Chương 9: Bữa tiệc kén rể

Hứa Mộ Thư khoác tay cô và gật đầu. Họ tìm đường đến phòng ngủ mà cô nói, mặc dù sống trong một biệt thự. Kể từ lúc Hứa Mộ Thư cố gắng tự sát lần cuối, Hứa Chỉ Y đã ở cùng chị gái mình vì sự an toàn của cô ấy. Và thành thật mà nói, cả hai đều thích theo cách này hơn, vì ngoài là chị em, thì hai người như bạn thân vậy, có thể chia sẽ moiji chuyện mà khó nói trong gia đình phức tạp này. Với cô, Hứa Mộ Thư rất quan trọng,

Khi cả hai đã ở trong phòng, cô đóng cửa lại và tựa vào đó. “Em sắp lấy chồng!” Cô buột miệng.

Đôi mắt của Nina mở to. “Ai thế?”

Cô nhún vai. “Vẫn chưa quyết định. Bố sẽ tổ chức một bữa tiệc vào tối mai để em có thể gặp tất cả những người độc thân đủ tiêu chuẩn. Nói cách khác, những tên trùm và tội phạm như bố.” cô giả vờ buồn nôn. "Gϊếŧ em luôn đi."

Vẻ mặt chị cô trở nên nghiêm trọng khi chị ấy nắm lấy tay cô. “Em không thể bỏ chị ở đây một mình, Chỉ Y.” Nước mắt đọng lại trong mắt cô. “Chị sẽ làm gì nếu không có em?”

“Đừng lo lắng, em không có ý định kết hôn với bất kỳ ai trong số họ, bất kể họ nói gì.”

“Chị muốn biết em định làm như thế nào. Bố mẹ sẽ không chấp nhận việc em từ chối đâu. Họ có thể sẽ buộc em xuống lối đi họ muốn.

“Có lẽ,” cô thừa nhận, nuốt khan. “Sẽ rất khó khăn, nhưng em không sẵn sàng chấp nhận rằng đây là cuộc sống của em”. Một cuộc sống gắn liền với một người đàn ông mà cô thậm chí còn không biết. “Em sẽ chiến đấu hết sức có thể là tất cả những gì em đang nói.”

Hứa Mộ Thư thả tay cô ra và lao vào giường của cô ấy, nằm phịch xuống đó và đưa cổ tay lên trán một cách đột ngột. "Chị sẽ làm được cái gì nếu không có em?"

Thành thật mà nói, cô không biết làm thế nào chị gái mình sẽ đối phó ở đây nếu không có cô. Không có ai khác trong gia đình này quan tâm đến chị ấy. Hai đứa em gái của của họ ích kỷ và non nớt, anh trai thì nhẫn tâm, bố mẹ cô còn không có thời gian quan tâm đến nhau chứ đừng nói đến bọn họ. Đặc biệt, cuộc hôn nhân của họ là một cuộc hôn nhân lãng mạn chứ không phải là sự sắp đặt.

"Chị sẽ ổn thôi." Tôi nuốt khan. “Câu hỏi đặt ra là liệu em có như vậy không. Có Chúa mới biết bố mẹ đã xếp hàng cho em gặp những con quái vật nào.”

Hứa Mộ Thư gật đầu. "ĐÚNG VẬY."

Cô lườm cô ấy.

"Cái gì, sao lại lườm chị?" Cô ấy hỏi.

“Đáng lẽ chị phải nói dối và nói với em rằng chồng tương lai của em sẽ rất đẹp trai.”

"Em biết chị mà." Cô ấy nhún vai. “Chị không nói dối.”