Chương 10: Lưu manh, trả lại nụ hôn đầu cho em!

Về đến nhà, Giang Nhất Tranh gửi cho anh một tin nhắn WeChat, hỏi anh không có bạn gái phải không?

Cố Thanh Sơn có chút lạnh lùng trả lời dấu chấm hỏi.

Giang Nhất Tranh chậc chậc hai lần, trả lời lại: [ Được, hiểu rồi. Em biết anh ba mươi tuổi vẫn chưa có bạn gái. ]

[ Em là muốn mắng? ]

[ Không có a, em chỉ là muốn hỏi anh một chút, em có thể làm bạn gái của anh không? ]

Cố Thanh Sơn ngồi ở trên ghế sa lon hút một điếu thuốc, khói làm cặp mắt anh trở nên mơ hồ, anh híp mắt lại nhìn điện thoại, nhìn không rõ nội dung trên màn hình, mãi cho đến khói tan mới nhìn rõ được.

Nhìn thấy câu đó, anh bật cười một tiếng, trả lời cô: [ Giang Nhất Tranh, chúng ta mới quen nhau được bao lâu a? ]

[ Chúng ta quen nhau chưa được bao lâu a, mấu chốt là hiện tại em đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên! ]

Câu này gửi đi, rất rất lâu sau cũng không có hồi âm, Giang Nhất Tranh cũng không nóng vội, tiếp tục gửi cho anh, nói: [ Anh không cần vội vàng trả lời em, không sao cả! ]

[ Em tuyên bố, bắt đầu từ ngày mai, em chính thức theo đuổi anh, anh chờ tiếp chiêu đi, đến lúc đó đồng ý với em cũng không muộn. ]

[ Ngủ ngon, ông chủ Cố! ]

Cố Thanh Sơn không có trả lời, nhưng anh đều đã xem qua.

Anh không nhịn được nhấp vào vòng bạn bè của cô để xem, mới nhất là một video, bài được đăng là: Ông chủ Cố thật đẹp trai!

Đó là video anh hát bài "Sleepyhead", sau đó cô chia sẻ một liên kết tới bài hát. Lướt xuống liền nhìn thấy cô chia sẻ cuộc sống thường ngày, ngày nào cô cũng đăng, đăng rất nhiều, những câu từ giản dị, đáng yêu đến mức khiến người ta nhịn không được tâm tình vui vẻ!

-

Vào ban đêm, Giang Nhất Tranh có một giấc mơ.

Trong giấc mơ, cô thấy rõ người đàn ông mà cô vừa thêm WeChat hôm nay, lúc này đang hôn cô rất đỗi dịu dàng.

Đôi môi mỏng ấm áp chặn môi cô lại, rất ôn nhu miêu tả một hồi lâu, sau đó dùng sức đẩy môi răng của cô ra, móc lấy cái lưỡi của cô, đuổi theo, xé rách lấy, dần dần trở nên không còn ôn nhu ...

Cuồng bạo lại điên cuồng mυ"ŧ lấy môi răng của cô, đầu lưỡi phong quyển tàn vân càn quét trong miệng cô, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra liền bị anh nặng nề mυ"ŧ lấy, bàn tay to xoa nắn bầu ngực của cô, kéo lấy núʍ ѵú của cô...

Anh phủ phục ở trên người cô, đè cô gặm cắn liếʍ láp, phát ra âm thanh khıêυ khí©h!

Thân thể cô không nhịn được run rẩy, sắp vặn vẹo thành một cái bánh quai chèo ở dưới thân anh, bên trọng miệng phát ra âm thanh mị hoặc cùng tiếng thở gấp, cô cảm thấy hạ thể mình rất ẩm ướt, lại cảm thấy tay anh từng chút một mò xuống dưới, bàn tay chạm vào qυầи ɭóŧ của cô, lòng bàn tay bọc toàn bộ âʍ ɦộ của cô, cách lớp qυầи ɭóŧ hung hăng cọ xát qua lại.

Ngay khi cô chuẩn bị cao trào...

Cô tỉnh dậy!

Giang Nhất Tranh thở phì phò, không thể không kẹp chân lại, cảm giác tê dại lập tức ập đến, cảm giác sảng khoái trào dâng trong lòng.

Ngón tay thăm dò xuống dưới, ngón tay cô chạm vào chất lỏng ẩm ướt dinh dính, móng tay không cẩn thận đυ.ng phải âm đế nhô ra, cả người lập tức kêu lên tiếng ...

Chờ một lúc lâu sau, cô cởϊ qυầи lót xuống, lấy khăn giấy lau sạch dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra.

Bật đèn ngủ, cầm điện thoại lên kiểm tra, đã bốn giờ.

Cô mơ mơ màng màng đặt điện thoại xuống, nhắm mắt lại, trong đầu tràn ngập hình bóng của Cố Thanh Sơn.

Không nghĩ tới, cô cư nhiên có mộng xuân, Cố Thanh Sơn ở trong mộng lại làm loại chuyện này với cô.

Cô là có bao nhiêu đói khát a???

Bất quá, lại nói, trong hiện thực, nếu như được anh hôn sẽ có cảm giác gì a?

Cô càng nghĩ càng không ngủ được, may mà lại cầm điện thoại lên lần nữa, gửi cho Cố Thanh Sơn một tin nhắn, không quan tâm tới lúc này anh có đang ngủ hay không, thế nào lúc tỉnh anh cũng có thể nhìn thấy nó.

[ Đồ lưu manh, vậy mà trong giấc mơ lại cư nhiên giở trò lưu manh với em, ô ô ô... ]

[ Trả lại nụ hôn đầu cho em.../Gói biểu tượng cảm xúc khóc lớn ]

Buổi sáng, Cố Thanh Sơn tỉnh lại, vừa mở điện thoại lên liền nhìn thấy giao diện WeChat hiện ra, thứ đầu tiên nhìn thấy là "Trả lại nụ hôn đầu cho em"...