ninh vừa nâng đầu cô lên, hốc mắt Lăng Nguyên Ái lập tức nổi hơi nước, nước mắt lớn chừng hạt đậu chảy xuống, giống như búa sắt nặng nề đập vào lòng của anh.(Ta không nhịn được phải lên tiếng * sao mĩ nhân ta thấy đều tả nước mắt như trân châu mà em này lại như hạt đầu *đủ thô hắc hắc*)
Lăng Nguyên Ái cắn môi dưới, không chịu ở miệng, chỉ cần mở miệng, nước mắt sẽ như đê vỡ không khống chế được.
“Tại sao lại khóc?” Hoắc Nhật Ninh đau lòng mi tâm nhăn lại thành một đường, Lăng Nguyên Ái không nói lời nào, chỉ là nước mặt yên lặng rơi xuống, tựa như cứa từng nhát dao vào tâm anh.
Anh ôm cô vào ngực, vô lưng cô nói,”Ngoan, đừng khóc, khóc mắt sẽ lại biến thành hột đào, như vậy sẽ không đẹp.”
Không xinh đẹp, cô hiện tại không xinh đẹp!
Trước kia ba ba khen cô là tiểu mỹ nữ, cũng gọi cô là tiểu mỹ nữ, mà Hoắc Nhật Ninh bất kể bận rộn công việc đến đâu vẫn dùng “Phương pháp” của anh đem cô từ trong giấc mộng tỉnh lại, sau đó lại đối với cô như vậy như vậy(như vậy là như nào O~O), mặc dù anh không thích cô, cũng không yêu cô, nhưng lúc đầu thân thể cô còn có sức hút với anh.
Nhưng là bây giờ….Quả nhiên anh ghét bỏ cô mập lên, kể từ sau lần ở quầy rượu trở về, cũng không thấy Hoắc Nhật Ninh chạm vào cô nữa, bây giờ còn chê cô không xinh đẹp.
“Anh đi, anh đi đi! Anh cảm thấy em không đẹp, liền đi đi, tại sao còn phải trở lại?” Cũng không thử nghĩ xem tại sao cô trở nên không xinh đẹp, nếu không phải bởi vì mang thai, cô cũng không đột nhiên ngấu nghiến thức ăn mãnh liệt, lập tức mập lên nhiều như vậy!
Hoắc Nhật Ninh ôm Lăng Nguyên Ái thật chặt, để cho từng nắm đấm nhỏ nhắn của cô rơi từng cái trên ngực anh, dù sao cũng là hời hợt, cô thích gõ mấy cái thì gõ đi. (^_^”)
“Em là vợ anh, anh làm sao lại ghét bỏ em, hơn nữa bà xã của anh đáng yêu lại mê người như vậy, xinh đẹp khiến người ta chảy nước miếng…….” Hoắc Nhật Ninh theo bản năng nuốt nước miếng, kể từ sau khi mang thai, Lăng Nguyên Ái thích ăn nhiều hơn, rốt cục có nhiều thịt hơn, sờ mềm nhũn, mềm mại siêu cấp thuận tay, đặc biệt là bộ ngực, dường như to lên mấy phần, càng khiến anh yêu thích không buông tay.
Hiện tại người ở trong ngực, bộ ngực đầy đặn tựa trên người anh, mềm mại khiến lòng người say mê.
“Anh nói lung tung, em bây giờ căn bản một chút cũng không đẹp, hơn nữa lại mập lại mập, nơi nào cũng tròn trịa, thịt thịt, một chút cũng không đẹp!” Lăng Nguyên Ái mang theo tiếng khóc, lần nữa nhấn mạnh mình không hề xinh đẹp là sự thật.
Hoắc Nhật Ninh bất đắc dĩ thở dài, xem ra một câu nói của mẹ vợ, đưa tới cho anh sóng gió lớn.
Anh không cùng cô cãi cọ nữa, dứt khoát bế cô lên.
“Anh muốn dẫn emđi nơi nào?” Đột nhiên bị ôm cao, Lăng Nguyên Ái bị dọa sợ đến mức quên cả khóc thút thít, hạ mí mắt đầy nước hỏi anh.
“Đợi chút em sẽ biết.” Hoắc Nhật Ninh hướng Lăng Nguyên Ái cười mê hoặc, càng làm cho Lăng Nguyên Ái hoảng hồn.
Vừa rồi anh cười sao? Là cười với cô sao? Mời vừa rồi rõ ràng Lăng Nguyên Ái còn ở trong bi thương, hai gò má ửng hồng nhàn nhạt.
Hoắc Nhật Ninh ôm Lăng Nguyên Ái đi vào phòng thay quần áo, gương bên trong là chủ ý sau khi cùng Lăng Nguyên Ái kết hôn, anh cố ý mời người chế tạo lại, ba mặt gương hợp thành góc độ nhất định, đem toàn thân từ phía trước đến hai bên người hiện ra chân thật trong gương, không cần xoay người, có thể nhìn thấy mình ở mọi góc độ,
Đến trước gương, Hoắc Nhật Ninh để Lăng Nguyên Ái xuống, để cho cô đứng trước mình.
“Không muốn!” Lăng Nguyên Ái bị dọa cho sợ dúi đầu vào bả vai Hoắc Nhật Ninh, buổi chiều chính ở chỗ này, cô gặp đả kích cũng ác mộng lớn nhất của cuộc sống, cô tuyệt đối không muôn ôn lại một màn như vậy, hiện tại trên gương mình nhất định rất xấu.
Hoắc Nhật Ninh không nhớ rõ bao lâu, anh từng nghe qua một câu nói, “Thê tử tự tin là nguyên do trượng phu sủng ái”, nhìn Lăng Nguyên Ái vùi mặt trên người mình giống như đà điểu, chẳng lẽ là bởi vì anh làm chưa đủ tốt?
“Em biết trong gương anh nhìn thấy gì không?” Hoắc Nhật Ninh dán vào lỗ tai cô, nhẹ giọng hỏi. Lăng Nguyên Ái lắc đầu, không chịu trả lời anh, nếu là nhưng lời độc ác kai từ miệng anh nói ra, cô nhất định sẽ không chịu nổi.
“Anh nhìn thấy một người phụ nữ, đứng trước anh đưa lưng về phía gương, mặc áo ngủ voan mỏng màu trắng,làn váy áo ngủ cho đến mông cô ấy, mông vểnh lên, rất tròn, đem làn váy ngủ voan mỏng khua lên.” Hoắc Nhật Ninh vừa nói, vừa vuốt ve mông Lăng Nguyên Ái, mười ngón tay vùi lấp trong mềm mại,”Mông của cô ấy không chỉ vểnh lên, hơn nữa còn co dãn mềm mại, làm cho người ta yêu thích không nỡ buông tay.”
Mới không phải như vậy đâu! Rõ ràng mông của cô trở nên mập lại lớn, những thứ như quần Jeans trước kia đều không mặc vừa, thật là nhiều thịt dồn ra bên ngoài, nào có đẹp như anh nói.
Lăng Nguyên Ái không tin, len lén ngẩng đầu từ bờ vai anh, nhìn vào gương, vừa vặn nhìn thấy hình ảnh hai bàn tay ngăm đen lưu luyến ở trên gương, quả thật là yêu thích không buông tay nha!
“Người phụ nữ trong gương có một đôi chân thẳng, lộ ra trong làn váy voan mỏng, màu da tuyết trắng, da thịt trơn mềm, dường như tinh khiết nhất giống như Bạch Tuyết, có thể sờ lên một cái, nhất định là mộng đẹp của đàn ông, đáng tiếc họ không có cơ hội, bởi vì những thứ này đều là của anh!” Hoắc Nhật Ninh lộ ra nụ cười đắc ý, lòng bàn tay dọc theo đường cong từ mông Lăng Nguyên Ái xuống dưới, vuốt ve hai chân trắng noãn, lòng bàn tay thô ráp khiến thần kinh nhạy cảm của cô xúc động, cô không tự chủ được kẹp chặt hai chân, giống như có thứ gì đó từ giữa hai chân cô chảy xuống.
Hoắc Nhật Ninh cảm nhận Lăng Nguyên Ái căng thẳng, đây là một khởi đầu tốt, anh lại cố ý ở bên tai cô nhẹ giọng nói:”Nếu như có thể được hai chân kẹp ngang hông, người đàn ông kia nhất định hạnh phúc hơn lên trời.”
“Anh chỉ muốn vén chiếc váy mỏng lên, là có thể nhìn thấy qυầи ɭóŧ màu trắng ôm trọn mông cô ấy, làm cho người ta có xúc động muốn hủy hoại sự thuần khiết của nói.” Hoắc Nhật Ninh tà ác lôi kéo qυầи ɭóŧ của Lăng Nguyên Ái xuống dưới, khiến cho phần lớn mông tuyết trắng lộ ra, đem qυầи ɭóŧ nhỏ của cô chà xát thành hình dây thừng, dừng song song ở giữa khe hở….
Ngón tay xẹt qua cánh hoa hơi dính ẩm ướt, cô đã bắt đầu ướt….
Hoắc Nhật Ninh rất hài lòng với sự biến hóa thân thể của cô, có thể khiến cô thay đổi như vậy cũng chỉ có anh!