Chương 21

Chương 21: Hạ Thần Diệp tìm đường chết uống thuốc kí©ɧ ɖụ©

thuốc khiến dịch thể trở thành thuốc kí©ɧ ɖụ© cực mạnh, thỏ con đột nhiên động dịch khi đang hôn.... Hót hòn họt level MAX+++

Một ngày nọ, Hạ Thần Diệp đang ngồi trong văn phòng xem văn kiện, đột nhiên góc bên phải màn hình nhảy ra một mẩu quảng cáo nhỏ.

Biến thể dịch của bạn thành thuốc kí©ɧ ɖụ©! Bà xã lãnh đạm càng làm càng da^ʍ!

Hửm? Thể dịch? Cặp kính gọng vàng hắn đeo lấp lóe dòng chữ trên biển quảng cáo, hai từ "Làm" và "Da^ʍ" lại còn được chỉnh cỡ chữ lớn, background là một phụ nữ dạng chân, mắt nhắm nghiền, vẻ mặt nứиɠ tình bị đàn ông chơi.

Hạ Thần Diệp bắt chéo chân ngồi trên ghế trước màn hình máy tính, cái kính gọng vàng càng làm hắn hệt như một phần tử tri thức cấp cao, thế nhưng hành vi tiếp theo lại phơi bày bản chất bại hoại tiềm tàng —— hắn click vào ô quảng cáo.

Hạ Thần Diệp nhấn gọi số điện thoại được ghi trên đó.

"Alo?"

"Alo! Chào quý khách! Đây là câu lạc bộ 18+ PA, xin hỏi anh cần gì ạ?

"Sản phẩm biến dịch thể thành thuốc kí©ɧ ɖụ© kia của các anh, là muốn biến đổi thế nào?

"À há, quý khách nói tới loại thuốc kí©ɧ ɖụ© kia sao, dược thuốc sẽ chuyển hóa tuyến nước bọt, máu, mồ hôi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ và một loạt tuyến dịch khác trên cơ thể thành thuốc kí©ɧ ɖụ© cực mạnh, khi đối phương hôn môi, khẩu giao hoặc làm bất cứ hành vi nào tiếp xúc với dịch thể trên người ngài thì vô hình trung đã bị ngấm thuốc, hơn nữa người hấp thụ thể dịch sẽ trở nên mê nghiện, không ngừng đòi hỏi, hiệu lực tối đa là 24 tiếng, sau đó dược hiệu trên người ngài và ái nhân sẽ tự động được giải trừ.

"Người ăn vào dịch thể có xảy ra vấn đề gì không?"

"Không có thưa ngài, đây là sản phẩm cao cấp mới nhất của câu lạc bộ, có giấy chứng nhận an toàn đầy đủ, những người sử dụng trước đó đều cho feedback không có sướиɠ mà chỉ có sướиɠ hơn."

"Chốt đơn."

Bách Hành Chi tối nay đóng cửa tiệm sớm, tự mình về nhà trước, khi nãy Hạ Thần Diệp gọi điện cho cậu nói hắn có cuộc họp quan trọng và hợp đồng muốn đàm phán, dặn cậu cứ về trước.

Bách Hành Chi vừa về đến nhà thì chẳng thích mặc quần áo, thứ nhất là chồng yêu không thích, hai là cậu cũng thấy gò bó, bây giờ đồ ngủ và đồ mặc ở nhà của cậu đều là áo sơ mi của ông xã, muốn mặc thế nào thì mặc. Lúc này trên người cậu chỉ độc nhất một chiếc sơ mi xanh biển, cái áo này là hôm qua Hạ Thần Diệp cởi ra còn chưa kịp giặt, mặt trên còn lưu lại hormone nam tính, khiến Bách Hành Chi nảy sinh ảo giác đang được ông xã ôm vào lòng, xấu hổ quó đi!

Cậu nằm trên sô pha, ôm gối đầu cô độc xem TV, chợt con đường bên ngoài ban công sáng lên ánh đèn quen thuộc.

Ông xã về rồi!!

Thỏ con cực kỳ vui vẻ dựng đứng hai tai, Hạ Thần Diệp cất xe, mở cửa, nghênh đón hắn chính là thân thể trắng nõn mềm mại mà hắn mong nhớ cả ngày!

Bách Hành Chi nhào vào lòng Hạ Thần Diệp, vùi đầu vào ngực hắn cọ tới cọ lui, cực kỳ giống hệt một bé thỏ trắng làm nũng đòi ôm.

"Ông xã ở công ty đã ăn cơm chưa đó?" Bách Hành Chi ngửa đầu, trong con ngươi xin đẹp chan chứa sự quan tâm.

Hạ Thần Diệp cúi đầu cụng chóp mũi vào mũi cậu, trả lời: "Có", dứt lời liền ôm ngang con thỏ bế lên, đi tới sô pha, "Thật là nhớ bảo bối, nguyên ngày hôm nay cũng chưa chạm vào cục cưng của anh."

Bách Hành Chi nhất thời đỏ mặt, ngửa mặt bĩu môi, gót chân nho nhỏ lắc lư giữa khuỷu tay Hạ Thần Diệp, "Ông xã, ông xã hôn hôn!"

(Truyện chỉ được đăng tại truyenhdt.com haddictedzone và Wordpress haddictedzone.wordpress.com)

Đôi mắt ngọc bích hiện lên một tia do dự, nhưng hắn vẫn cúi đầu ngậm lây đôi môi hồng phấn của bé thỏ sữa đáng yêu, mới không gặp nhau mười mấy tiếng mà cứ như cách xa mấy thế kỷ, nụ hôn nồng triền miên, lẫn nhau trao đổi nước bọt, đầu lưỡi quấn quít không rời.

"Ưm a~~ ưm ưm~~......." Bách Hành Chi hấp thụ nước bọt của Bách Hành Chi, tự hỏi không biết tại sao hôm nay hôn ông xã lại đặc biệt có cảm giác, nước miếng uống rất ngon, khiến cậu cứ muốn uống hoài uống mãi, cậu càng hôn càng sáp gần, gắt gao quấn lấy cổ Hạ Thần Diệp không buông.

Hạ Thần Diệp lén lút quan sát phản ứng của bà xã, hình như không có gì thay đổi, nghĩ thầm quả nhiên, quả nhiên cái câu lạc bộ PA gì gì đó là lừa đảo mà, làm gì có loại thuốc thần kỳ như vậy, thế là hắn càng thêm phóng túng buông thô hôn môi vợ yêu nhà mình.

Nhưng chẳng được bao lâu, Bách Hành Chi đột nhiên bật lên tiếng thở dốc khó nhịn.

"Ha a ~~ ông xã ~ ông xã ~~" Bách Hành Chi cảm giác được tay chân mình bắt đầu mềm nhũn rả rời, thân nhiệt đang bình thường không biết từ lúc nào đã nóng lên bất thường, khúc thịt nhỏ cũng kiềm không được cương cứng, "Tại sao vừa mới hôn ông xã lại muốn bị đè ra đυ....... Thật kì quái......"

Hai mắt Bách Hành Chi dần mất đi tiêu cự, đầu óc một mảng mơ hồ, nước bọt của Hạ Thần Diệp làm sao lại ăn ngon như vậy, thật sự là thứ ngon miệng nhất trên đời, còn ngon hơn cả đồ ngọt mà cậu làm nữa! Cậu hôn càng thêm cuồng loạn, ngực cả hai dính chặt vào nhau không một kẽ hở, thậm chí Bách Hành Chi còn chủ động cọ núʍ ѵú lên cơ ngực đối phương, bé thỏ quá mức chủ động thế này lại làm Hạ Thần Diệp lúng túng không biết làm sao, thân thể kề sát khiến da thịt cả hai phủ thêm một tầng mồ hôi mỏng.

Hạ Thần Diệp mạnh mẽ ôm đầu Bách Hành Chi kéo lại gần, môi cả hai còn vương lại sợi chỉ bạc, "Bảo bối? Hôm nay làm sao tự nhiên chủ động thế?"

Bách Hành Chi hiện nứиɠ đến phát điên, mũi nhỏ chỉ biết truy tìm hương vị dịch thể trên người Hạ Thần Diệp, đến mức nóng vội nắm lấy vạt áo hắn nũng nịu, "Ư~~~ chồng ơi~~ hôn em~~ muốn chồng hôn em nữa cơ~~"

Hạ Thần Diệp sửng sốt, tình trạng này của con thỏ vừa nhìn chính là bị hạ dược, thế mà thật sự có tác dụng!

Trong mấy giây Hạ Thần Diệp vẫn còn đang sửng sốt thì Bách Hành Chi đã gấp chờ không nổi túm lấy cổ áo hắn di chuyển vào bên trong, đầu lưỡi nhỏ chạm tới cơ bắp cơ khát cướp đoạt mồ hôi, lưỡi nhỏ liếʍ lên núm ti nâu sậm, liếʍ đến xương quai xanh lại trườn lên trên liếʍ láp cổ hắn, cậu như một chú mèo con liếʍ loạn khắp nơi, chỉ để hấp thụ một chút thể dịch của ông xã.

"Không được...... còn chưa đủ......." Mặt Bách Hành Chi đỏ ửng, do bị hạ dược nên càng thêm táo bạo, hai tay cậu nâng đầu Hạ Thần Diệp, gấp gáp hôn lên, điên cuồng đòi lấy nước bọt của hắn, c̠úc̠ Ꮒσα bên dưới từ bao giờ đã ngứa ngáy lợi hại, cậu banh mông, cách một lớp quần trêu chọc cà lên cây hàng to lớn cứng như thép, nước da^ʍ rơi tí tách lưu lại nơi qυყ đầυ thành một vệt nước hình tròn.

"Ăn ngon~~ ư a ông xã...... Ư~ tối hôm nay ư~ a, a~ ăn cái gì...... mà nước bọt và mồ hôi ông xã đều ngon đến như vậy......"

Bách Hành Chi vặn vèo thắt lưng mềm mại, không ngừng đòi lấy nước miếng Hạ Thần Diệp, Hạ Thần Diệp làm sao kiềm cho nổi, thô bạo đẩy đầu cậu ra, hai người đối mặt nhau thở dốc, hai mắt bé thỏ đẫm lệ mông lung, hơi thở nóng hổi ướŧ áŧ.

(Re-up và đọc web lậu làm chó!!!!)

"Hừ ưm~~ ông xã, bảo bối ngứa quá~~" Bách Hành Chi khó khăn xoay lắc eo nhỏ, vừa mới liếʍ vào lượng lớn thể dịch, hiện tại bên trong cơ thể nớng như lửa đốt, nhục độc lặng lẽ chảy nước, đầṳ ѵú non mềm nhu cầu cấp bách cần được nam nhân xoa xoa an ủi.

Hạ Thần Diệp đứng dậy thoát quần áo, chỉ trong chốc lát mà bé thỏ đã chờ không nổi, nóng lòng quỳ xuống nắm lấy chym bự ngậm vào miệng điên cuồng mυ"ŧ vào, Bách Hành Chi thèm muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙, song lại còn muốn được ©ôи ŧɧịt̠ đυ., nhất thời thân thể hỗn loạn đói khát khiến cậu tuôn trào nước mắt.

Hạ Thần Diệp không nhịn nổi nữa, một phen túm lấy Bách Hành Chi ngồi dưới đất ném lên sô pha, hai chân đại trương, miễn luôn vụ khuếch trương, ©ôи ŧɧịt̠ vĩ đại còn dính thứ nước óng ánh không kịp báo trước phụt một phát nhập động, thọc đến địa phương sâu nhất, làm Bách Hành Chi chỉ biết thét chói tai vì sướиɠ!

"Ha a a a a a!!!! Chồng ơi!! Đυ., đυ. lỗ da^ʍ của bảo bối ha a a a ~~!!!! Thích quá! Sướиɠ quá hừ a a a a a ~~"

Bách Hành Chi bị đυ. nước da^ʍ văng tung tóe, theo lý thì hẳn nhục động sẽ được ©ôи ŧɧịt̠ bự chữa ngứa, cơ mà không có, cứ mỗi lần qυყ đầυ to béo rỉ ra chất lỏng lại khiến Bách Hành Chi càng thêm nứиɠ tình cơ khát, chỉ ước được dươиɠ ѵậŧ bự gãi ngứa bên trong thành vách suốt mấy tiếng đồng hồ.

Hạ Thần Diệp chuyên tâm cày cấy suốt hai tiếng, đυ. đến Bách Hành Chi tan nát mất khống chế phun nước khóc lớn, vậy mà cứ liên tục kêu chưa đủ chưa đủ, còn muốn ông xã đυ., đầu lưỡi si mê liếʍ cằm Hạ Thần Diệp, lại mυ"ŧ vào từng giọt mồ hôi rịn ra trên trán hắn, mông to dâʍ đãиɠ vặn vẹo, hệt một con da^ʍ xà tới kì động dục.

Cùng với một tiếng mông thịt va đạp kịch liệt, Hạ Thần Diệp gầm nhẹ bắn ngập tinh vào trong lỗ động, Bách Hành Chi bị xối bỏng cuộn tròn ngón chân, cái bụng nhỏ nhấp nhô lên xuống.

"Ưm~~ a a a a ~~~~ ha a ~~~~"

Bách Hành Chi chỉ cảm thấy vách trong càng ngày càng ngứa, căn bản không có giảm bớt chút nào, Hạ Thần Diệp vẫn còn đang thở dốc, chưa kịp lấy lại tinh thần thì bất ngờ bị Bách Hành Chi ấn xuống, đẩy ngã Hạ Thần Diệp!

"......! Bảo bối!" Hạ Thần Diệp ngã trên nệm sô pha.

Áo sơ mi trên người Bách Hành Chi vẫn còn khoác hờ hững trên vai, lộ ra bờ vai trơn bóng cùng đầṳ ѵú nho nhỏ, cậu khóa ngồi trên chú chym của Hạ Thần Diệp, c̠úc̠ Ꮒσα mấp máy liên tục cứ như một cái cốc tɧẩʍ ɖυ (*) người thật cuồng nhiệt vuốt ve căn cự điểu!

(*) Cốc âʍ đa͙σ dùng để tɧẩʍ ɖυ.Ông Xã Của Tôi Quá Mức phiên bản bình thườngÔng Xã Của Tôi Quá Mức phiên bản thú dị

(nhìn rất gì và này nọ =)))))

"Hừ a a ~~!!!! A a!! A!! L*и da^ʍ của bảo bối ngứa quá!! Ngứa lắm luôn ư~ a a a!!!"

Bách Hành Chi dâʍ ɭσạи nâng mông lên lại lập tực dập mạnh xuống, "Ông xã bự quá!!!! Côи ŧɧịt̠ bự~~~~~!!" Bách Hành Chi cúi người xuống, thè đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ cơ bụng của Hạ Thần Diệp, trong cổ họng bật ra tiếng nức nở thỏa mãn.

Tiếng va chạm đυ. đéo không dứt suốt một tiếng, Hạ Thần Diệp lại xả thêm một đợt mầm mống bên trong cái lỗ nứиɠ!

Bách Hành Chi mờ mịt thất thần ngồi trên dươиɠ ѵậŧ, tại sao chứ, rõ ràng đã làm hai lần, tại sao vẫn còn thấy chưa đủ!

Hạ Thần Diệp nhìn thấy Bách Hành Chi động tình mất kiểm soát chút nữa xịt máu mũi, biểu tình ngỡ ngàng của cậu muốn đáng yêu bao nhiêu thì có bấy nhiêu, cơ mà cặp mông to lại như cũ không có khả năng khống chế nhún nhảy lên xuống trên ©ôи ŧɧịt̠ khổng bự, Hạ Thần Diệp dốc hết sức tách rộng chân cậu, cuồng nắc một trận ra trò ngay trong cái lỗ ngập nước!

"A!! A!!! Thần Diệp!!!! Thần Diệp!!!"

"Phụt phụt phụt!!"

Tòa biệt thự rộng lớn liên tiếp mấy tiếng đồng hồ vang vọng tiếng la thất thanh điên dại của Bách Hành Chi cùng với tiếng gầm nhẹ của Hạ Thần Diệp, sàn nhà phòng khách loang lổ nào là nước da^ʍ, Hạ Thần Diệp ưỡn người phóng ra đợt tinh kết thúc, hai người cùng nhau tê liệt ngã xuống sàn nhà, nặng nề thở dốc tận hưởng dư vị lêи đỉиɦ vừa rồi.

Hạ Thần Diệp còn đang hồi sức thì cảm giác được cánh tay truyền đến xúc cảm mềm mại, nghiêng đầu sang nhìn thì thấy thỏ con vẻ mặt si mê liếʍ mυ"ŧ mồ hôi hắn, lỗ nhỏ phía sau còn thấp thoáng ngón tay của cậu đang cắm móc, moi hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra nhấm nháp.

Hạ Thần Diệp đột nhiên có dự cảm, đêm nay, người bị ép khô sẽ là hắn.

"Ông xã ~~ Ông xã hừ a a a a ~~ lỗ nhỏ còn muốn ~~~ bảo bối còn muốn dươиɠ ѵậŧ bự ~~"

"Ông xã~~ nhanh bắn cho em~~~ bảo bối muốn ăn~~ muốn ăn mà~~~"

"Bảo bối!! Bảo bối cưng từ từ thôi!! Áu! (Bách Hành Chi vồ tới)"

"Để em liếʍ chym bự~~ ông xã không được đi!!"

Thận hư, thường là di chứng của việc mệt mỏi quá độ.

Hết chương 21.

CP CHÍNH HOÀN.

RIP anh =)))) Chơi ngu có tiếng chính là anh Hạ đây =)))))))

Ôi giời hú hồn chim én mọi người ơi mới check lại thì thấy chính văn cặp chính hoàn rồi này 😮 tiếp theo sẽ là mấy cái phiên ngoại lận. Tui muốn hỏi ý kiến mọi người là muốn xong luôn phiên ngoại CP chính hay chuyển sang CP phụ rồi gộp phiên ngoại chung luôn. Comt nhé cả nhà!!!