Sau câu hỏi của Hạ Cô Hàn , Hứa Tư Nhã mới nhìn thấy được bên cạnh y bỗng dưng hiện lên một nam nhân cao to bận suit lịch lãm , trên tay lại cầm một cây dù giấy.
" Người " bên cạnh Hạ Cô Hàn càng rõ ràng hơn thì Hứa Tư Nhã theo bản năng mà lui lại sau vài bước. Cô cảm nhận được một cảm giác vô cùng sợ hãi và bất an trên người nam nhân này, cái cảm giác áp bách khiến l*иg ngực bị đè ép đến thở không thông , giống như chỉ cần một giây nữa thôi
"Người" này sẽ xé nát cô ra trăm mảnh vậy.
" Cậu rốt cuộc là ai?"
Biểu tình trên mặt của Hứa Tư Nhã không còn nhàn nhã thoải mái như khi nãy nữa, đôi mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm Hạ Cô Hàn và " Người" bên cạnh y.
" Ầy, bình tĩnh nào chị gái . Tôi chỉ đến để làm một cái giao dịch với cô thôi."
Hạ Cô Hàn nhàn nhã đứng sát lại gần Cố Tấn Niên mà dựa hết nửa người trên vào người của lão quỷ, thiếu điều muốn lấy keo 502 dán lên để y khỏi phải đứng chi cho mệt.
“Giao dịch?” Hứa Tư Nhã hồ nghi hỏi lại “giao dịch gì cơ ?”
Cô hiện tại thật không biết bản thân có gì đáng giá để cùng người khác giao dịch .
Hạ Cô Hàn nhìn thẳng vào đôi mắt Hứa Tư Nhã.
Đó là một đôi mắt bình thường của nhân loại , nhưng trong mắt Hạ Cô Hàn nó lại ngập tràn sương đen cùng huyết quang thâm thù , oán khí ngất trời.
" Tôi có thể giúp cô báo thu nhưng khi mọi việc xong xuôi, cô phải đem tất cả oán khí cho tôi."
Ở lệ quỷ, oán khí chính là cỗ lực mạnh mẽ nhất , một khi oán khí biến mất cũng đồng nghĩa với việc sức lực của lệ quủ cũng tiêu tán .
" Tại sao tôi phải làm giao dịch với cậu?" Hứa Tư Nhã có phần nghĩ hoặc nên cũng không đồng ý ngay.
Hạ Cô Hàn: “Bởi vì tôi lười."
Câu trả lời ngắn gọn mà éo súc tích chút nào, cũng chả có ý định muốn giải thích .
Hứa Tư Nhã: “……”
Hạ Cô Hàn lơ đi việc Hứa Tư Nhã có hiểu hay không mà trực tiếp nói .
" Làm giao dịch hoặc biến mất, chọn 1"
Lúc này Hứa Tư Nhã không hiểu nữa thì cô chính là đứa ngu rồi, bởi vì y lười ra tay nên mới cùng cô giao dịch . Nói trắng ra chính là thằng chả ép mua ép bán.
Địu mía....
Còn là loại muốn Hứa Tư Nhã tự buông tay chịu trói , Hứa Tư Nhã tuy rằng kiêng kị "Người" đang đứng để Hạ Cô Hàn dựa , nhưng dù gì cô cũng là lệ quỷ , dù người hay quỷ ai chả có tôn nghiêm , đâu thể nào thấy sợ liền rén để kẻ khác nắm mũi dắt đi được.
.
Ánh trăng lại lần nữa bị tầng mây che khuất, nhưng lần này đèn bên ngoài lại không thể đòi vào bên trong toà nhà được , toàn bộ toà nhà như bộ toà nhà như bị một tấm rèm đen thật lớn che phủ, duỗi năm ngón tay trước mặt cũng không thấy rõ.
Nhưng lại không thể che được ánh mắt của Hạ Cô Hàn, mà càng khiến giác quan của y trở nên nhanh nhạy hơn.
Ở trong mắt y, khuôn mặt Hứa Tư Nhã đứng trước mắt đang từ từ rã ra , tròng mắt cũng rớt ra khỏi hốc mắt . Tóc cũng dài rất nhanh và đang bò trườn như một con rắn đến phía Hạ Cô Hàn.
“Hứa Tư Nhã” lúc làm những việc này lực chú ý luôn đổ dồn về phía Cố Tấn Niên , để tùy thời ngăn sự công kích từ hắn.
Hạ Cô Hàn đứng dựa vào ngực Cố Tấn Niên không khỏi ngẩng mặt lên mà nhìn lão quỷ nhà mình .
Anh tới luôn đê...
Y đang mệt mỏi nha, còn buồn ngủ nữa, chả có sức đâu mà quẩy với bà chị này . Nhưng nào ngờ Cố Tấn Niên lại quá thô bỉ, hắn tiếp thu ánh mắt của cậu vợ , sau đó liền lui một bước. Khiến Hạ Cô Hàn đang đồn hết trọng lượng về hắn thì không phòng ngừa mà lảo đảo một hơi .
Hạ Cô Hàn: “……” . Gì vậy thímmmmmmm.
Anh lùi vậy mà được hay sao hả? Cố Tấn Niên cũng nhận ra hành động hơi mất nết của mình nên vội vàng đưa tay ra đỡ hông của cậu vợ, còn giơ tay tạo nắm đấm mà hô : " cố lên!"
Hạ Cô Hàn: “…………”
Trong lúc hai vợ chồng liếc mắt đưa tình thì tóc của " Hứa Tư Nhã" đã lao đến trước mặt Hạ Cô Hàn cùng Cố Tấn Niên . Mỗi một sợi tóc như có sinh mệnh, vùng vẫy đung đưa, giương nanh múa vuốt.
Hạ Cô Hàn quá chán với ông chồng, chỉ biết thở dài mà nhận mệnh, bàn tay nhẹ nhàng vung lên.
Linh khí bốn phía vì cái cử động của y mà hội tụ thành một cây roi dài. Tóc của " Hứa Tư Nhã" đυ.ng vào roi trên tay của Hạ Cô Hàn như thiêu thân lao đầu vào lửa, tiếng xèo xèo phát ra , tóc bị đốt trụi hầu như không còn.
Hạ Cô Hàn vung cánh tay , roi linh khí không lao về phía " Hứa Tư Nhã " , mà nằm xụi dưới chân của y. " Hứa Tư Nhã" bên này như ý thức được việc Hạ Cô Hàn sắp làm liền bén nhọn mà hét lớn.
" Không được, ngươi trả lại cho ta."
Chì thấy roi linh khí bên này đã từ từ nâng lên , trên đó chứa hài cái tròng mắt . Đôi tròng mắt đầy máu , đồng tử đen nháy nhìn chằm chằm Hạ Cô Hàn, tràn đầy oán niệm.
Nhưng oán khí trên đôi tròng mắt đang bị roi linh khí đang ăn dần . Nó cũng chính là vật dẫn oán khí của " Hứa Tư Nhã" , nếu một trong hai tròng mắt bị hủy thì đồng nghĩa với việc nỗ lực trước nay của cô ta đều đồ sông đổ biển.
Vì hai tròng mắt trong tay Hạ Cô Hàn, dù muốn hay không , “Hứa Tư Nhã” cũng phải chấp nhận giao dịch . Cô ta thu lại tóc , ánh hành lang lần nữa được ánh sáng đèn đường chiếu vào , Hứa Tư Nhã cũng khôi phục lại bộ dáng ban đầu chỉ là hốc mắt giờ lại tối đen sâu hoắm không có tròng.
Hứa Tư Nhã thanh âm bén nhọn: “Đem đôi mắt trả ta!”
Người thường nghe giọng của cô hẳn đã sợ mất mật , nhưng Hạ Cô Hàn thì một chút phản ứng cũng chả có.
Hứa Tư Nhã khẽ cắn môi, “Ta đáp ứng cùng ngươi làm giao dịch!”
Đánh thì đánh không lại, giờ đâu thể bố đời được . Khi Hứa Tư Nhã vừa dứt lời thì đôi tròng mắt liền bay trở về hốc mắt của cô ta
Hứa Tư Nhã: “Ngươi tính giúp ta báo thù thế nào ?"
Khi trải nghiệm năng lực của Hạ Cô Hàn , Hứa Tư Nhã cũng không kháng cự nữa , nhưng vẫn còn chút e dè.
" Chưa biết nữa, cô nghĩ sao?"
Hứa Tư Nhã: “……”