Chương 19: Gặp phải oan gia ngõ hẹp

Tống Dung đứng ở bên ngoài, nhìn nhà hàng mà trước giờ cô chỉ nghe nói chứ chưa từng bước vào, quả thật không khác lời đồn đại - rất hào nhoáng. Tống Dung trước giờ cực kì ham thích hư vinh , nay được bước chân vào nơi dành cho giới thượng lưu ả tự cho bản thấp được một lần kiêu ngạo.

Lệ Chấn Thiên đỗ xe, mang theo Tống Dung đi bước vào trong. Bên trong rất náo nhiệt, người đến dùng nữa không ít nhưng khi Lệ Chấn Thiên bước vào lập tức trở thành tâm điểm. Giám đốc nhà hàng cũng có mặt ở đó nhìn thấy Lệ Chấn Thiên thì như gặp phải quý nhân, lập tức đến bên cạnh nói lời tâng bốc...

"Lệ tổng anh đến sao không báo trước để tôi chuẩn bị sẵn một phòng Vip. Như vậy sẽ chu đáo hơn"

Lệ Chấn Thiên trầm thấp trả lời,

"Không cần, chúng tôi ở bên ngoài tìm một chỗ ngồi là được."

"Nếu Lệ tổng đã nói như vậy thì mời tự nhiên, nếu cần gì thì cứ trực tiếp nói với tôi, tôi sẽ sắp xếp "

Giám đốc rất biết thức thời, tự nhiên đáp ứng yêu cầu của Lệ Chấn Thiên, sau đó rời đi..

...

Diệp Dao cùng Tô Mộ Bạch đang dùng cơm, suốt buổi ăn bọn họ không ngừng nơi chuyện về lĩnh vực hội họa. Cảm giác cực kỳ ăn ý, nói chuyện hợp nhau đúng là không kết thân thì thật phí phạm.

Thời điểm 2 người đang rôn rã thì cảm giác được một bóng người xuất hiện ở phía sau Diệp Dao. Ngẩn mắt lên nhìn cô hơi ngạc nhiên khi bắt gặp Lệ Chấn , sắc mặt lập tức lạnh nhạt, giọng nói của cô bình đạm đối với Lệ Chấn Thiên nói:

"Lệ tổng cũng có hứng thú đến đây dùng cơm sao?! Thật trùng hợp, bên kia còn bàn trống hai người qua đó ngồi đi."

Diệp Dao thấy đi theo Lệ Chấn Thiên chính là nữ nhân là ngày đó ở trong nhà hắn kỳ kèo mặt cả với mình thì ngữ khí càng trở nên không còn tình cảm.

Lệ Chấn Thiên nghe thấy Diệp Dao thế nhưng lại gọi hắn là Lệ tổng, cả người lập tức âm trầm, Lệ Chấn Thiên không biết xấu hổ đối với Diệp Dao nói,

" Không hẹn mà gặp coi như là duyên. Chi bằng 4 người chúng ta cùng ngồi 1 bàn"

Vừa dứt lời, Diệp Dao đặt ánh mắt ở trên người Lệ Chấn Thiên còn có Tống Dung thì cô chỉ nhìn liếc qua không nói gì.

Tống Dung ở bên cạnh Lệ Chấn Thiên cũng tâm thần phế loạn?! nhớ lại dạo trước đối đầu với cô gái này trong nhà Lệ Chấn Thiên, còn mạnh miệng tự xưng là bàn gái hắn, nếu như hôm nay Diệp Dao nói hết tất cả thù số phận cô coi như xong...

"Dao Dao, nếu như là người cô quen thì cũng đều là bạn bè cả, nào!! Cùng ngồi xuống đi"

Tô Mộ Bạch thấy hai người quen biết , liền ôn hòa đối với Diệp Dao nói, giảm bớt một chút không khí lãnh đạm.

"Ừm, như vậy đi!"

Diệp Dao nghe thấy Tô Mộ Bạch nói thì đồng ý.

Lệ Chấn Thiên lãnh phúng một tiếng, không có phản ứng với Tô Mộ Bạch. Thư thái tự nhiên kéo ghế ngồi xuống.

" Tiên sinh, xin hỏi ngài cần dùng gì?" Người phục vụ hỏi.

"......,......"

"Dao Dao vị này chính là...?"

Ngồi xuống một lúc Tô Mộ Bạch có chút nghi hoặc hỏi Diệp Dao.

"Vị này chính là Lệ Chấn Thiên, Tổng Giám đốc của Lệ thị, là bạn của tôi. Còn vị tiểu thư đây chính là bạn gái của anh ấy*

Diệp Dao nhìn Tô Mộ Bạch trả lời.

Tống Dung nghe thấy lời Diệp Dao nói, cả người hoảng hốt cực kỳ, nữ nhân này thế nhưng làm trò trước mặt Lệ Chấn Thiên, nói cô là bạn gái hắn, cô thật là hận chết Diệp Dao. Tuy rằng trong lòng Tống Dung cực kì ao ước danh xưng này nhưng hiện tại Lệ Chấn Thiên với cô chẳng hề hứng thú..Ngày hôm ấy giáp mặt cô chỉ muốn thị uy mà thôi...

"Thì ra là như thế, thì ra là bạn gái của Lệ tổng. Hai vị thật là trai tài gái sắc, thật sự là xứng đôi."

Tô Mộ Bạch ngữ khí ôn hòa đối với Lệ Chấn Thiên cùng Tống Dung nói.

Tống Dung ngồi ở bên cạnh chỉ coa thể nở nụ cười gượng gạo.