Chương 1

"Bộ phim truyền hình “Tuyệt Luyến” sẽ chính thức khởi chiếu vào tháng chín, và nữ chính đã được chọn sau ba tháng tuyển chọn." Lúc này, trên màn hình lớn hiển thị một bức ảnh gợi cảm: "Nữ diễn viên Mộ Băng sinh năm 199X, tốt nghiệp Học viện điện ảnh thủ đô. Cô được khán giả biết đến trong vai công chúa “Vân Tiêu” của bộ phim “Duệ Vương”, sau đó cô thể hiện rất tốt trong nhiều bộ phim truyền hình khác, vai nữ chính lần này trong “Tuyệt Luyến” là vai nữ số một của Mộ Băng và cư dân mạng đã bày tỏ rằng cô ấy không xứng với Kỳ Mạch. . . . . ."

"Ai bảo không hợp, Băng nhà chúng tôi còn tốt hơn Kỳ Mạch đó!" Lý Hinh Phỉ còn chưa chấm dứt lời nói, màn hình lớn đột nhiên tối đen như mực. “Chuyện gì vậy? Tôi còn chưa xem xong đâu!”

Mộ Băng, người đang chăm chỉ chạy trên máy chạy bộ, mặc một chiếc áo thể thao để vòng eo tinh tế của mình, cùng với vòng một đáng tự hào và khuôn mặt không tì vết của cô, vô cùng xinh đẹp. Khi nói chuyện cô luôn có một nụ cười xinh đẹp trên khóe môi, có thể nhìn ra được tâm tình của cô đang rất tốt.

"Cậu có biết trên mạng mọi người đều nói cậu như thế nào không?" Lý Hinh Phỉ hướng tới Mộ Băng nháy mắt mấy cái.

"Ồ? Nói như thế nào?" Cô thở hổn hển, thản nhiên nói.

"Nói cậu không dựa vào kỹ năng diễn xuất mà chỉ dựa vào nhan sắc."

"Ý là tôi chỉ là cái bình hoa? Không tồi, cảm giác như là đang khen tôi lớn lên xinh đẹp." Mộ Băng cười nói.

"Ồ!" Lý Hinh Phỉ hiểu tính cách Mộ Băng cũng không lý luận nhiều với cô: "Tôi còn không biết cậu sao? Nhan sắc hoàn hảo, cộng với diễn xuất tốt, cậu có được ngày hôm nay là nhờ chính mình cố gắng, tôi chính là không phục. Ngay cả khi đã nỗ lực rất nhiều, tại sao vẫn có nhiều người chỉ trích cậu như vậy. . . . ."

Mộ Băng thở dài. Từ bộ phim đầu tiên cô đóng, một số người cho rằng cô chỉ thích hợp làm một bình hoa di động, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người khác nghẹt thở. Cô không bị thuyết phục và với tài năng của chính mình cố gắng nhiều năm, cô vào vai Vân Tiêu khiến nhiều người phải kinh ngạc. Vân Tiêu là một người phụ nữ vừa có trí tuệ vừa có sắc đẹp, và là một vai quan trọng ở trong “Duệ Vương”. Tuy nhiên, rõ ràng tôi đã có thực lực ở tuyến một, nhưng vẫn có một số người quyết tâm đi bôi đen đến cùng.

"Bất quá cậu cũng đừng nản lòng, tôi sẽ luôn đứng bên cạnh và ủng hộ cậu." Lý Hinh Phỉ nháy mắt với cô, Mộ Băng cảm thấy Lý Hinh Phỉ là một Bạch Phú Mỹ tiêu biểu, có tiền, có tài, có thế nhưng chính là có hơi chút lo xa.

"Cảm ơn." Mộ Băng bật cười, tắt máy chạy bộ, một giọt mồ hôi mỏng chảy dài trên cơ thể cô làm một nửa chiếc áo thể thao bị ướt, làm cô trở nên quyến rũ gợi cảm, "Phỉ Phỉ, cậu trước kia không phải rất thích Kỳ Mạch sao, làm sao bây giờ lại ghét hắn?" Mộ Băng tò mò hỏi.

"Cậu có biết trên đời này tôi ghét nhất chính là loại đàn ông lừa đảo! Kỳ Mạch chính là điển hình loại người siêu cấp bội bạc." Lý Hinh Phỉ ghét bỏ nói, "Cậu đừng nói với tôi là cậu chưa xem qua tin tức về hắn?"

"Cậu còn không biết về giới giải trí sao? Loại sự tình này không có chứng cứ rõ ràng không thể tin, những nhà báo thường giỏi trong việc săn ảnh và bịa chuyện, không phải tin tức nào cũng đúng." Mộ Băng cười cười giải thích.

"Những người ngoài cuộc như chúng ta làm sao có thể nói rõ ràng loại chuyện này, không chừng hắn chính là người như vậy." Lý Hinh Phỉ không chịu bỏ qua.

"Chính cậu đều nói “ sao có thể nói rõ ràng”. Tôi đây làm sao có thể nói rõ ràng với cậu được. Có đôi khi tận mắt nhìn thấy cũng chưa chắc là sự thật." Mộ Băng nói xong liền không cần phải nhiều lời nữa, đi vào đi tắm.

….

Chiếc xe màu đen đậu trước cửa một căn hộ, qua một lớp kính có thể nhìn thấy rõ một nam một nữ bên trong. Đó là “cặp đôi” Kỳ Mạch và Đường Uyển đang là chủ đề nóng bỏng gần đây.

So với gương mặt lạnh lùng ngồi ở ghế lái, trên gương mặt không có biểu cảm gì, thì Đường Uyển ngồi bên cạnh vẫn duy trì nụ cười quyến rũ nhất. Trên mặt tô một chút son bóng nhẹ kết hợp mới đôi môi đỏ và đôi mắt phượng có chút quái dị không nói nên lời.

Ồ, phải rồi!

Cái gọi là giả bộ trong trắng là để miêu tả người phụ nữ như nàng, đúng không?

Như muốn từ chối mà chào hỏi, hắn ra vẻ ngại thùng, trong lòng Kỳ Mạch đã buồn nôn trăm tám mươi lần, thiếu chút nữa nôn ra máu.

"Trở về đi." Một giọng nói lạnh lùng vang lên, giống như một vị đế vương thời xưa đang nhìn xuống thiên hạ, chỉ cần hắn kêu một tiếng.

"Chậc" . . . . . . Khụ khụ.

Nàng nhìn dáng vẻ đẹp trai của hắn rồi si ngốc nói, tuy rằng ngoài mặt thì ngượng ngùng như là học bộ dáng cây xấu hổ, nhưng nàng như muốn trực tiếp dán thẳng vào mặt hắn, sau đó cắn một cái, nhưng lý trí không cho nàng làm vậy.

Đêm nay nàng chưa lần nào đυ.ng vào mặt hắn, hắn dường như cũng không nhìn thẳng vào nàng, nhưng là chỉ cần hắn ở bên người nàng là đủ rồi, nàng ngượng ngùng ghé vào tai hắn nói: "Về đến nhà nhớ gọi điện thoại cho em." Đôi mắt lý chợt lóe lên một tia tính toán cùng đắc ý.

….

"Buzz ~"

Chiếc di động ở trên tủ đầu giường đang rung lên một cách tuyệt vọng, đôi mắt Mộ Băng hoàn toàn không mở được, không từ bỏ chiếc di động liên tục đổ chuông bảy tám lần.

"Xin chào." Mộ Băng nhấn nút trả lời mà không thèm nhìn vào điện thoại.

"Mộ đại tiểu thư, mấy giờ rồi mà cô còn ngủ?" Người đại diện Kỉ Phàm vội vã dậm chân.

"Ồ." Cô đáp lại một cách dửng dưng.

"Ồ? ! Băng Băng cô xem xem mấy giờ rồi, đã lỡ hẹn một giờ rồi, cô còn không đến nhanh? !" Kỷ Phàm tức giận quát.

"Được rồi, đã biết." Mộ Băng đáp lại và vội vàng thu dọn.

. . . . . .

Trước máy ảnh, Mộ Băng trong bộ áo dài màu xanh nhạt, bởi vì chiếc áo bó sát cơ thể khiến cho bộ ngực kiêu hãnh của cô như sắp bị lộ ra, lớp phấn mỏng trên khuôn mặt đủ để khiến cô trở nên tuyệt đẹp.

Nhϊếp ảnh gia không thể ngừng chụp ảnh và trầm trồ rằng trên thế giới lại có một người con gái tuyệt đẹp như vậy!

Trên khuôn mặt không có quá nhiều biểu hiện, nhưng trong đôi mắt lại phản chiếu nhiều điều: tuyệt vọng, phẫn nộ, ai oán, tự trách. . . . . .

Khi một giọt nước mắt như viên ngọc quý rơi xuống, bàn tay nhϊếp ảnh gia vô thức run rẩy một chút, và trong lòng anh cảm thấy một sự đau khổ không thể giải thích được.

Từ xa, Kỷ Mạch nhìn bóng dáng Mộ Băng có chút hơi thất thần.

"Mộ Băng?" Kỷ Mạch nói về phía Tiêu Hà trong khi nhìn chăm chú vào Mộ Băng.

Hắn đã nghe cái tên này. . . . . . từ lâu .

"Đúng, là nữ nghệ sĩ hiện tại đang nổi tiếng của TY, nhưng đây là lần đầu tiên cô đóng vai nữ số 1. Trên mạng cũng có nhiều ý kiến khác nhau, cho rằng cô chỉ là một bình hoa nên không xứng với anh, và tất cả đều đang suy đoán xem tại sao đạo diễn Hàn lại chọn cô ấy." Tiêu Hà cười đáp.

Kỷ Mạch lại nhìn về phía vị trí của Mộ Băng, nhưng lại tình cờ bắt gặp ánh mắt đối phương, Mộ Băng hướng về phía hắn cúi người theo cách thời xưa.

"Tốt, tốt." Nhϊếp ảnh gia nhanh chóng chụp lại chân dung của của cô, đến khi Mộ Băng nhìn lại hàng người vừa rồi thì thấy không có ai ở đó cả.

. . . . . .

Ngày hôm sau trên mạng liền xuất hiện một tin tức.

"Mộ Băng đến buổi chụp hình hai tiếng đồng hồ, tỏ ra thiếu tôn trọng đối với Kỳ Mạch"

Kết quả là dưới Weibo của Mộ Băng, dân mạng không thể không để lại lời nhắn.

"Mộ Băng, tại sao cô có thể lên mặt với Kỳ Mạch?"

"Cái tiêu đề này có phải là đang xúc phạm một tên tuổi lớn không? Cô ấy có phải là một tên tuổi lớn không? Cô ấy có phải người nổi tiếng không? Nếu không phải là bộ phim do anh Kỳ đóng, tôi cũng không biết cô ấy là ai." Có rất nhiều lời bình luận, tất cả đều hỏi: "Mộ Băng là ai?"

"Mộ Băng, đồ khốn nạn."

". . . . . ."

Chỉ sau đó hai giờ, trên mạng liền lộ ra những bức ảnh tạo hình chụp trong “Tuyệt Luyến”. Những bộ ảnh này ngay lập tức trở thành bộ ảnh tạo hình đẹp nhất mọi thời đại, trên mạng giờ đây tràn ngập ảnh chụp trang phục cổ trang của cô.

Cho dù cô ấy trong vai nhút nhát hay độc đoán, thì cô vẫn thể hiện ra một cách tự nhiên nhất, tuy rằng chỉ là một bộ ảnh tạo hình nhưng trên mạng vẫn có người bình luận rằng: "Tôi rất mong chờ ngày “Tuyệt Luyến” được ra mắt " cùng với nhiều biểu cảm, Mộ Băng lập tức được phong làm"nữ thần cổ trang" !

Mộ Băng ôm gối nhấp một ngụm cà phê, trên tay liên tục lật xem tạp chí, kịch bản của “Tuyệt Luyến” được đặt trên bàn cùng với các tạp chí thời trang khác.

Tiếng chuông điện thoại vừa vang lên, Mộ Băng liền nhấc máy: "Phỉ Phỉ, làm sao vậy?"

"Tôi tìm cậu kể chuyện!" Giọng nói hào hứng của Lý Hinh Phỉ liên tục vang lên: "Ngày hôm qua tôi nói về Kỷ Mạch như thế nào?"

"Người siêu cấp bội bạc? Tôi nhớ là nói như vậy?" Mộ Băng cười đáp.

"Đúng, đúng, đúng vậy! Cậu có biết hắn lại xuất hiện cùng ai không?"

"Ai vậy?" Mộ Băng thản nhiên hỏi.

"Đường Uyển, một trong tứ tiểu hoa đán Đường Uyển! Hiện tại mắt nhìn của các em gái đều mù sao?" Lý Hinh Phỉ thở dài nói.

Hình ảnh ngày hôm đó hiện lên trong đầu cô, hình ảnh Kỷ Mạch xuất hiện trong phút chốc, Mộ Băng cười không nói gì khi nghe Lý Hinh Phỉ nói.

"Băng, hiện tại cậu đã tin tưởng tôi chưa? Một lần hai lần là trùng hợp, này đều ba bốn lần, Kỳ Mạch chính là một cặn bã, hừ!" Nghe giọng điệu Lý Hinh Phỉ, cô ấy hiển nhiên là rất tức giận.

Lý Hinh Phỉ vẫn đều lấy Kỷ Mạch xem là nam thần của mình, kể từ scandal đầu tiên của Kỷ Mạch, cho tới bây giờ số nữ diễn viên dính tin đồn cùng hắn đều đếm không hết, không biết là vô tình hay cố ý? Đôi mắt Mộ Băng dán chặt vào hình ảnh trong bìa tạp chí trên tay.

Cô đột nhiên nhớ tới người đàn ông mà cô nhìn thấy trong buổi chụp ảnh hôm nay, liệu anh ta có thật sự lạnh lùng và kiêu ngạo như lời đồn hay không?

Có một tia nghi ngờ lóe lên trong mắt cô.

"Này? Băng, cậu có đang nghe không?" Lý Hinh Phỉ cầm điện thoại hỏi.

"Tôi đang nghe." Tâm trí Mộ Băng dần trở lại, tiện đà trêu chọc nói: "Đúng rồi Phỉ Phỉ, bạn trai giàu có thứ hai của cậu đâu? Không dễ để kéo dài ba tháng, phải không?"

"Người nào? Ồ? Ý cậu là anh ta? Chúng tôi đã chia tay, không phải là tôi đã kể với cậu rồi sao?"

". . . . . ." Tốc độ này! Mộ Băng giật giật lông mày.

"Tôi nghĩ, lúc đầu tôi quen anh ta là vì anh ta giống với Kỷ Mạch, không nghĩ tới Kỷ Mạch lại là người như thế, tôi đã bị mù quáng!" Lý Hinh Phỉ cắn răng tức giận.

"Kỷ Mạch là Kỷ Mạch, hắn là hắn! Cậu không thể bởi vì Kỷ Mạch liền chia tay với người ta!" Mộ Băng còn nhớ rõ có một lần Lý Hinh Phỉ đề nghị chia tay với bạn trai cậu ấy, anh ta lúc nửa đêm gọi điện thoại cho cô khóc lóc, nhờ cô khuyên Lý Hinh Phỉ.

"Được rồi! Tôi không thích anh ta nữa!" Lý Hinh Phỉ nói xong liền hàn huyên vài câu, vội vã cúp điện thoại.

Kỳ thật Mộ Băng cũng không lý giải được quan điểm của bạn mình về tình yêu.

Tình yêu mà cô muốn là được nắm tay và cùng người ấy già đi.