Trên con đường ở ngoại ô rộng rãi và bằng phẳng, những tiệm rửa xe được phân bố thưa thớt, đa số ngay cả cửa cũng không có, chiếc tường bằng xi măng màu xám tro trơ trụi, trên đất vương vãi những công cụ sửa xe, nồng nặc mùi thuốc tẩy rửa.
Giữa mùa hè, trời sắp tối rồi nhưng vẫn còn rất nóng, một đường cong lưu loát của chiếc xe đen lái vào một trong những tiệm rửa xe ở đó.
Ông chủ đang nghỉ ngơi, thấy con xe đắt tiền phía sau thì kinh ngạc, vội vàng sáp đến.
Đỗ xe xong, cửa tài xế được mở ra, Kỳ Thi Tư nhìn mặt đất ướt nhẹp màu đen thẫm, thoáng chốc không biết nên đặt chân ở đâu.
Hắn cau mày, chán ghét đi xuống xe, miễn cưỡng đứng ở một chỗ khô ráo trên mặt đất, ngay sau đó mất kiên nhẫn nhìn về phía ông chủ hỏi:"Khương Tuần đâu?"
Ông chủ tiệm vừa chuẩn bị công cụ rửa xe vừa hô to về căn phía phòng:"Tiểu Tuần!"
"Đến ngay, đến ngay."
Một thanh niên trẻ tuổi vội vàng đi ra từ trong phòng.
Mái tóc hơi xoăn màu nâu sẫm, khuôn mặt áng chừng to bằng bàn tay vừa nhỏ nhắn vừa trắng nõn, đôi mắt hình quả đào long lanh, trong sáng, đôi môi mỏng đỏ mọng, nhìn vừa nhẹ nhàng khoan khoái vừa xinh đẹp.
Vóc dáng của cậu không tính là quá cao nhưng rất gầy, hai tay và hai chân rất cân đối cho dù mặc bộ đồng phục công nhân rất rẻ tiền nhưng cũng không thể che giấu được phong thái của cậu, ngược lại còn rất thu hút ánh nhìn.
Khương Tuần thấy người đứng bên cạnh xe là Kỳ Thi Tư thì ngẩn ra: "Anh Kỳ?"
Khóe miệng hơi cong lên để lộ rõ má lúm đồng tiền, cậu cười đi tới:"Anh Kỳ, sao anh lại đến đây? Tôi còn tưởng rằng là anh Tiểu Ngô tới đón tôi."
"Tiện đường."
Kỳ Thi Tư nhìn cậu đang cười híp cả mắt, cơn nóng của mùa hè được thổi bay đi một ít, nhưng ngoài miệng vẫn vô tình nói:"Nơi rách nát gì thế này, cậu cố ý chạy xa như vậy sao?"
"Không phải đâu, ông chủ là đồng hương của tôi, đúng lúc tôi không có việc gì làm nên đến đây giúp một chút."
Khương Tuần thấy ông chủ chuẩn bị dùng vòi nước áp suất cao rửa xe, cậu vội vàng dẫn hắn sang bên kia: "Anh Kỳ, anh sang đây ngồi một lát đi, tránh để nước văng dính vào người."
Kỳ Thi Tư liếc nhìn hàng ghế thấp, cau mày thúc giục: "Tôi không ngồi, cậu đi rửa xe nhanh đi."
Khương Tuần đáp lại một tiếng, sau đó vội vàng đeo găng tay rửa xe cùng làm việc với ông chủ.
Cậu không biết nhiều về xe, nhưng cậu biết xe của Kỳ Thi Tư không hề rẻ, bình thường sẽ có người đảm nhận việc rửa xe, nếu không phải tìm cậu thì lần này hắn cũng không tốn thời gian, hạ mình để rửa xe ở tiệm rửa xe nhỏ này được, cho nên cậu rửa xe vô cùng nghiêm túc và cẩn thận.
Tiếng rửa xe rào rào át cả tiếng ve kêu của mùa hè, chuông điện thoại reo lên, Kỳ Thi Tư đi ra xa một chút rồi bắt máy.
Lúc vừa xuống xe, cái nóng ập tới làm lưng chiếc áo sơ mi trắng thấm đẫm mồ hôi, cả người cũng không thoải mái đứng lên.
Kỳ Thi Tư mắng đôi câu, bắt đầu thấy hối hận tại sao hắn nhất thời kích động lại đến nơi rách nát nhỏ bé này.
Lần này thời gian đi công tác quá dài, vì bận rộn công việc nên thanh tâm quả dục ở bên ngoài, đã rất lâu không được thả lỏng cho nên sau khi trở về hắn chỉ muốn làm chuyện đó một cách nồng nhiệt coi như là chào đón.
Ở đây, trong thời điểm này không thể chọn được ai, Khương Tuần chắc chắn là ứng cử viên tốt nhất.
Chẳng qua là cậu rảnh rỗi không có việc gì nên chạy đến đây làm việc.
Nghĩ đến cậu, Kỳ Thi Tư không kìm được mà liếc qua một cái.