Chương 7

Diễn đàn của học viện Sùng Tinh sau khi khai giảng liền dị thường sôi nổi.

Tối hôm đó có người đăng bài với tiêu đề: 【 Khẩn cấp! Đây là học đệ của khoa nào vậy?! 】

Có rất nhiều người đăng bài xin in tư của người khác như vậy, rất nhanh đã bị mọi người phớt lờ đi, dần dần cũng mất hút trong biển bài đăng mới, kết quả buổi sáng ngày hôm sau mới phát hiện, cư nhiên bất tri bất giác đã lên top.

Có người ở trang đầu diễn đàn lướt qua vài lần, rốt cuộc vẫn là nhịn không được click vào xem một chút.

Phong cách bài đăng khá bình thường, ở trên cùng là một bức ảnh rõ ràng là chụp lén.

Nhìn từ góc độ này, Omega trong ảnh có mái tóc xoăn màu bạch ngân (trắng bạc) tinh xảo, đôi mắt hạnh nhân màu màu nâu nhạt giống như mèo, trong tay đang cầm quả bóng làm từ kim loại đặc biệt thường thấy trong trường, vẻ mặt điềm tĩnh.

Phía dưới liên tiếp có trả lời:

[ Đây là tân học đệ năm nay sao? Tiểu Omega này có điểm đáng yêu a! ]

[ Tôi vẫn luôn cho rằng bản thân không ăn loại kiểu dáng nhuyễn manh này, hiện tại mới phát hiện tôi sai rồi, không phải không ăn, chỉ là chưa gặp được thôi! ]

[ Vậy có ai biết bé Omega này ở khoa nào không? Cho tui ké với! ]

[ Đã xác nhận qua mắt, đúng là loại tui thích mà, a a a, muốn sờ quá đi à. ]

[ tui vốn dĩ chỉ nghĩ an tĩnh ngồi xổm ở đây chờ kết quả thôi, kết quả phát hiện, này mẹ nó tình địch tương lai hơi bị nhiều a? ]

Đến bây giờ, phong cách bài đăng vẫn là kiểu tìm người bình thường, cho đến khi một tài khoản mới đăng ký bất ngờ xuất hiện ở tầng 53:

[ tui biết tui biết, đây là bạn học mới trong lớp 5 của khoa lý luận, ngày hôm qua ném bóng trong tiết thể năng, trực tiếp đè bẹp khoa chiến đấu bên cạnh! ]

[ Thật hay giả vậy? Học sinh của khoa Lý luận không phải không có năng lực cường hóa, sao có thể thắng được? ]

[ Tui hình như cũng nghe nói rồi, chính là không nghĩ tới học sinh của khoa chiến đấu năm nay yếu vậy sao? Dù thế nào, thì năng lực của bọn họ không phải vẫn mạnh hơn à……]

Những nghi ngờ như vậy trực tiếp khiến những học viên cao niên của khoa chiến đấu đứng ngồi không yên, sôi nổi xuống nước tỏ vẻ khoa chiến đấu về phương diện thể lực tuyệt đối không thể bị khoa lý luận học nghiền áp được, có người mang hướng gió không khỏi quá khoa trương (?). Bằng không, chính là bọn họ nhầm người, Omega này căn bản không phải học sinh của khoa lý luận, có thể là của khoa nguyên tố bên kia.

Lời này mặc kệ nghe như thế nào, ít nhiều cũng mang theo một ít thái độ nhìn từ trên cao xuống. Điều này làm cho học sinh của khoa lý luận nhịn không nổi, trực tiếp nhấn mạnh một đám người trong khoa chiến đấu chính là không phục.

Lời qua tiếng lại, bài đăng tìm cứ như vậy trực tiếp trở thành chiến trường tràn ngập khói thuốc súng.

Sau đó, không biết ai đột nhiên ở trong bài đăng tung ra một bản báo cáo kiểm tra đo lường UVA, căn cứ này báo cáo kiểm tra sức khoẻ, vị tân sinh Omega này trong cơ thể cư nhiên có nguyên mạch không gian hoàn chỉnh.

Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng.

Mọi người đều biết, thứ như nguyên mạch không gian chỉ có ở những dị năng giả có thể khống chế năng lực phóng thích dị năng của mình, những lý luận sinh bình thường cùng với dị năng giả sở hữu dị năng bị động là không thể làm nó thức tỉnh hoàn toàn được. Tiêu chí tuyển sinh của Sùng Tinh khoa lý luận đã ghi rất rõ ràng, chỉ tuyển những học sinh không có khả chiến tu luyện.

Nếu Omega này thật sự giấu giếm dị năng của mình tiến vào khoa lý luận, thì việc cậu có nghiền áp hay không sẽ không còn là vấn đề nữa, tính chất của sự việc không thể nghi ngờ càng thêm nghiêm trọng.

Hướng gió của bài đăng lại lần nữa thay đổi, ngay cả nhóm quần chúng vây xem ban đầu chỉ là an tĩnh ăn dưa cũng bắt đầu sôi nổi tỏ vẻ hoài nghi, liệu Omega này có làm giả tư liệu để ghi danh vào khoa lý luận hay không.

Cuối cùng bài đăng cũng dừng lại ở một câu trả lời:

[ Đừng có cãi nữa, tui đã đem tình huống nơi này báo cáo cho nhà trường, tui tin nhà trường nhất định sẽ nghiêm túc xử lý việc này, các đại gia ở đây hãy kiên nhẫn chờ đợi cậu trả lời cuối cùng đi! ]

-

Ngày hôm sau không có tiết, Dịch Gia Mộc ngủ đến mặt trời lên cao mới rời giường, mơ mơ màng màng phát hiện trong máy truyền tin có mấy tin nhắn chưa đọc.

Đều là đến từ Phòng Giáo Vụ, làm cậu trưa trời trưa trực phải đi văn phòng một chuyến.

Cậu chớp chớp đôi mắt đang nhập nhèm buồn ngủ, phát hiện hiện tại cũng đã gần 12 giờ.

Dịch Gia Mộc không biết đã xảy ra chuyện gì, ngáp một cái xoay người xuống giường, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Thời điểm rửa mặt xong bước ra, cửa ký túc xá vừa lúc từ bên ngoài mở ra, Tang Bắc tiến vào cùng cậu bốn mắt nhìn nhau, một bộ dạng muốn nói lại thôi.

Chờ cậu ta nói xong, Dịch Gia Mộc mới biết được tình huống trên diễn đàn.

“Tôi cá, nhất định là dám người trong khoa chiến đấu giở trò! Ngày hôm qua nhìn bộ dáng không phục của bọn họ, hiện tại tốt rồi, bị đánh mặt liền bắt đầu ở sau lưng làm này đó động tác nhỏ!” Tang Bắc lòng đầy căm phẫn, liếc mắt một cái thoáng nhìn Dịch Gia Mộc cư nhiên còn vẻ mặt bình tĩnh mà ăn mì, bỗng nhiên trầm mặc. Tuy rằng trong ký túc xá không có những người khác, cậu ta vẫn là nhịn không được tiến đến bên cạnh, đè thấp thanh âm hỏi, “Lại nói tiếp, cậu thật sự sẽ không có dị năng đi?”

Tiết thể năng ngày hôm qua cậu ta cũng ở đó, rốt cuộc cú ném bóng kia của Dịch Gia Mộc thật sự là quá xuất sắc, thời khắc nhìn đến bài đăng kia, ngay cả cậu ta thân là đồng minh, cũng thấy xấu hổ mà có chút dao động.

Đương nhiên, cũng chỉ là một chút!

Dịch Gia Mộc liếc mắt nhìn Tang Bắc một cái, nói: “Tôi không vi phạm quy định báo danh.”

Tang Bắc thấy cậu thản nhiên như vậy, tâm trạng đang treo cao rốt cuộc hạ xuống: “Không vi phạm quy định thì tốt, không vi phạm quy định thì tốt! Đến lúc đó cùng lão sư hảo hảo nói chuyện, báo cáo không có hiệu quả, để đám người trong khoa chiến đấu kia tức chết!”

“Ân.” Dịch Gia Mộc ứng thanh, đem cốc mì ăn liền đã ăn xong bưng lên, “Tôi đi phòng giáo vụ trước.”

Sau khi ra khỏi ký túc xá, cậu đem cốc mì ăn liền ném vào khu vực thu gom rác nằm trong góc, một bên đi về phía trường học, một bên lấy ra máy truyền tin bấm số gọi cho Ngũ Thanh Tắc.

Lúc trước tư liệu về thể năng đều là Ngũ Thanh Tắc đặt mua, hơn nữa thân là giáo viên thường trú của học viện dị năng Sùng Tinh, thời điểm này có ông ra mặt hẳn là có thể tiện rất nhiều.

Đáng tiếc Ngũ Thanh Tắc giống như đang rất bận, sau một loạt tiếng động ồn ào thì tắt máy.

Dịch Gia Mộc nghĩ nghĩ, cũng không có gọi lại, trực tiếp đem máy truyền tin thu vào túi.

Chủ nhiệm Phòng Giáo Vụ của Sùng Tinh tên là Dục Thịnh, là người hành động thực tế, trước tiên đem tư liệu hồ sơ của Dịch Gia Mộc toàn bộ nhìn một lần, sau khi nhìn thấy nội dung tư liệu bị thiếu hỏi: “Phía trước bệnh viện kiểm tra báo cáo mang đến sao?”

Dịch Gia Mộc nói: “Về phía Ngũ giáo sư, vừa rồi em đã thử liên hệ với thầy ấy, nhưng thầy ấy không bắt máy.”

“Ngũ Thanh Tắc sao? Thời gian này thầy ấy hiện tại hẳn đang ở tinh hệ thứ sáu tổ chức giáo nghiên hội nghị.” Tầm mắtDục Thịnh xẹt qua khuôn mặt làm người ta thích kia, khuôn mặt nghiêm túc từ trước đến nay cũng không khỏi nhu hòa hơn rất nhiều, “Như vậy đi, thầy sẽ để lại lời nhắn cho thầy ấy. Trước khi thầy ấy trở về, chúng ta ấn lưu trình đi làm một bộ thể trắc GUI hoàn chỉnh.”

Lấy trình độ phát triển của khoa học kỹ thuật hiện nay, làm giả một bản báo cáo kiểm tra sức khoẻ không hẳn là khó, nói chung chỉ có thể dùng làm tài liệu tham khảo phụ. Với tình huống hiện tại của Dịch Gia Mộc, Sùng Tinh thường thường đều sẽ lấy kết quả kiểm nghiệm tại chỗ làm cơ sở, cũng có thể làm kết quả phán đoán cuối cùng càng có tình thuyết phục lực.

Cho nên nói, Dục Thịnh muốn nguyên lai kiểm tra báo cáo cũng chính là đi một chút lưu trình, cho nên đối với việc có thể liên hệ với Ngũ Thanh Tắc được hay không, cũng không quá vội vàng.

Dịch Gia Mộc: “Được, phiền toái lão sư.”

Dục Thịnh nhìn bộ dạng ngoan ngoãn của cậu nhịn không được mà gợi lên khóe miệng: “Không phiền toái, không phiền toái.”

Dịch Gia Mộc đi theo Dục Thịnh đi tới phòng kiểm nghiệm.

Hai người chân trước mới vừa đi vào, sau lưng liền có người chụp lén đăng ảnh lên một cái diễn đàn bát quái nào đó, rồi lại thêm nhiều cái diễn đàn khác nữa, tin tức tân sinh bị mang đi làm kiểm tra sức khoẻ trong nháy mắt liền nhanh chóng lan truyền.

Diễn đàn của trường tuy rằng là nhóm có số lượng thành viên lớn nhất, nhưng dưới sự thống trị trường kì của vị chủ nghiệm ác quỷ Dục Thịnh khiến ai cũng sợ hãi, nên chẳng ai dám nhảy vào ăn quả dưa bở này.

Tư Dực tùy tiện lướt một cái liền lướt tới bức ảnh được đăng lên, nhịn không được đem đầu cuối đưa tới trước mặt người nào đó: "Cố Dạ Sanh cậu lợi hại thật đó, tiểu bằng hữu này nhanh như vậy liền thành nhân vật phong vân rồi, thật không hổ là bé O mà cậu coi trọng mà!”

Cố Dạ Sanh nằm ở trên sô pha, một bộ bộ dạng lười đến phản ứng, trực tiếp hỏi Lục Trạch Tu bên cạnh nói: “Tra thế nào?”

Lục Trạch Tu nói: “IP tuôn ra bản báo cáo kiểm tra sức khoẻ kia đã mã hóa, bất quá cũng đã có thể xác định, IP này đã sử dụng nguồn mạng của kí túc xá của khoa nguyên tố để đăng nhập.”

“Vậy nói, quả nhiên cùng Cố Tu Thành có quan hệ? Xem ra hắn thật sự muốn tiểu bằng hữu này thôi học a!” Tư Dực sách một tiếng, nhìn Cố Dạ Sanh, “Cho nên cậu chuẩn bị làm sao bây giờ, thật vất vả coi trọng một bé Omega đáng yêu thế này, thời điểm mấu chốt có phải hay không nên chuẩn bị một chút anh hùng cứu mỹ nhân?”

Cố Dạ Sanh nói: “Ai nói cho cậu, tôi coi trọng em ấy?”

Tư Dực cười: “Không phải cậu có tâm tư với người ta sao, ở kho hàng lúc ấy còn không bỏ được động thủ?”

Cố Dạ Sanh tầm mắt lẳng lặng mà dừng ở trên người cậu ta, đình trệ hồi lâu, ngữ điệu sâu kín nói: “Cậu như thế nào nghĩ tôi không có động thủ?”

Lúc này đổi thành Tư Dực hoàn toàn ngây ngẩn cả người: “A?”

Cố Dạ Sanh: “Tôi động thủ, cũng không biết vì cái gì, năng lực của tôi dường như không có tác dụng với em ấy.”

Tư Dực hồi tưởng một chút tình huống lúc đó, bỗng nhiên hiểu được: “Cho nên cậu mới đυ.ng vào cậu ta sao?”

Nói xong, không khỏi run lên một chút: “Cố Dạ Sanh, cậu cũng thật dám! Vạn nhất không khống chế tốt, cũng không sợ trực tiếp đem người học đệ cấp lăn lộn phế đi!”

Lấy năng lực dị năng của Cố Dạ Sanh, dưới tình huống bình thường, bảo trì khoảng cách nhất định cũng đã có thể tạo thành thực tốt tác dụng ảnh hưởng tâm lý, mà loại dị năng này sẽ gợi lên những mặt âm u tăm tối nhất của con người, nó sẽ tăng lên gấp bội thậm chí gấp chục lần tùy theo diện tiếp xúc cơ thể.

Cố Dạ Sanh đối với chuyện thiếu chút nữa đem người làm phế này hiển nhiên không có bất luận tư tưởng gánh nặng nào, khóe miệng nhếch lên một độ cung quỷ dị, đáy mắt cũng mơ hồ nổi lên quang mang: “Cho nên tôi mới nói, Omega này thật thú vị.”

Tư Dực vừa thấy biểu tình của hắn như vậy liền biết lại phát bệnh, chỉ có thể hướng Lục Trạch Tu xin giúp đỡ: “Hội trưởng, cậu không quản quản cậu ta sao?”

Lục Trạch Tu vừa rồi vẫn luôn không nói gì, nhưng rất nhanh đã nắm bắt được trọng điểm trong cuộc đối thoại vừa rồi của bọn họ: “Cho nên nói, Omega này thật sự có năng lực dị năng?”

Nghe cậu ta vừa nói như vậy, Tư Dực cũng ý thức được tính nghiêm trọng trong đó.

Nếu nói, sự việc đưa tin lần này là Cố Tu Thành đang nhằm vào Cố Dạ Sanh, mặc kệ sau lưng giở bao nhiêu thủ đoạn, gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó đều không phải việc gì khó. Nhưng là, nếu bản báo cáo kiểm tra sức khoẻ này là sự thật, thì tiểu học đệ này xác thật là đã làm trái với điều lệ chiêu sinh của khoa lý luận, bị cưỡng chế thôi học không nói, trong lý lịch lại thượng thêm một bút như vậy, nửa đời sau phỏng chừng không còn biện pháp lăn lộn trong giới dị năng này nữa.

Cố Dạ Sanh lưu ý đến tầm mắt của hai người, lười biếng mà nhướng mày: “Đừng hỏi tôi, tôi cũng không biết đâu.”

Tư Dực còn muốn nói, lại từ thấy hắn xoay người, bỗng nhiên liền từ trên sô pha nhảy xuống, không khỏi hỏi: “Cậu định làm gì?”

“Đi một chuyến tới phòng giáo vụ, bồi lão Dục uống vài chén trà.” Cố Dạ Sanh vẻ mặt không kiên nhẫn mà xoa xoa mái tóc bù xù, biểu tình không vui, “Mấy ngày hôm trước giáo huấn một tên phế vật, cư nhiên thọc tôi đến Phòng Giáo Vụ, có thể gây phiền toái cho tôi.”

Tác giả có lời muốn nói:

Cố Dạ Sanh: Ai nói tôi coi trọng em ấy.

Lão tương: Cho ngươi nói lại một lần nữa!!!

(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻