Chương 13

“Chỉ cần anh vén lên cao một chút nữa, từ trong gương có thể nhìn thấy phần eo thon gọn cùng với lưng tuyết trắng, da thịt trắng nõn nhẵn nhụi, ngay cả một vết nhỏ cũng không có, eo nhỏ tinh tế mềm mại.”

“Mới không phải đâu, hông của cô ấy không tinh tế một chút nào, hơn nữa còn có thịt thừa.” Lăng Nguyên Ái cắt đứt lời anh, bĩu môi nói, cô làm gì đẹp như anh nói chứ!

“Em không nhìn thấy, làm sao em biết? Anh nói mảnh mai tức là mảnh mai!” Hoắc Nhật Ninh phản bác.

“Ai nói em không thấy.” Cô hồn nhiên không biết mình đã trúng phép khích tướng, cô bực tức từ trong lòng anh xoay người lại, vén làn váy lên, hướng về phía gương lộ ra bụng hơi nổi lên,”Nhìn đi, cô gái này không nhưng không có eo, hơn nữa bụng nổi lên, phần giữa thắt lưng đều là thịt thừa.”

“Sai, sai hoàn toàn!”Hoắc Nhật Ninh vòng quanh sau lưng Lăng Nguyên Ái, bàn tay đặt lên phần bụng hơi nhô ra, chỉ vào bụng cô, hông của cô, cùng nơi bị cô gọi là thịt thừa, ,”ở đây, ở đây, còn cả ở đây nữa, những nơi này là nơi xinh đẹp nhất của cô gái trong gương, bởi vì cô mang thai, trong bụng cô ấy có có đời sau của chúng ta, những thứ này, những thứ này, cả đây nữa đều là vì tạo một nơi cho bảo bối sinh sống khỏe mạnh nên mới to ra, cho nên những thứ này là đẹp nhất.”

“Không lâu nữa, nơi này càng lúc càng lớn, những thứ mềm mại này sẽ từ từ lộ ra bên ngoài, biến thành một khối cầu thật to, sẽ tạo không gian cho bảo bối lớn lên, khiến cho nó lớn lên khỏe mạnh trong bụng mẹ, em nói xem, những thứ này có phải là đẹp nhất không?” Hoắc Nhật Ninh chuyên tâm vuốt ve bụng mềm mại của Lăng Nguyên Ái, ở trước mắt cô miêu tả hình ảnh xinh đẹp cảu phụ nữ có thai.

“Là như vậy phải không?” Cô giống như nhìn thấy một người khác, toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, mặc dù tròn vo nhưng trên mặt là nụ cười dịu dàng, bản năng làm mẹ rực rỡ mười phần.

Hoắc Nhật Ninh từ từ cởi váy ngủ của Lăng Nguyên Ái xuống, phía trên là áσ ɭóŧ màu trắng, kiểu dáng đơn giản, thậm chí ngay cả một đóa hoa nhỏ cũng không có.

Lăng Nguyên Ái xấu hổ che ngực mình lại, nếu như biết trước bị anh cởi sạch sẽ như vậy, cô tuyệt đối sẽ mặc chiếc áσ ɭóŧ quyến rũ nhất.

Hoắc Nhật Ninh kéo hai tay Lăng Nguyên Ái xuống rồi tiếp tục kể lể:”Hiện tại trong gương hiện lên bộ ngực xinh đẹp của người phụ nữ, bộ ngực của cô được bao bọc bởi áσ ɭóŧ thật mỏng, cho dù không có vòng thép, không có đệm lót, chỉ đơn giản như vậy đã nói lên bộ ngực xinh đẹp, cho dù là bàn tay đàn ông cũng không có cách nào nắm hết.”

Không chỉ có cô động tình, ngay cả hô hấp của anh cũng tăng lên, cách áσ ɭóŧ, hai bàn tay của anh giống như nắm giữ quả bóng da đùa giỡn hai bên ngực của cô, đem hai quả mềm mại từ trong nội y ra ngoài,”Chỉ cần anh nhẹ nhàng kéo là có thể đem hai nụ hoa đỏ tươi xinh đẹp của cô ấy ra ngoài nội y, ở trên ngọn núi tuyết trắng chính là đóa hoa mai xinh đẹp, chỉ cần vừa tiếp xúc với không khí, hoa mai sẽ nở rộ.”

Đầu ngón tay thon dai đang kẹp điểm nhỏ cứng rắn, vuốt ve cánh hoa xinh đẹp, theo động tác của anh mà đậm màu hơn, kiều diễm ướŧ áŧ.

“Thấy không, dường như có đang kêu gọi anh hôn lên nó, Nguyên Ái, em nói có đúng không?” Một tay Hoắc Nhật Ninh nắm lấy một bên ngực Lăng Nguyên Ái, ngón tay kẹp chặt nụ hoa của cô, một tay cởi móc khóa áσ ɭóŧ phía sau, động chạm khiến áo rơi xuống, hai bầu ngực không có gì trói buộc lộ ra bên ngoài.

“Không cần, không nên như vậy……”Rất xấu hổ, đứng trước gương làm chuyện như vậy rất xấu hổ……Lăng Nguyên Ái xấu hổ mắt hơi híp lại, lén nhìn mình trong gương, cả người da thịt tuyết trắng đều ửng hồng, trên mặt tràn ngập ham muốn tìиɧ ɖu͙©, cô nhìn mình như bị mê hoặc, người này là cô sao? Người này thật sự là cô sao?

Cô cảm giác mình là một nụ hoa đợi trở thành đóa hoa, nở rộ xinh đẹp, chờ đợi người hái xuống, cái nhìn này với người mập mạp trong gương buổi trưa là hai người hoàn toàn khác nhau, chẳng lẽ tất cả thay đổi cái nhìn đều bởi vì anh?

Anh nâng cằm cô lên, để cho cả gương mặt cô cũng chiếu vào gương.

“Chúng ta tiếp tục đi lên, có thể nhìn thấy gương mặt người phụ nữ, đôi môi đầy đặn, chóp mũi khéo léo, đôi mắt ti hí cong cong, lông mi thật dài, lông mày thanh mảnh, vừa xứng ở trên khuôn mặt cô ấy, mỗi thử đều vừa đúng, hợp thành gương mặt anh thích nhất.”

Thích nhất….Anh thích gương mặt cô?

“Nhưng cô ấy còn có hai cằm.” Lăng Nguyên Ái nói không được tự nhiên, lúc trước không mang thai, đừng nói là hai cằm, cằm cô lúc nào cũng nhọn, dáng vẻ bây giờ mơ hồ toàn là thịt.

“Cằm đôi thì thế nào, em không thấy nó đáng yêu sao?” Hoắc Nhật Ninh trêu chọc thịt dười cằm cô, hình như rất giống tơ lụa mềm mại nhất thế giới, lại vuốt ve,”Em xem, không phải nó rất hợp với tay anh sao?”

Lăng Nguyên Ái nhìn về phía gương xung quanh, hình như…….dường như……Rất đáng yêu.

Nhìn khóe miệng Lăng Nguyên Ái từ từ hiện lên nụ cười, Hoắc Nhật Ninh biết mình đã thành công, anh vẫn cảm thấy Lăng Nguyên Ái quá gầy, trước kia cô ăn thế nào cũng không béo, khó có được thời điểm anh ép cô mập lên, mỗi tối đi ngủ đều vuốt ve bụng mềm mại của cô, anh có cảm giác rất thành tựu.(HNH: Đương nhiên là thành tưu, khổ công cày cấy mà*toát mồ hôi*)

“Em nói xem người phụ nữ này có phải rất đẹp hay không, một chút cũng không xấu.”

Hai người cùng nhìn về gương, tầm mắt chạm nhau trong gương, cô xấu hổ gật đầu.

“Có thể trả lại quần áo cho em không?” Chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ đứng trước gương, ánh đèn lại sáng như vậy, thật sự rất xấu hổ nha!

“Bà xã, anh đã trấn an trái tim nhỏ của em, chẳng lẽ em không nên an ủi anh em nhỏ của ông xã một chút sao?” Anh cúi đầu, ghé sát vào lỗ tai cô, dán lên những cái hôn vụn vặt.

“Anh em?” Không phải anh là con một sao? Anh em ở đâu ra?

Anh em này không phải là người, anh đem lửa nóng áp lên mông cô, để cho cô cảm nhận được anh động tình.

Cô giống như bị điểm huyệt, mặc cho tay anh kéo xuống khối vải cuối cùng trên người cô, thân thể trần trui hiện lên trong đôi con người đen láy, trong bóng tối đốt lên ngọn lửa.

Lần này, mặt Lăng Nguyên Ái càng đỏ hơn.

Từ sau lần trước được Hoắc Nhật Ninh an ủi, Lăng Nguyên Ái bắt đầu an tâm, tiếp tục làm con sâu gạo ngồi ăn chờ ngày sinh, nhưng cô phát hiện, cô đã sớm nói bái bái với cuộc sống như thế.

Mang thai vào khoảng tháng thứ năm – chậm hai tháng so với phụ nữ có thai, rốt cuộc Lăng Nguyên Ái bắt đầu có phàn ứng mang thai.

Hoắc Nhật Ninh đang ngủ mơ mơ màng màng, giống như có cái gì đó từ trên người anh đè qua, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy bóng lưng cô vợ nhỏ cuống quít chạy vào phòng tắm, sau đó truyền tới những tiếng nôn mửa.

“Ọe….”

Lúc này anh mới hốt hoảng từ trên giường nhảy xuống, chạy vào phòng tắm, nhìn thấy vợ đang ngồi trên gạch men lạnh như băng tay ôm bồn cầu bằng sứ không buông, anh vội vàng ôm lấy thân thể cô.

“Đừng ngồi trên đất, rất lanh, có đỡ hơn chút nào không? Có phải ăn đồ gì không sạch sẽ không?” Hoắc Nhật Ninh vỗ lưng giúp cô, nghĩ lại bữa ăn tối qua, kể từ lần mập lên gây mùi thuốc súng kia, mặc dù Hoắc Nhật Ninh bày tỏ không để ý, nhưng Lăng Nguyên Ái bắt đầu khống chê ham muốn của bản thân với thức ăn – hơn nữa còn mang đầu bếp đặc biệt của Lăng gia tới, giúp cô chuẩn bị những món ăn dinh dưỡng và ăn vặt.

Rốt cuộc cũng khống chế được thể trọng tăng vọt của cô, gần đây bụng cô lớn lên rất nhanh, vậy mà ăn thế nào tứ chi cũng không mập lên, Hoắc Nhật Ninh cảm thấy có phải cô gầy quá rồi không?

“Ọe….” Lăng Nguyên Ái đè xuống nút xả bồn cầu, cuốn đi những thứ vừa nôn hôi chua, nhưng thân thể vừa động dạ dày cuộn lại, cô tiếp tục gục đầu trên bồn cầu, nôn không biết trời đất gì.

Hoắc Nhật Ninh cau mày, cảm thấy cứ như vậy không phải là biện pháp, anh kéo khăn trong phòng tắm đệm phía dưới Lăng Nguyên Ái, đi ra bên ngoài cầm điện thoại di động của mình.

“Alo, ai đấy, dám quấy rầy mộng đẹp của ông, không muốn sống à!” Điện thoại vừa kết nối, tiếng Âu Dương Cổ Nguyệt kêu la mang nồng đậm buồn ngủ truyền đến.

“Là tôi.”

“Nhật Ninh? Lão Đại của tôi ơi, cậu có biết hiện tại là mấy giờ không, năm giwof rưỡi, mới năm giờ rưỡi! Cậu là hồn ma à mà dậy sớm vậy.” Âu Dương Cổ Nguyệt hầm hè, nhưng vẫn không ngắt điện thoại, ai bảo bọn họ là anh em kết nghĩa đây.

Hoắc Nhật Ninh không them quan tâm hiện tại là mấy giờ, anh quan tâm nhất chính là vợ nhỏ của anh nôn đến mức không thở nổi,”Buổi sáng Nguyên Ái bắt đầu nôn mửa, nguyên nhân là gì?” Anh nói trực tiếp vấn đề chính.

Nguyên Ái……Nguyên Ái là người nào? Âu Dương Cổ Nguyệt sửng sốt một hồi mới nhớ tới hiên tại người an hem này đã có bà xã, không có anh em.”Đây là phản ứng khi mang thai, mỗi phụ nữ mang thai đều phải trải qua, không nghĩ tới bình thường vợ cậu phản ứng chậm chạp, ngay cả phản ứng khi mang thai cũng chậm hơn hai tháng so với phụ nữ mang thai khác.”

“Nguyên nhân là gì?”

Mẹ nó! Anh tốt nghiệp lâu như vậy mà hiện tại có người đến kiểm tra kiến thức chuyên nghiệp của anh.

“Nguyên nhân của phản ứng khi mang thai có rất nhiều, phần lớn là sau khi mang thai, cuống rốn cung cấp chất dinh dưỡng cho phôi thai từng lớp tế bào sản sinh lớp lông mao kí©h thí©ɧ tuyến sinh dục, loại kí©h thí©ɧ này bắt đầu xuất hiện ở ngày mang thai thứ bốn mươi, chu kì mang thai tăng lên, huyết dịch dạ dày tăng lên, có thể sẽ kí©h thí©ɧ dịch dạ dày gây nôn mửa. Chỉ số kí©h thí©ɧ càng cao, tình trạng nôn mửa càng nghiêm trọng, chỉ số kí©h thí©ɧ cao nhất khi mang thai vào tháng thứ hai, sau đó giảm dần vào tháng thứ ba, còn trường hợp nữa, đó là chu kì mang thai vào tháng thứ sáu đến tháng mười hai là thời kì chỉ số gây nôn mửa cao nhất.”

“Mỗi người có tình huống khác biệt, bà xã của cậu hiển nhiên là gần đây mới sinh ra lông mao kí©h thí©ɧ tuyến sinh dục, cho nên dẫn tới buồn nôn, hiện tượng nôn mửa nghiêm trọng, cũng chính là phản ứng có thai, loại phản ứng này tùy mỗi người mà mức độ nặng nhẹ không đồng nhất, nhẹ thì thi thoảng nôn mửa, nặng thì không thể ăn gì hoặc nếu ăn thì nôn ra hết. Ngoài nguyên nhân trên, sau khi mang thai hooc mon sản sinh rất nhiều, vỏ đại não của phụ nữ có thai giảm kí©h thí©ɧ hưng phấn, quá trình kí©h thí©ɧ bị ức chế, dẫn đến chức năng thần kinh mất cân đối, cũng có thể dẫn tới nôn mửa, ngoài ra, phụ nữ có thai hay lo lắng, sợ hãi cũng có thể dẫn tới phản ứng mang thai.”

Đại não Hoắc Nhật Ninh ghi nhớ thật nhanh những kiến thức anh chưa từng tiếp xúc qua,”Có biện pháp gì để giảm bớt triệu chứng?”

“Bởi vì thân thể phụ nữ có thai rất đặc thù, chúng tôi không yêu cầu phụ nữ có thai sử dụng thuốc, điều duy nhất có thể làm là nhẫn nại! Cô gắng hết sức để cho tâm tình cô thoải mái, khiến cho cô ấy nghĩ nhiều tới đứa bé, giảm bớt áp lực nôn mửa trong lòng cô. Ngoài ra việc lựa chọn nguyen liệu nấu ăn cũng có trợ giúp nhất định, đồ ăn nhẹ có tác dụng giảm bớt phản ứng có thai, vị chua có thể giúp làm ổn dạ dày….”

Âu Dương Cổ Nguyệt nói mọt tràng, nhưng tương đối vô ích, lại còn nói chỉ có thể nhịn! Ở thời điểm Âu Dương Cổ Nguyệt thao thao bất tuyệt Hoắc Nhật Ninh ngắt điện thoại.

“Alo. Alo! Nhật Ninh, cậu có nghe mình nói không?” Trả lời Âu Dương Cổ Nguyệt là tiếng tút tút tút.

Mặc dù tìm hiểu hết các loại sách, nữ đầu bếp cũng phối hợp sửa đổi thực đơn, nhưng sức mạnh tình yêu dành cho đồ ăn của Lăng Nguyên ái càng ngày càng ít, có lúc chỉ ngửi thấy mùi thịt, sẽ chạy thẳng vào phòng vệ sinh nôn cả buổi sáng, có thể ăn duy nhất là khoai tây xào chua và ô mai, nhưng món này không có nhiều chất dinh dưỡng, lần này hành hạ không chỉ có Lăng Nguyên Ái mà còn cả Hoắc Nhật Ninh.

Anh tỉnh lại, gối bên cạnh không thấy người, liền đi thẳng vào phòng vệ sinh, quả nhiên nhìn thấy LĂng Nguyên Ái nằm trên bồn cầu, bụng của cô càng lúc càng lớn, nhưng thể trọng lại nhẹ dần, thấy vậy Hoắc Nhật Ninh rất đau lòng.

“Thật xin lỗi, em làm anh thức giấc.” Khuôn mặt nho nhỏ thon gầy áy náy gượng cười yếu ớt, làm gì còn cằm đôi nữa, cũng gầy đi một vòng lớn rồi.

Anh ôm lấy Lăng Nguyên ái, để cho cô súc miệng, đi ra khỏi phòng vệ sinh,”Em ngủ tiếp đi, anh ngủ cùng em.”(oa oa oa , cảm động *long lanh*)

Lăng Nguyên Ái rúc vào ngực Hoắc Nhật Ninh, ngửi mùi xạ hương nhàn nhạt của đàn ông trên người anh, khóe miệng cười nhợt nhạt, mặc dù bị giày vì, không ăn được gì, nhưng vừa nghĩ tới trong bụng là con của mình và anh, Lăng Nguyên Ái cảm thấy rất hạnh phúc, đây là cảm giác cốt nhục tương dung.

Phản ứng có thai của Lăng Nguyên Ái đến tháng thứ sáu mới cải thiện, trải qua ba tháng cuộc sống như địa ngục, rốt cuộc Lăng Nguyên Ái lại tay trái cầm trà sữa chân trâu, tay phải cầm bánh kem dây tây thoải mái qua ngày, nhưng bụng của cô càng lớn, những vấn đề khác cũng theo đó mà kéo đến.

Ví dụ như nội tạng bị đẩy lên trên, tim, phổi bị chèn dẫn đến khó thở, dạ dày bị đè ép dẫn tới chán ăn, ví dụ như thắt lưng cứng ngắc đau nhức, chân dưới phù nề.

Mà vấn đề Lăng Nguyên Ái cực kì khó chấp nhận được là xuất hiện hiện tượng dãn mô liên kết, những vằn đỏ tím bắt đầu xuất hiện, mặc dù bây giờ có các sản phẩm dưỡng da giành cho người mang thai, nhưng mỗi lần nhìn thấy những đâu vết này lòng cô lại nổi lên một hồi bi thương.

Hoắc Nhật Ninh từ phòng tắm đi ra ngoài, nhìn thấy vành mắt cô vợ nhỏ mù quáng hướng về phía gương,”Thế nào, có phải bảo bảo đá em không?” Mặc dù biết rõ nguyên nhân, Hoắc Nhật Ninh cố nói sang chuyện khác.