Chương 14

Người phụ nữ bị yêu cầu giúp đỡ còn chưa kịp nói gì, Từ Thanh An đã giành trước rơi nước mắt.

Cậu ta ngẩng đầu tỏ ra kiên cường lau đi giọt nước mắt cá sấu ở khóe mắt, nghẹn ngào nói: "Chị và dì em là bạn thân nhiều năm, chắc chị cũng đã biết kết quả kiểm tra xứng đôi mà dì em kiểm tra giúp em ngày hôm đó. Em đã không dễ dàng gì mới đính hôn được với anh Lục Thành, chị cũng biết bây giờ anh trai em ghét em đến mức nào..."

"Nếu để anh ấy biết chuyện này, cuộc đời em có thể sẽ bị hủy hoại mất." Từ Thanh An dùng giọng nói dịu dàng nhất để lên án, "Tính tình anh ấy giờ đây ngày càng trở nên cực đoan hơn, hôm đó quay về còn muốn làm tổn thương mẹ em, nếu anh ấy tiếp tục ở bên cạnh chúng ta, em thực sự sợ rằng một ngày nào đó anh ấy sẽ làm tổn thương người trong nhà trong lúc luẩn quẩn nhất thời."

"Nhưng dù sao anh ấy cũng là anh trai em, em không muốn làm tổn thương anh ấy, nên em nghĩ có lẽ để anh ấy tìm được đối tượng mới và không thường xuyên về nhà thì có thể sẽ tốt cho mọi người hơn."

Một cậu nhóc xinh đẹp và vô hại tỏ ra yếu đuối trước mặt mình, hầu hết mọi người đều không thể thờ ơ.

Người phụ nữ đau lòng vỗ vỗ vai cậu ta: "Ôi, đứa trẻ đáng thương, chị chưa nói gì mà sao em đã khóc rồi? Hôm đó dì em chính là tìm chị cùng giúp làm số liệu xứng đôi, làm sao chị có thể không biết chuyện đó chứ?"

"Vốn chị còn đang chuẩn bị tiêu hủy thứ đồ này trong tối nay nữa kìa, nhưng em nói cũng có lý, chuyện của anh trai em một ngày chưa định, trong lòng một ngày cũng không thể yên được."

"Thế này nhé, hôm nay bên Kim Dực doanh vừa gửi đến một đám chờ ghép đôi." Nói xong, cô ta bước về phía tủ bên cạnh.

Trên đó bày một loạt giá kim loại, trên giá được chia ngay ngắn nhiều ngăn nhỏ riêng.

Cô ta bước đến trước một cái giá, kéo ngăn kéo ở tầng giữa ra, bắt đầu lục tìm trong ngắn chứa đầy đồ đó.

"Ai ai cũng biết, những người được gửi đến đây sau khi không tìm được bạn đời phù hợp ở trận doanh của mình, phần lớn đều là đối tượng kém chất lượng, chị đây sẽ chọn cho anh trai em một người “thật tốt”."

Nói xong cô ta còn nhấn mạnh vào từ "tốt".

Từ Thanh Nhiên đứng sau cửa nghe xong, quay sang hỏi hệ thống: "Tất cả đều là đối tượng kém chất lượng sao? Thế sao mục tiêu của chúng ta cũng ở trong đó vậy?"

Hệ thống: "... Phần lớn, là phần lớn! Mấy tên chó độc thân không tìm được đối tượng thì ngoài bản chất quá tệ ra, còn có một phần nhỏ là do quá xuất sắc và quan điểm quá khác biệt, nên mãi không tìm được linh hồn phù hợp!"

"Mục tiêu chính là loại sau!"

Từ Thanh Nhiên nhếch miệng cười có lệ.

Đếch tin.

Người bên trong rất nhanh đã tìm được mục tiêu của mình, cô ta lấy đồ ra, ánh mắt còn mang theo chút đắc ý: "Em có biết ông chủ Trần siêu nổi tiếng của Kim Dực doanh không?"

"Vừa béo vừa xấu tính cách cực kỳ tồi tệ, đời sống riêng tư còn hỗn loạn, cả người đầy bệnh tật, đã qua biết bao năm rồi mãi không ghép được với đối tượng nào, thậm chí không có nổi một người bạn thân. Năm nào cũng ghép năm nào cũng hụt, dữ liệu huy hoàng như này, cả Đế Quốc cũng khó tìm được vài người đấy."

Từ Thanh An rõ ràng cũng đã nghe nói về nhân vật này: "Em nghe nói gần đây ông ta đã tìm được một bạn trai nhỏ tuổi hơn mình, điều kiện cũng khá tốt, vẫn không ghép thành sao?"

"Chậc, em còn chưa biết à? Thực sự là vất vả lắm mới có một người nhỏ hơn anh ta 20 tuổi, độ phù hợp linh hồn đạt 29% sẵn lòng theo anh ta, nhưng ông chủ Trần này không muốn làm người, suýt nữa đã chơi hỏng người ta không nói, còn say rượu xong bạo hành, cuối cùng người ta đã kiện tên đó lên tòa."

"Phải biết rằng ở Đế Quốc đây là tội cố ý gây thương tích, nếu đã kết hôn thì hình phạt còn tăng gấp đôi, lỡ tay cái là nửa đời sau phải sống trong tù luôn. Tên đó cũng chỉ là dựa vào một chút vốn liếng trong tay, cuối cùng dùng tiền để giải quyết riêng mới thoát được."

Cô ta cầm chặt con chip trong tay: "Đây là mẫu thông tin linh hồn của anh ta, chị đổi cho anh trai em, em thấy sao?"

Từ Thanh An tỏ ra khó xử: "Tính cách ông chủ Trần quá tệ, như vậy có phải hơi quá đáng không..."

"Anh trai em đã không nể mặt em mà làm loạn buổi lễ đính hôn của em, em còn cân nhắc cho cậu ta làm cái gì? Theo chị thấy, người tồi tệ như thằng đó phải ghép với ông chủ Trần rác rưởi mới xứng đôi!"

Nói xong, cô ta lại ngồi xuống trước màn hình lớn nhất trong phòng, cầm hai con chip lẩm bẩm: "Yên tâm đi, chị đây là nhân viên lão làng của bộ phận này, chị có quyền truy cập và quyền chỉnh sửa dữ liệu con chip mà không mấy người có, chắc chắn sẽ sắp xếp cho anh trai em chu đáo!"

Từ Thanh Nhiên chỉ đứng sau một cánh cửa, lặng lẽ quan sát những động tác nhỏ của bọn họ từ bên ngoài. Rõ ràng là kẻ chủ mưu, nhưng Từ Thanh An lại tỏ vẻ đau lòng, giãy dụa thêm cả không muốn đối mặt nữa.

Cậu cảm thấy Từ Thanh An không nên học y khoa, cậu ta thích hợp làm diễn viên hơn nhiều.